Nam Phụ Bị Tôi Ngược Đều Hắc Hoá

Chương 47-1

Hai người đang ở trong trạng thái thân mật nhất, Thời Lễ có một chút không đúng, Thẩm Kinh Diễn liền có thể cảm thấy được, hắn đẩy eo về phía trước một chút, liền nghe được Thời Lễ hừ nhẹ một tiếng, hắn lúc này mới cảm thấy vừa lòng: “Lúc này rồi còn thất thần cái gì, là cảm thấy không thoải mái à?”

“.. Không, không có,” Thời Lễ ngượng ngùng ôm lấy cổ hắn, sau một lúc lâu nhỏ giọng nói, “Thượng tiên, vừa rồi ngài nói gì vậy?”

“Không phải nói sẽ gọi ta là phu quân sao?” Thẩm Kinh Diễn không vui nói.

Thời Lễ cứng miệng cười, nhưng vẫn kiên trì hỏi: “Vừa rồi đầu óc ta hơi sóc nảy, có chút nghe không rõ, ngài đã nói gì vậy?”

Thẩm Kinh Diễn nhìn chằm chằm cô một lát, đáy mắt hiện lên một tia sung sướиɠ, cúi người ngậm môi cô, cọ xát một lúc lâu mới gợi lên khóe môi: “Thấy thế nào, nghe được ta nói yêu ngươi, vui vẻ đến choáng váng?”

Thời Lễ: “…”

Thần mẹ nó vui vẻ đến choáng váng.

Cô không nói gì trong chốc lát, có chút không biết Thẩm Kinh Diễn là thoải mái thuận miệng nói hay là trong lòng thật sự nghĩ như vậy. Không đợi cô hỏi lại, Thẩm Kinh Diễn đã mang cô đi lên một vòng đỉnh mới, cô không còn rảnh lo nghĩ đến cái gì khác, bám vào cánh tay hắn run run.

Hai người ở trên giường lớn kẽo kẹt hồi lâu, rốt cuộc đến khi hừng đông cũng bỏ xuống gánh nặng, răng rắc một tiếng mà cắt đứt. Thẩm Kinh Diễn thiên phú cực tốt, cho dù đã tới phân đoạn sau cùng, Thời Lễ mệt mỏi tới cực điểm, lại vẫn không thể khống chế được mà trầm luân theo hắn.

Hậu quả không biết tiết chế theo sau đó là, cô mất ý thức khi nào cũng không biết.

Cô ngủ thật sự sâu, ý thức như rơi vào vùng biển hắc ám vô tận, cảm giác chính mình như đang rơi xuống, nhưng một chút cũng không hề nghĩ đến việc giãy giụa, chỉ nghĩ cứ rơi xuống, rơi xuống dưới..

Không biết qua bao lâu, đầu óc cô mới rõ ràng được chút, cảm giác linh hồn và thân thể giống như bị chia lìa, vừa giả vừa thật nổi lơ lửng. Thời Lễ chậm rãi mở to mắt, đập vào mắt chính là bầu trời trong xanh rộng lớn, gió nhè nhẹ mơn trớn trên không, làm tóc cô bay lên.

Cô thử giật giật ngón tay, một loại bủn rủn lập tức lan tràn toàn thân, cô hừ nhẹ một tiếng, khó chịu cạy vảy dưới thân.

Vảy? Thời Lễ sửng sốt, một bên người suýt nữa rơi vào trong nước, cô kinh hô một tiếng ôm lấy vảy, lúc này mới không bị trượt xuống. Trải qua một chuyện như vậy, cô lúc này mới phát hiện mình đang ở giữa một cái hồ, giờ phút này đang ngồi ở trên thân rắn của Thẩm Kinh Diễn.

Đúng vậy, hắn đã hoàn toàn biến về đại xà, chở cô phiêu ở trên mặt nước như một chiếc thuyền nhỏ.

