Nam Phụ Bị Tôi Ngược Đều Hắc Hoá

Chương 46-2

Trong lòng Thời Lễ động đậy, nhanh chóng đi giày chạy đến bên người hắn, “Đây là cái gì?”

“Không biết, ta mua mấy thứ nhìn cũng không tệ, đây là canh thịt viên của ngươi.” Thẩm Kinh Diễn sau khi đặt canh thịt viên ở trước mặt cô xong, lại đem đồ bày trên bàn, trực tiếp làm mặt bàn tràn đầy đồ ăn.

Thời Lễ nhìn đồ ăn ngập tràn trước mắt, không khỏi mở to hai mắt: “Sao ngài lại nhớ tới mua cho ta vậy?”

“Mặt ngươi nhăn lại, làm sao ta lại không biết được?” Thẩm Kinh Diễn hừ lạnh một tiếng.

Thời Lễ không nghĩ tới hắn đã nhìn ra, tức khắc cẩn thận lên, Thẩm Kinh Diễn xuy một tiếng: “Chỉ mấy miếng ăn mà cũng đáng tức giận với ta?”

“.. Ta không tức giận.” Thời Lễ mạnh miệng.

Thẩm Kinh Diễn liếc mắt nhìn cô: “Phàm nhân các ngươi quá câu nệ tiểu tiết, nếu ta nói câu nào làm ngươi không vui, ngươi cứ nói ra, hà tất cứ phải banh mặt, còn nói cái gì mà buồn ngủ, đã ngủ cả một ngày, ngươi lại lấy đâu ra được sức như vậy?”

Thời Lễ bị hắn dạy dỗ như đứa trẻ, chất phác ăn cơm, Thẩm Kinh Diễn nhìn chằm chằm một lát, xuy một tiếng nói: “Được rồi, lần này tha cho ngươi.”

Thời Lễ phối hợp cười cười, tiếp tục ăn cơm của chính mình.

Ngũ cảm của Thẩm Kinh Diễn nhanh nhạy, cảm thấy một phòng bị mùi thức ăn hun khó thở, liền xoay người đi xuống dưới lầu, tính toán chờ Thời Lễ ăn xong lại quay về.

Hắn đi đến phía đông thành, vừa lúc gặp được tú bà vừa giáo huấn xong cô nương không chịu tiếp khách, đang cùng quy công* nói chuyện phiếm, liền ngồi xuống nghe một lát.

*Quy công: Những người đàn ông làm nhiệm vụ tay chân trong các địa điểm kinh doanh mại d*m, nói chung cũng đóng vai trò là nhân viên bảo vệ.

“Nàng ta không chịu tiếp khách thì ngươi cứ đánh, cớ gì phải khách khí với nàng ta?” Quy công giảng đạo.

Tú bà xuy một tiếng: “Ngươi thì biết cái gì, một cô nương chưa gặp qua nam nhân, tất nhiên sẽ sợ cùng nam nhân hành phòng, ngươi vừa dỗ vừa lừa, tốt nhất là kiên nhẫn chờ, chờ nàng biết nam nhân tốt, tất nhiên liền đi tiếp.”

Thẩm Kinh Diễn như suy tư gì.

“Nhưng nếu nàng vẫn luôn không chịu thì sao?” Quy công hỏi.

Tú bà nghĩ nghĩ: “Nếu thật sự vẫn không chịu thì lúc đó phải đánh chửi, nhưng giai đoạn đầu tốt nhất không nên như vậy, bọn họ sẽ sợ hãi, về sau thấy nam nhân liền phát run, ta còn buôn bán thế nào nữa?”

Thẩm Kinh Diễn cảm thấy có đạo lý, không khỏi gật gật đầu.

Quy công lại cùng Tú bà nói đến vấn đề khác, càng nói càng khó nghe, Thẩm Kinh Diễn nghe xong thấy phiền lòng, liền búng tay một cái thiêu trụi hoa lâu, người bên trong lao nhao bỏ chạy, cuối cùng không có ai lông tóc bị tổn hao gì, nhưng những tờ giấy khế ước bán mình đều bị đốt sạch sẽ, các cô nương mang đang theo gia sản chạy trốn hai mặt nhìn nhau, cuối cùng đều trộm bỏ trốn.

