Lộ Thiệu Quân vội vàng gọt táo cho Phù Gia, sợ gọt chậm, cô lại muốn nói chuyện ly hôn.
Sau này không được giành đồ ăn của vợ nữa.
Phù Gia lại nói: “Sao lại là nguyên nhân đó chứ. Nguyên nhân thực sự là, sức khỏe tôi không tốt, sớm muộn gì cũng phải ra đi, cũng là gánh nặng. Chúng ta ly hôn, anh có thể bắt đầu cuộc sống mới, hơn nữa tôi cũng không thể sinh con cho anh.”
Ai cũng quan trọng con nối dõi.
Ly hôn rồi, ít nhất sau khi anh ta có quan hệ với Vệ An Huyên, sẽ không còn khó xử như vậy nữa.
Lộ Thiệu Quân vội nói, “Em đừng nghĩ nhiều. Em không phải gánh nặng với anh. Dù là gánh nặng, cũng là gánh nặng ngọt ngào. Anh sẽ không ly hôn.”
Phù Gia cau mày, tiến triển không thuận lợi nha, “Anh nói thật chứ, không muốn ly hôn?”
Lộ Thiệu Quân quả quyết gật đầu, “Sẽ không ly hôn, tuyệt đối không ly hôn.”
Phù Gia buồn rầu thở dài, chống cằm, vẻ mặt âu lo.
Lộ Thiệu Quân tức giận nhẹ nhàng sờ mũi Phù Gia, “Em suốt ngày nghĩ gì vậy. Ly hôn cái gì. Yên tâm đi, anh đã tìm thận phù hợp rồi, chỉ cần thay thận, sức khỏe em sẽ tốt hơn nhiều.”
Phù Gia thấy Lộ Thiệu Quân không đồng ý ly hôn, nghĩ mọi chuyện chỉ có thể từ từ.
Phù Gia suy nghĩ rồi nói với Lộ Thiệu Quân: “Vậy anh ở ngoài cẩn thận một chút, đừng uống rượu người khác đưa.”
Lộ Thiệu Quân bị người hãm hại, hơn nữa có quan hệ với Vệ An Huyên.
Lúc đầu Lộ Thiệu Quân rất tức giận. Nhưng miệng nói không cần, thân thể lại rất thành thật, vẫn đi tìm Vệ An Huyên.
Sau khi hưởng thụ, Lộ Thiệu Quân lại thấy có lỗi với vợ đã mất, nên hành hạ Vệ An Huyên.
Hệ thống nói bị cắm sừng rất khó chịu, Phù Gia cũng không muốn bị người ta cắm sừng.
Cô vuốt tóc, không muốn đầu mình xanh mơn mởn.
Hệ thống: “Không sao, dù sao cô cũng đã cho anh ta cả một khoảng trời xanh mơn mởn rồi. Trước mặt đám lốp xe dự phòng đó, cô thường xuyên nói mình bị chồng lạnh nhạt, nhưng lại không cho những người đàn ông đó đến gần.”
Phù Gia nghiêm túc phản bác, "Không phải tôi."
Hệ thống: "Hai vợ chồng này đều cắm sừng nhau, chỉ xem ai cắm sừng nhiều hơn, hợp tình hợp lý hơn. Lộ Thiệu Quân nɠɵạı ŧìиɧ, nhưng nếu vợ anh ta cũng nɠɵạı ŧìиɧ, vậy anh ta chắc chắn sẽ không có cảm giác tội lỗi lớn như vậy, không có gánh nặng tâm lý lớn như vậy."
Phù Gia nói với hệ thống: "Đáng tiếc nguyên chủ đã chết, nếu không hai người còn có thể battle với nhau một chút, xem đến cùng ai cắm sừng nhiều hơn, hợp tình hợp lý hơn."
Hệ thống:...
Battle như thế nào, cùng nhau nɠɵạı ŧìиɧ để thể hiện sự tôn trọng?
Hệ thống đôi khi cảm thấy ký chủ thực sự khó hiểu.
Thì ra là quan tâm mình, những mánh khóe trên thương trường Lộ Thiệu Quân vẫn rất rõ ràng. Anh ta bật cười khanh khách, "Biết rồi, bà quản gia, anh chắc chắn sẽ không uống rượu bừa bãi."
Phù Gia thấy Lộ Thiệu Quân nghe lời, gật gật đầu, "Vậy anh nhất định phải nhớ kỹ đó."
Phù Gia thích cơ thể ấm áp, cho dù là một cơ thể tàn tạ, cô cũng rất yêu quý. Lúc bác sĩ kiểm tra và điều trị đều cô vô cùng tích cực phối hợp, thậm chí một số hạng mục tương đối đau, cô đều cười hì hì, nhịn đau.
Thậm chí ngay cả sắc mặt cũng dễ nhìn hơn một chút. Bởi vì cô tích cực lạc quan như vậy, nên tâm trạng của Lộ Thiệu Quân cũng thả lỏng rất nhiều, thậm chí buổi sáng có thời gian đến công ty xử lý công việc.