Có lẽ là đã làm chuyện thân mật nhất với nhau, cũng có thể là do thói quen ở chung lâu ngày, Thời Lễ vừa thấy hắn hiện nguyên hình, trừ bỏ hoảng sợ lúc đầu, lúc sau liền bình tĩnh như thường.

“Sao ngài lại biến về thân rắn rồi?” Thời Lễ cạn lời hỏi.

Đại xà thấy cô tỉnh, liền phun lưỡi ra nói: “Thân mình ngươi bị thương, ta mang ngươi tới bơi bơi ở linh hồ.” Nếu muốn ngâm linh tuyền, tất nhiên phải ngâm bằng hình tượng thoải mái nhất.

Thời Lễ hết lời để nói: “Tới bao lâu rồi?”

“Mới mấy canh giờ, ngươi động đậy một chút, nhìn xem trên người còn khó chịu hay không?” Đại xà chậm rì rì nói.

Thời Lễ nghe lời hoạt động một chút, phát hiện trừ bỏ có chút bủn rủn, cơ hồ không thấy khó chịu ở chỗ khác, cô ngạc nhiên: “Hóa ra cái hồ này còn có hiệu quả như vậy?” Cô lúc trước chỉ cho là hồ nước bình thường mà thôi.

“Đồ của ta, tất nhiên đều phải tốt.” Đại xà kiêu căng nói.

“.. Nếu đã ngâm lâu rồi, chi bằng chúng ta lên bờ đi.” Thời Lễ bị hắn giày vò một đêm, lại ngủ lâu như vậy, sớm đã đói lả.

Đại xà trầm ngâm trong chốc lát, đột nhiên xoay người một cái chìm vào trong nước, Thời Lễ cũng theo đó mà rơi xuống, vội vàng khua tay để nổi lên trên. Không đợi cô kịp trồi lên, Thẩm Kinh Diễn liền từ trong nước bay lên, một tay ôm cô vào ngực: “Đói bụng?”

“Ừ, rất đói.” Thời Lễ lười dùng sức, đơn giản ôm lấy cổ hắn.

Thẩm Kinh Diễn thích cô ỷ lại mình như vậy, khóe môi giương lên, “Gọi ta một tiếng phu quân, ta mang ngươi đi ăn.”

“.. Ăn bình thường một chút là được, bạc chúng ta không có nhiều lắm, vẫn nên tiết kiệm một chút đi.” Thời Lễ đề nghị.

Thẩm Kinh Diễn dừng một chút, nhíu mày: “Ta còn có rất nhiều bạc, ngươi muốn ăn cái gì ta đều có thể mua được.”

“Ngài lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?” Thời Lễ tò mò.

Thẩm Kinh Diễn rất là tự đắc: “Ngày xưa tu luyện xong nhàn rỗi không có việc gì liền đi dạo trong núi rừng, vừa lúc tìm được một mỏ bạc, thuận đường chiếm luôn mỏ bạc đó.”

“.. Rất có tiền đồ đấy.” Thời Lễ cạn lời, đúng thật là nhìn không ra, ngày thường là một lão lưu manh đến quần áo cũng không chịu mặc, thế nhưng cũng có thói hư vinh của xà.

Thẩm Kinh Diễn cười nhạt một tiếng, đang muốn khoe khoang vài câu, đột nhiên ý thức được cái gì, tức khắc nhíu mày: “Ta muốn ngươi gọi ta là phu quân, ngươi vòng xa như vậy làm gì, có phải là cố ý nói sang chuyện khác?”

“.. Làm gì có chuyện như vậy, ta hiện tại đói đến đầu váng mắt hoa, cả người đều thấy bủn rủn, sao còn có sức lực cùng ngài nói lảng sang chuyện khác?” Thời Lễ cười nhẹ một tiếng, nhìn chằm chằm hắn một lát, đột nhiên nhớ tới câu nói hắn đã nói hôm qua, liền bất động thanh sắc hỏi: “Mà ngài vì sao cứ nhất định bắt ta phải gọi ngài là phu quân?”