Thẩm Kinh Diễn đem hoa lâu khuấy động đến rối tinh rối mù, sau đó mới cảm thấy mỹ mãn mà quay lại khách điếm, lúc này Thời Lễ đã cơm nước xong, những món không ăn xong cũng được dọn đi, không khí trong phòng cũng tươi mát hẳn lên.

Lại đến buổi tối, trong lòng Thời Lễ lại vô cùng khẩn trương, sợ Thẩm Kinh Diễn lại nhắc tiếp sự việc hôm qua, không nghĩ tới Thẩm Kinh Diễn chỉ nhìn cô một cái liền tự đi rửa mặt, rửa xong liền trực tiếp lên giường nằm. Khi cô còn cho rằng hôm nay sẽ không có việc gì, liền nghe được Thẩm Kinh Diễn thúc giục: “Còn không mau lại đây.”

Thời Lễ cứng người trong chốc lát, khẽ cắn môi đến bên cạnh người hắn nằm xuống, Thẩm Kinh Diễn ôm cô vào, thoải mái than thở một tiếng: “Ngủ đi.”

“.. Vậy ngủ à?” Thời Lễ khẩn trương hỏi.

Thẩm Kinh Diễn dừng một chút: “Nếu không ngươi muốn làm gì?”

“Cái gì ta cũng không muốn làm!” Thời Lễ vội trả lời.

Thẩm Kinh Diễn xuy một tiếng: “Nếu không làm thì đi ngủ.”

“.. Được.” Thời Lễ không biết trong hồ lô của hắn giấu cái gì, thấp thỏm nằm ở bên người hắn.

Ngoài dự kiến của cô chính là, Thẩm Kinh Diễn thế nhưng an phận nằm ngủ, giống như những buổi tối trước kia, cô tức khắc yên lòng, thân thể đang căng chặt cũng thả lỏng, điều duy nhất không tốt chính là, ban ngày cô ngủ quá nhiều, nên lúc này một chút buồn ngủ cũng không có.

“Không ngủ?” Thẩm Kinh Diễn hỏi.

“.. À ừm.”

Thẩm Kinh Diễn nghĩ nghĩ: “Đưa ngươi ra ngoài một chút?”

Thời Lễ cảm giác với chuyến ra ngoài lúc đầu, cô đã có bóng ma đối với việc này, nhưng hiện tại đúng là rất nhàm chán, nên vẫn gật đầu đồng ý. Thẩm Kinh Diẽn không hề mang cô đi dạo trong thành, mà là trực tiếp đưa thẳng lêи đỉиɦ núi.

Năng lực khôi phục của thiên nhiên cực mạnh, núi rừng lúc trước bị người của Quế An Môn hủy hoại, giờ đây đã mọc ra rất nhiều thực vật mới, xanh um tươi tốt khoe ra sức lực sinh mệnh. Không khí trong núi vẫn tươi mát như cũ, Thời Lễ có thể cảm giác được rõ ràng tinh thần tốt lên, thể xác cũng theo đó mà uyển chuyển nhẹ nhàng hơn.

“Muốn bay không?” Thẩm Kinh Diễn hỏi.

Thời Lễ khó hiểu: “Bay cái gì?”

“Như vậy.” Thẩm Kinh Diễn một bên nói, một bên vươn tay về phía cô, giây tiếp theo chân của Thời Lễ liền cách mặt đất.

Cô kinh ngạc mở to mắt, nhìn cơ thể mình đang bay cao, vừa mới lạ vừa sợ hãi: “Ngài ngài đừng quăng ngã ta, phàm nhân rất dễ bị ngã chết, ngài đừng có mà..”

“Không để ngươi ngã, yên tâm chơi đi.” Khóe môi Thẩm Kinh Diễn câu lên.

Thời Lễ lúc này mới yên tâm, cười khởi động hai tay bảo trì cân bằng, đây là lần đầu tiên cô có thể bay mà không cần Thẩm Kinh Diễn ôm, cảm giác rất vi diệu, tuy vẫn được Thẩm Kinh Diễn phối hợp, nhưng lại có thể có được cảm giác như mình đang tự bay. Bây giờ cô cảm giác như chính mình đang ở tu tiên giới vậy.

