Lý Y Y nức nở gật đầu.
"Đã biết.... a, đại thiếu gia, anh chậm một chút..."
Trong lúc cô đang nói, người đàn ông xấu xa này đột nhiên xoay người cô, để cô đưa lưng về phía anh.
Toàn bộ quá trình côn ŧᏂịŧ anh vẫn lưu lại trong tiểu huyệt cô, ngay cả lông tóc xung quanh côn ŧᏂịŧ cũng nhất nhất dán lên cánh hoa. Trong lúc xoay, lông cứng cọ xát cánh hoa mang đến từng trận đau đớn, Lý Y Y lẩy bẩy khó chịu, môi mỏng phát ra tiếng kêu.
Cô không dám kìm lại cảm giác của thân thể, cũng không dám không kêu. Ai mà biết được Phàn Mặc Hàn sẽ gây thêm cái gì.
Cô thật sự sợ anh.
"Rất tốt, nên như vậy."
Phàn Mặc Hàn rất hài lòng vì cô hiểu chuyện.
Khóe miệng cười nhạt, tay anh vỗ lên mông nhỏ xinh đẹp của cô, côn ŧᏂịŧ chậm rãi rút ra, lại mạnh mẽ đâm vào!
"Đại thiếu gia, quá sâu, chui vào trong bụng mất!" Lý Y Y kích động hô lên.
"Đúng, cứ như vậy, kêu to lên, để chú ba nghe thấy. Để hắn yên tâm, biết tôi yêu thương em thế nào."
Đôi tay nhéo cặp mông phì nộn của cô, anh rất hưởng thụ xúc cảm nơi cánh mông mềm mại, cùng lúc đó côn ŧᏂịŧ tiếp tục tăng tốc độ.
Bạch bạch bạch!
Dưới tư thế này, âm thanh của thân thể càng thêm vang dội, côn ŧᏂịŧ của người đàn ông cắm vào càng sâu.
"A... Quá sâu, đâm thủng bụng mất, đại thiếu gia... A a, quá nặng... Đại thiếu gia, em, em không được aaaa...!"
Hai tay Lý Y Y đỡ tường, cô vừa khóc vừa chủ động vặn vẹo eo nuốt vào côn ŧᏂịŧ của anh. Lối vào tiểu huyệt co chặt, dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng chảy ra, làm ướt nhẹp nơi giao hợp của hai người, lông tóc của hai người đều nhiễm sáng lấp lánh.
Người đàn ông đi vào rất bá đạo, mỗi một lần đều nghiền nát thịt non mẫn cảm mềm mại. Hiện tại cô nghe thấy tiếng hét không biết xấu hổ của chính mình, trong lòng không hiểu sao càng thêm kɧoáı ©ảʍ.
Cô lại nghĩ đến Phàn Mặc Dịch, không biết đang nơi nào? Mình kêu lớn tiếng như thế, có lẽ hắn sẽ nghe thấy được? Hắn sẽ có phản ứng gì? Tức giận sao? Hay là...tự an ủi?
Nghĩ vậy, thân thể cô lại run lên, trong tưởng tượng đạt tới cao trào.
"A a a! Quá sâu, quá thích, em muốn chết... A..."
Ngón tay Lý Y Y bấu chặt trên tường, cô hưng phấn gào thét.
Đến tận lúc này, Phàn Mặc Hàn mới buông tha cho cô, sau khi côn ŧᏂịŧ cắm mạnh vào, anh vùi thật sâu bên trong, bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong tử ©υиɠ.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng cọ rửa tử ©υиɠ, làm cô rùng mình thêm lần nữa.
Cao trào liên tiếp, hai chân Lý Y Y mềm nhũn không đứng vững.
Nhưng lập tức...
"Đại thiếu gia, anh chờ một lát, để em nghỉ ngơi một chút được không, em không được... a a a!"
Nhưng lúc này mới chỉ là bắt đầu thôi
Nửa đêm, người đàn ông dùng mọi cách mà Lý Y Y không thể tưởng tượng được để khai phá, tra tấn thân thể cô, buộc cô phải khóc lóc giãy giụa, tiểu huyệt càng chăm chỉ hút chặt lấy côn ŧᏂịŧ, nuốt ngấu nghiến tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh.
Cuối cùng, tiểu huyệt cô đều bị va chạm tê mỏi, đôi mắt khóc đến phát đau, giọng nói không phát ra nổi âm thanh nào.
Lúc Phàn Mặc Hàn rút côn ŧᏂịŧ ra, theo thói quen cô khép chặt lại tiểu huyệt, tay chân luống cuống bò xuống, bước vào nhà vệ sinh.
Phía dưới bồn rửa tay cô đã sớm giấu ống nghiệm cùng một chiếc tủ lạnh nhỏ. Bây giờ tiểu huyệt cô đang được người đàn ông rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, cô chỉ cần lấy ra một chút cất đi là được.
Mục đích cô bước Phàn gia phải được thực hiện ngay lập tức!
Chỉ là, bước chân vừa mới dừng lại, hơi thở chống đỡ cô liền tiêu tan. Đôi chân yếu ớt buông lỏng, cô ngồi phịch xuống đất.
Miệng huyệt tự động mở ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ sâu bên trong trào tới, làm toàn bộ miệng huyệt chìm trong ái dịch trắng đυ.c.
Nhưng Lý Y Y không rảnh quan tâm.
Cô mệt mỏi quá, rất muốn ngủ.
"Mình nhắm mắt một lúc, một lúc là sẽ ổn thôi."
Chờ đến lúc mở mắt, cô lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra là được!
Tự nói với chính mình như vậy, cô từ từ nhắm mắt lại, dựa vào bồn rửa mặt ngủ say.
======
Mấy nay tranh thủ s1apihd.com không vào được, tui ngồi tự tập tành edit cái bìa truyện ^^
Tuy không được đẹp lắm nhưng cũng tạm ổn mà phải không?