“Còn có thể là vì cái gì, ngươi là người phải sinh trứng cho ta, cũng là mẹ ruột của trứng, tất nhiên chúng ta sẽ là phu thê, nếu là phu thê, ngươi không gọi ta là phu quân thì gọi là gì?” Thẩm Kinh Diễn không chút nghĩ ngợi nói.

Thời Lễ chớp mắt: “Chỉ là vì cái này?”

“Còn không thì sao?” Thẩm Kinh Diễn hoang mang nhìn về phía cô.

Thời Lễ lấy lòng cười cười: “Ta còn tưởng rằng ngài thích ta nữa chứ, cho nên mới muốn ta gọi như vậy?”

Thẩm Kinh Diễn sửng sốt, đối diện với cô một lúc khuôn mặt liền hiện lên vệt đỏ khả nghi. Ở trên giường hắn khống chế không được, chỉ nghĩ tận tình sung sướиɠ, nhưng một khi ra khỏi cái hoàn cảnh đó, lúc đối mặt với Thời Lễ tỉnh táo, hắn lại không nói được lời nói như vậy.

“Ngươi, ngươi tưởng bở, ta đường đường, đường đường là một đại yêu, làm sao có thể thích phàm nhân được!” Thẩm Kinh Diễn nói không lựa lời.

Thời Lễ thấy hắn khẩn trương như vậy, trong lòng lộp bộp, nhưng khuôn mặt vẫn treo lên vẻ vô tội: “Ta cũng chỉ hỏi một chút, ngài kích động mạnh như vậy làm gì?”

“Vậy ngươi cảm thấy ta nên thích ngươi sao?” Thẩm Kinh Diễn nửa buồn bực nửa chờ mong hỏi, tính toán chờ sau khi cô thừa nhận, liền ỡm ờ chấp nhận việc này.

Thời Lễ nở nụ cười: “Thời Lễ cảm thấy Thượng tiên là thích ta, nhưng cẩn thận ngẫm lại, nếu Thời Lễ không ngoan ngoãn cũng không hiểu chuyện, Thượng tiên hẳn sẽ không thích, cho nên chắc sẽ không phải là tình yêu nam nữ, mà chỉ là tình cảm chủ nhân yêu thích đối với sủng vật thôi đúng không?”

“Ngươi sao lại cho rằng như vậy?” Thẩm Kinh Diễn nhíu mày.

Thời Lễ chớp chớp mắt: “Nếu ta cả ngày ầm ĩ, làm việc ngài không thích, vậy ngài sẽ còn thích ta sao?”

Thẩm Kinh Diễn do dự, trong lúc nhất thời không biết nên đáp thế nào.

Thời Lễ nở nụ cười: “Cho nên Thượng tiên đối với Thời Lễ không phải tình yêu nam nữ, nếu lấy tình yêu nam nữ để nói, hẳn là phải thực bao dung mới được.. Nhưng dù sao Thời Lễ cũng rất vui vẻ, có thể được Thượng tiên thích, cho dù là thích vì điều gì, đối với Thời Lễ mà nói đều là vinh quang lớn lao.”

Cô liệu định Thẩm Kinh Diễn mới chỉ vừa thông hiểu việc nam nữ, đối với phương diện này không tính quen thuộc, cho nên cố tính dẫn đường, làm hắn nghĩ rằng thứ đối với cô không phải tình yêu nam nữ.

Kỳ thật giá trị thù hận đã giảm xuống chỉ còn 20%, chỉ cần chờ gϊếŧ được người nọ của Quế An Môn, thế giới này sẽ nhanh kết thúc, không cần thiết cố tình đánh lừa hắn, nhưng cứ nghĩ đến việc bị hắn thích.. Thời Lễ cảm thấy rằng như vậy là nên kết thúc, tốt nhất vẫn không nên cành mẹ đẻ cành con là được.