Thời Lễ càng bay càng cao, bay đến địa phương ngày thường tuyệt đối không thể đến được, cô nhìn trái cây gần trong gang tấc, thử vươn tay. Thẩm Kinh Diễn lập tức hướng cành cây tới gần cô. Cô nở nụ cười, sau khí hái được quả liền lớn mật lăn lộn một vòng ở không trung, Thẩm Kinh Diễn nhìn cô vui vẻ ở trên không, đáy mắt toàn là ý cười.

Điên ở trên núi nửa canh giờ, chân của Thời Lễ cuối cùng cũng dẫm trên mặt đất, cô đổ rất nhiều mồ hôi, ngồi dưới đất không chịu động đậy.

“Vui không?” Thẩm Kinh Diễn hỏi.

Thời Lễ dùng sức gật đầu, tâm tình Thẩm Kinh Diễn vui sướиɠ hẳn lên: “Vậy có nên khen thưởng cho ta hay không?”

Thời Lễ sửng sốt một chút, không biết hắn muốn khen thưởng cái gì. Thẩm Kinh Diễn nhìn bộ dáng ngây ngốc của cô, dứt khoát tự mình ra tay, nắm cằm cô trao đổi một nụ hôn dài.

Kết thúc nụ hôn, gương mặt Thời Lễ ửng đỏ, hơi thở của Thẩm Kinh Diễn cũng có chút không ổn, từ khi thông suốt mọi việc, khi hắn đối mặt với Thời Lễ, liền không hề còn sự bình tĩnh như lúc trước.

Thời điểm hôn môi hai người ôm nhau chặt chẽ, đến khi kết thúc cũng chưa buông ra, sự biến hóa của Thẩm Kinh Diễn thì Thời Lễ rõ ràng nhất, lúc ý thức được hắn lại bắt đầu xúc động, đáy lòng Thời Lễ sinh ra một phần sợ hãi: Cái kia.. Cũng mệt rồi, chúng ta quay về đi. “

Cô trốn tránh rõ ràng như vậy, Thẩm Kinh Diễn choáng váng mới có thể không nhìn ra, hít sâu một hơi đem y phục cởi ra, triệt triệt để để bại lộ trước mặt cô, Thời Lễ nhìn thao tác của hắn, hoàn toàn trợn trắng mắt.

” Ngươi nhìn kỹ xem, ta cùng nam nhân bình thường có gì không giống nhau? “Thẩm Kinh Diễn hỏi xong mới cảm thấy không đúng lắm,” Ngươi có vẻ cũng chưa từng thấy qua nam nhân khác, muốn ta bắt một tên về cho ngươi xem không? “

“.. Không cần đâu. “Thời Lễ hàm súc cự tuyệt.

Nhưng mạch não của Thẩm Kinh Diễn lại vứt đi đâu rồi:” Không có gì mà không cần, đừng sợ, ngươi xem xong ta liền gϊếŧ hắn. “

Thời Lễ:”… “

Những lời này của ngài có chỗ nào đáng giá để cho người khác không sợ?

Thẩm Kinh Diễn thấy mặt cô lộ vẻ kháng cự, cho rằng cô không muốn xem người khác, vừa lúc hắn cũng không muốn cho cô xem, liền đến gần cô một bước, chuẩn bị tự mình dạy cô chỗ khác nhau giữa nam nhân và nữ nhân.

Lúc hắn tiến về phía trước đã quên thứ kia đang ngóc đầu, đột nhiên đến gần Thời Lễ, suýt chút nữa thì đập vào mặt cô. Thời Lễ hoảng sợ hơi ngả về sau, vẻ mặt phòng bị hỏi:” Chuyện gì? “

” Cho ngươi nhìn xem, ta không đáng sợ, “Thẩm Kinh Diễn không chút nào biết xấu hổ, tùy ý để cô đánh giá chính mình,” Giờ phút này đứng ở trước mặt ngươi, chính là một người bình thường. “

Thời Lễ hiểu được hắn có ý gì, sau một hồi im lặng, cảm thấy ít nhất hắn vẫn còn duy trì thân người, cũng không khó để tiếp nhận, sớm chết muộn chết đều là chết, hiện tại chủ động một chút, ít nhất còn có thể nói được chút điều kiện. Cô khẽ cắn môi:” Nếu ngài thật sự muốn.. “

” Ta sẽ cho ngươi một khoảng thời gian để ngươi quen thuộc thân thể của ta, chờ đến khi nào ngươi không sợ, chúng ta lại giao phối. “Thẩm Kinh Diễn nói.