Sắc mặt Thẩm Kinh Diễn có chút trầm, hắn cảm thấy Thời Lễ nói không đúng, nhưng không thể nói rõ là không đúng ở chỗ nào, chỉ có thể tự mình giận dỗi, lại nhìn dáng vẻ bình tĩnh của Thời Lễ sau khi chọc giận hắn, hắn càng không vui vẻ: “Vậy còn ngươi? Ngươi đối với ta là cảm tình gì?”

Thời Lễ: “…”

Không nghĩ rằng hắn sẽ đem việc này lật vào người mình.

“Mau nói, thích ta sao?” Thẩm Kinh Diễn hỏi, đôi mắt liền biến thành dựng đứng.

Thời Lễ nuốt nước miếng, dưới uy thế bức bách mà gật đầu.

Tâm trạng của Thẩm Kinh Diễn ngay lập tức sảng khoái, sự bất mãn nhỏ mà cô vừa gây ra cũng lập tức biến mất, ôm lấy cô bơi về phía bờ. Sau khi hai người có một cuộc trò chuyện khá ‘khắc sâu’, liền cùng đi tửu lâu tốt nhất dùng bữa, ăn đến khi no căng mới quay về tòa nhà.

Khi hai người về đến nhà, trong gian phòng đã đổi giường mới, lần này là giường được làm thuần bằng sắt, nhìn qua nặng chừng mấy trăm cân. Thời Lễ cạn lời gõ tới gõ lui, cuối cùng bất đắc dĩ nhìn về phía Thẩm Kinh Diễn: “Đến mức vậy sao?” Giường trước kia cũng không phải quá chắc, nhưng cũng không cần đổi một cái giường sắt chứ.

“Đương nhiên đến mức,” Thẩm Kinh Diễn đi lên trước, vừa lòng ngồi vào trên giường, “Hôm qua ta nhớ ngươi là lần đầu tiên, nên vẫn luôn cố gắng thu sức, về sau chờ ngươi có thể thích ứng, tất nhiên ta sẽ không giữ sức nữa, cho nên cần thiết đổi một chiếc giường rắn chắc.”

Thời Lễ: “.. Vậy ngài thu sức làm gì?”

Thẩm Kinh Diễn dừng một chút: “Ngươi muốn biết?”

“Không muốn biết, ta rất mệt.” Thời Lễ vội cởi giày nằm lên giường, trên giường được trải một lớp chăn đệm dày, cũng không phải khó chịu lắm.

Thẩm Kinh Diễn nhìn bộ dáng trốn tránh của cô không khỏi cười nhạo một tiếng: “Còn nói ta không bao dung ngươi, nếu đổi lại là một người khác cự tuyệt, thì cũng sớm chết lâu rồi.”

Thời Lễ cứng người, không biết nên nói tiếp ra sao.

Trong lúc cô đang giả chết, Thẩm Kinh Diễn đã từ phía sau ôm lấy cô, mùi cỏ cây cùng sương sớm trên người hắn gắt gao bao lấy cô, lỗ tai Thời Lễ không chịu khống chế đỏ lên.

“Ta thấy ta quá là bao dung ngươi đó.” Thẩm Kinh Diễn hừ nhẹ.

Thời Lễ yên lặng nhắm mắt giả vờ ngủ, bởi vì lúc trước đã tiêu hao quá nhiều sức lực, tuy rằng đã ngủ cả một ngày, nhưng lúc này vẫn ngủ rất say. Thẩm Kinh Diễn không buồn ngủ chút nào, ôm cô xoa bóp chọc chọc, như thế nào cũng thấy không đủ, cho đến khi Thời Lễ bất mãn rầm rì một tiếng, hắn mới nhanh chóng ôm người nằm im bất động.

Cảm thụ được sự khác thường của thân thể, hắn không khỏi cảm khái một câu, chính hắn bây giờ thật quá dung túng Thời Lễ, vì cô mà đến ý niệm giao phối cũng có thể nhẫn, có thể thấy được hắn đối với cô chính xác là tình yêu nam nữ. Chắc là Thời Lễ cũng chưa nghĩ đến, tự mình cố tình đánh lạc hắn, hắn bởi vậy lại càng thêm xác định tình cảm đối với cô.

Thời Lễ không bị Thẩm Kinh Diễn quấy rầy, cứ thế mà ngủ say một giấc đến rạng sáng rồi mới dần dần tỉnh lại. Cô mở mịt mở mắt ra, hồi lâu mới phát hiện quần áo trên người mình đã bị cởi từ lúc nào, lúc này trước người cũng chỉ còn áσ ɭóŧ để che đậy, mà chân cô cũng không biết bị tách ra khi nào, cẩu đồ vật nào đó đang ở trong bận việc.

Cô không tự chủ được hừ nhẹ một tiếng, kéo vạt áo của Thẩm Kinh Diễn, cắn răng hỏi: “Thượng tiên, ngài làm gì đấy?”

“Ngươi không gọi ta là phu quân thì thôi, làm sao đến tiếng Kinh Diễn cũng không chịu kêu?” Thẩm Kinh Diễn không vui.

Thời Lễ hít sâu một hơi, chịu đựng sự tức giận khi rời giường: “Đánh thức ta tỉnh làm gì?”

“Ta cũng đã nhịn một đêm, cũng không muốn nhịn nữa, không phải là cố ý đánh thức ngươi,” Thẩm Kinh Diễn suy tư trong chốc lát, đưa ra biện pháp giải quyết, “Không bằng như vậy, ngươi ngủ của ngươi, ta làm việc của ta, hai bên đều không liên quan, thấy thế nào?”

Thời Lễ: “…”

Thần mẹ nó mới không liên quan, nghe hắn nói xem đây chính là tiếng người sao?

Sau khi im lặng một lúc mới ôm lấy cổ hắn. Thẩm Kinh Diễn có chút kinh ngạc: “Ngươi chịu bồi ta?”

“.. Đừng vô nghĩa, làm nhanh.” Thời Lễ tức giận thúc giục.

Thẩm Kinh Diễn tâm tình vui sướиɠ kéo nốt áσ ɭóŧ của cô xuống, khi cắn cổ cô còn không quên nói một câu: “Thấy ta bao dung ngươi nhiều chưa, những tên nói chuyện như vậy với ta ngày xưa đều đã chết..”

Nói còn chưa dứt lời, tay Thời Lễ liền chui vào quần của hắn, trong đầu hắn nháy mắt toàn là pháo hoa, đôi mắt cũng đỏ đặc, rốt cuộc cũng không rảnh nói lung tung nữa, chỉ chuyên chú với bữa tiệc lớn trắng nõn lung linh.

Thẩm Kinh Diễn điên lên căn bản không biết tiết chế, chờ Thời Lễ ngất đi tỉnh lại mấy lần thì cô đã được ngâm ở trong hồ. Mà ngày như vậy vẫn chưa kết thúc, từ khi Thẩm Kinh Diễn bắt đầu khai trai, bọn họ hai người cứ gắn liền từ nhà đến trong hồ, từ trong hồ quay về nhà, Thời Lễ xuất hiện hầu hết ở trạng thái nằm.

“Rắn chắc không ít, dùng cũng bền hơn.” Thẩm Kinh Diễn quá là vừa lòng.

Thời Lễ: “.. Ngài cả ngày cũng chỉ ở trên người ta, có phải đã quên mất còn có việc lớn gì không?”

“Chuyện gì?” Vẻ mặt Thẩm Kinh Diễn khó hiểu, như là thật sự không nghĩ ra.

Thời Lễ hít sâu một hơi: “Báo thù báo thù, ngài lại không nghĩ đi gϊếŧ kẻ thù, hắn có khi đã dưỡng tốt vết thương rồi đấy!”

“Vậy cho hắn dưỡng, dù sao tu vi của hắn cũng thấp, không đấu lại ta được đâu.” Thẩm Kinh Diễn không sao cả nói, “Trước mắt còn có chuyện càng quan trọng hơn, ta không rảnh mà nghĩ đến hắn.”