Thời Lễ nháy mắt câm miệng.

Thẩm Kinh Diễn dừng một chút:” Đúng rồi, ngươi vừa rồi định nói cái gì? “

” Không có gì. “Vẻ mặt Thời Lễ vô tội.

Thẩm Kinh Diễn gật đầu mang theo cô trở về khách điếm, Thời Lễ chơi lâu như vậy cũng tiêu hao không ít sức lực, cuối cùng cảm thấy mệt nhọc, sau khi nằm xuống kiên nhẫn chờ, không bao lâu sau Thẩm Kinh Diễn cũng nằm bên người cô.

“.. Sao ngài không mặc y phục? “Thời Lễ cạn lời.

Thẩm Kinh Diễn đương nhiên:” Để ngươi quen thuộc ta. “

Thời Lễ:”.. À. “

” Bây giờ ngươi có thể sờ sờ. “Thẩm Kinh Diễn nhắc nhở.

Thời Lễ cười gượng:”.. Không cần đâu. “Nếu như nguy hiểm sờ đến lúc hắn nổi thú tính thì làm sao bây giờ?

” Sờ. “Thẩm Kinh Diễn xụ mặt.

Khóe miệng Thời Lễ giật giật, nhận lệnh sờ tới sờ lui, quả nhiên không bao lâu sau hơi thở của hắn liền nặng hơn. Thẩm Kinh Diễn căn bản cũng chỉ muốn cô quen thuộc chính mình, lại không tính tới ảnh hưởng mà cô tạo ra, tức khắc không nói.

Thời Lê thấy hắn im lặng, trong lòng lo lắng hắn sẽ xúc động mà hành sự, vì thể cẩn thận để tay phủ lên trên.

Hô hấp Thẩm Kinh Diễn lại nặng hơn nữa:” Ngươi muốn làm gì? “

” Không phải ngài muốn ta sờ sao? “Thời Lễ ngây thơ trả lời.

Thẩm Kinh Diễn:”.. Đúng, ừm, ngươi cứ sờ tiếp, nhưng chỉ sờ nơi này, chỗ khác không cần phải xen vào. “

Thời Lễ trộm trợn trắng mắt, trên tay cũng không hề dừng lại, cả người Thẩm Kinh Diễn căng chặt, thân mình vốn lạnh lẽo cũng bắt đầu nóng lên, đã thống khổ lại còn sung sướиɠ, nói không ra là cái cảm giác gì.

Hồi lâu sau, Thời Lễ lười biếng xoa tay, ở trong ngực hắn thay đổi một cái tư thế thoải mái.

” Sao ngươi không gọi ta là phu quân? “Thẩm Kinh Diễn hòa hoãn xong đột nhiên hỏi,” Cả ngày hôm nay cũng không gọi. “

“.. Quá dính, không gọi được. “Thời Lễ hàm súc nói.

Thẩm Kinh Diễn có chút bất mãn, đang muốn hỏi chuyện liền nghe được thanh âm buồn ngủ của cô, vừa mới ăn uống no đủ nên hắn vũng không quấy rầy cô nghỉ ngơi.

Sáng sớm hôm sau, Thẩm Kinh Diễn tiếp tục đi Quế An Môn kiếm chuyện, sau đó buổi tối trở về tìm Thời Lễ an ủi cho mình một chút, quả thực sung sướиɠ nói không nên lời. Trong khoảng Thời gian này tâm trạng của Thời Lễ cũng không tồi, bởi vì hắn đi ra ngoài một chuyến giá trị thù hận liền giảm xuống một chút, hiện giờ đã giảm chỉ còn 20%, chỉ cần hắn đánh người kia một kích, cô liền có thể thoát khỏi thế giới này rồi.

Thẩm Kinh Diễn nhìn bộ dáng vui sướиɠ của Thời Lễ, cảm thấy đây là thời điểm nên tiến hành đến bước cuối cùng, mà trước khi bắt đầu, hắn cần phải tìm cho cô một cái ổ để đẻ trứng.