“.. Chuyện gì, cùng ta ban ngày tuyên da^ʍ sao?” Thời Lễ cạn lời.

Thẩm Kinh Diễn nghe cô nói vậy nhẹ nhàng cười, tiếp theo ánh mắt dừng lại ở trên bụng của cô: “Tính thời gian, chắc cũng không khác là bao.”

Thời Lễ: “?”

“Nơi này, hẳn là đã có con của chúng ta, chỉ là không biết ngươi sẽ sinh ra mấy đứa.” Tay Thẩm Kinh Diễn đặt ở trên bụng của cô.

Thời Lễ một trận lạnh lẽo, vội vàng đẩy tay hắn ra: “Đừng nói loạn, ta sao có thể có thai được?”

“Ngươi đang nghi ngờ năng lực của ta?” Thẩm Kinh Diễn nhíu mày.

Khóe miệng Thời Lễ giật giật: “Không có.” Là nghi ngờ năng lực của chính mình mà thôi, cô chỉ là một tinh thần thể, làm sao có thể đẻ cho hắn một quả trứng được?

“Chính là như vậy,” Mặt mày Thẩm Kinh Diễn giãn ra, “Nói chung cũng là lần đầu tiên mang thai, cho dù vô dụng thì cũng phải có được hai ba quả, tóm lại ngươi đã sớm có thai, chờ thêm chút thời gian nữa là có thể sinh được rồi.”

Thời Lễ nhìn vẻ mặt chờ mong của hắn, đột nhiên cảm thấy vẫn không nên nói chân tướng cho hắn biết, không chỉ không thể nói, còn phải để hắn gϊếŧ chết kẻ thù trước khi bị phát hiện, nếu không kéo dài đến lúc sinh, bụng của cô lại im lìm, nói không chừng thất vọng sẽ đẩy giá trị thù hận của hắn lên cao.

Nghĩ đến đây Thời Lễ lại càng thêm khẩn trương, nhưng lại sợ mình đi thúc giục ngay thì hắn sẽ nghi ngờ, chỉ có thể tìm thời cơ mà giục. Nhưng tâm trí của Thẩm Kinh Diễn lại kiên quyết đợi cô sinh xong mới đi báo thù, mặc kệ cô nói như thế nào cũng không chịu đi.

Thời Lễ dần dần cảm thấy lo âu, ban đêm thường thường sẽ mất ngủ, ngũ cảm của Thẩm Kinh Diễn nhanh nhạy, tất nhiên không thể gạt được hắn, chỉ là khi hắn hỏi tới, cô đều có lệ nói qua.

Thẩm Kinh Diễn bị cô nháo mà tâm tình cũng xấu đi, rốt cuộc nhịn không được xụ mặt đi tìm cô nói chuyện: “Từ hôm ở linh hồ trở về ngươi liền không vui vẻ, rốt cuộc là vì sao?”

“.. Không sao hết, ta không có gì là không vui.” Thời Lễ bình tĩnh nói.

Thẩm Kinh Diễn không vui: “Đừng nghĩ lần này có lệ mà nói qua, nhanh nói mau!”

Thời Lễ nhìn chằm chằm hắn một lát, khô khốc nói: “Vậy ta cũng nói thật vậy.”

“Nói.” Thẩm Kinh Diễn lập tức thúc giục.

Thời Lễ buông tiếng thở dài, cuối cùng lựa chọn ăn ngay nói thật: “Ngài báo thù được một nửa liền ngừng, lòng ta nửa vời, lo sợ sẽ xảy ra chuyện gì, cho nên liền muốn thúc giục ngài nhanh giải quyết xong, nhưng lại cảm thấy ta như vậy giống như đang xen vào việc của người khác, nên không dám nói, vẫn luôn nghẹn ở trong lòng, vậy nên có chút không ngủ được.”

“Ta đã nói, chờ ngươi sinh xong liền đi.” Thẩm Kinh Diễn nhíu mày.

Thời Lễ nghiêm trang nói: “Chính là sau khi sinh xong sẽ rất bận.”

“Không cần vội, ngươi mỗi ngày nằm ấp trứng là được, ta vừa vặn có thể đi báo thù.” Thẩm Kinh Diễn buột miệng thốt ra.

Khóe miệng Thời Lễ giật giật: “Còn phải.. Ấp trứng à?”

“Đó là tất nhiên.”

Thật là mỗi lần nói chuyện phiếm với hắn thì đều có thể biết được tri thức mới. Thời Lễ hít sâu một hơi: “Nhưng ta là một phàm nhân, lại không có bản năng của xà, cho nên sinh trứng ra cũng sẽ không biết ấp, nếu như làm vỡ không phải hoàn toàn xong sao? Cho nên đến lúc đó vẫn nên là ngài tới ấp đi.”

Thẩm Kinh Diễn không vui: “Đều là nữ nhân ấp.” Hắn nói xong liếc mắt nhìn Thời Lễ một cái, chậc một tiếng, “Được rồi, ngươi cũng không có cái năng lực kia, vậy để ta tới ấp.”

“Như vậy lại không được, đến lúc đó ngài còn phải ấp trứng, làm sao có thời giờ đi báo thù, còn không bằng hiện tại chưa có việc gì mà đi báo thù trước đi.” Thời Lễ vội nói.

Thẩm Kinh Diễn xua xua tay: “Không sao hết, ta cho hắn sống lâu mấy ngày, ta ấp xong trứng lại đi gϊếŧ hắn.”

Thời Lễ: “…”

Thời gian báo thù không những không được ưu tiên, giờ đây lại còn bị hoãn lại.

“Ngươi cũng không cần quá lo lắng, Tu Tiên giới cũng có quy tắc, muốn tiến bộ quả thực rất khó, hắn muốn mấy ngày mà đòi mạnh hơn ta, đó là không có khả năng.” Thẩm Kinh Diễn an ủi cô.

Thời Lễ sống không còn gì luyến tiếc nhìn hắn.

Thẩm Kinh Diễn sẽ không nhìn sắc mặt, sau khi tự mình suy nghĩ hỏi: “Ngươi còn lo lắng việc gì sao?”

“Không có.” Thời Lễ chỉ muốn từ chối giao lưu.

Thẩm Kinh Diễn gật gật đầu: “Ngươi lo lắng đên việc báo thù của ta, chắc là cũng do gần đây quá nhàm chán nên mới nghĩ tới, không bằng như vậy, chúng ta đi làm chút việc khác?”

Thời Lễ sửng sốt một chút, đối diện với hắn một lát liền cảnh giác che lại bụng: “Không được, ta hiện tại đang hoài trứng, không thể làm vận động kịch liệt được.”

Cuộc sống cũng không dễ dàng, cô hiện giờ để đỡ vất vả, đến cả lời không biết xấu hổ như vậy cũng đành phải nói ra.

Nhưng mà hiệu quả cũng không tốt–

“Không có việc gì, trứng của ta rất chắc chắn.” Thẩm Kinh Diễn tự tin tràn đầy.

Thời Lễ: “…”

Nếu không phải biết quả trứng này không phải quả trứng kia, không thì cô thật sự nghĩ rằng hắn đang ở trong GHS*.

*GHS: Hệ thống hài hòa toàn cầu.

Thẩm Kinh Diễn nhìn cái mặt đen của cô, nghĩ lại vẫn không bắt nạt cô nữa, vì thế đẩy cô đến trên giường, nhanh nhẹn giúp cô đắp chăn: “Việc báo thù ngươi không phải lo lắng, trước mắt vẫn nên chăm sóc tốt cơ thể thì hơn.”

Thời Lễ nghĩ thầm báo thù mới là việc quan trọng nhất trước mắt cô, sao có thể không lo lắng, cô muốn khuyên nhủ Thẩm Kinh Diễn vài câu nữa, nhưng còn chưa mở miệng liền cảm giác có một trận gió đánh úp lại, trước mắt cô tối sầm trực tiếp hôn mê.