Thời Lễ không biết Thẩm Kinh Diễn có tính toán gì với mình, cả người vẫn tiếp tục thảnh thơi chờ rời đi.

Một đêm, Thẩm Kinh Diễn dặn dò cô:” Ta đã gọi tiểu nhị đưa cơm, ngươi đi thu dọn đồ đi, lát nữa ăn xong chúng ta liền rời khỏi khách điếm. “

Thời Lễ dừng một chút:” Muốn đi nơi khác sao? “

” Đúng vậy, trong thành này ta đã mua một tòa nhà, tính ở đó một thời gian, “Thẩm Kinh Diễn chậm rãi nói,” Đã lâu không đi dạo qua nhân gian, xác thật có chút tưởng niệm. “

Thời Lễ tất nhiên là đồng ý, ngoan ngoãn đi thu dọn hành lý, chờ ăn xong bữa tối liền theo hắn tới nhà mới.

Cô cho rằng tòa nhà hắn mua này chắc sẽ thiếu đông thiếu tây, cần phải để họ tự giác thêm đồ vào, không nghĩ rằng tòa nhà vừa lớn lại còn tốt, nô dịch nha hoàn không thiếu một người, sau khi vào ở không cần quản thêm cái gì.

Thời Lễ tấm tắc bảo lạ:” Tòa nhà tốt như vậy ngài làm sao mua được vậy? “

” Tất nhiên là tiền trao cháo múc. “Thẩm Kinh Diễn thuận miệng nói.

Thời Lễ cười cười:” Ý ta không phải như vậy, ta chỉ là cảm thấy.. Tòa nhà này không giống như là bỏ trống nhiều năm, có phải là gia chủ có việc gấp phải đi, nên mới bán cho ngài? “

Thẩm Kinh Diễn trầm mặc.

Thời Lễ dừng một chút nhìn về phía hắn, nhìn đến vẻ mặt của hắn liền nheo mắt lại:” Tòa nhà này không phải ngài đi đoạt chứ? “

” Làm gì có chuyện đó, “Thẩm Kinh Diễn không chút nghĩ ngợi phủ nhận,” Cũng chỉ dùng chút kế sách nhỏ mà thôi. “

Thời Lễ:”.. Cái kế sách gì, ngài không phải là dùng mê tâm thuật đâu nhỉ? “

” Cái loại kỹ xảo đê tiện này sao ta có thể dùng, cũng chỉ là tìm mấy thứ quỷ hồn đến hù dọa bọn họ hai ngày mà thôi, trong lòng bọn họ tự có quỷ, tất nhiên sợ tới mức không dám ở, ta liền thuận đó mà mua. “Thẩm Kinh Diễn đối với kế sách của mình rất vừa lòng.

Thời Lễ:”… “

Sao cô cảm thấy cái biện pháp này đê tiện thế?

Mặc kệ nói như thế nào, hai người liền ở trong tòa phủ này, buổi tối thứ nhất, Thẩm Kinh Diễn vẫn luôn không về phòng, Thời Lễ tự đi ngủ trước. Thói quen là một thứ đáng sợ, tuy rằng đến bây giờ cô vẫn không hề động tâm với nam phụ này, vậy mà còn bởi vì thiếu hắn ở bên cạnh mà không ngủ được.

Cũng may sáng sớm hôm sau hắn liền quay về, Thời Lễ tỉnh ngủ liền nhìn thấy hắn, tức khắc mặt mày giãn ra:” Tối qua ngài đi đâu thế? “

” Học chút thứ này. “Thẩm Kinh Diễn chậm rãi nói.

Thời Lễ khó hiểu:” Học cái gì? “

Thẩm Kinh Diễn không trả lời vấn đề của cô, mà tiến lên một bước, đi đến trước mặt cô:” Mấy ngày nay hẳn ngươi đã thích ứng rồi phải không? “

Thời Lễ đầu tiên là khó hiểu, sau khi hiểu rõ hắn nói về vấn đề gì liền dừng một chút, sau một lúc lâu gian nan gật đầu. Kéo dài lâu như vậy, vì mạng nhỏ của mình đúng là không thể kéo thêm được nữa, may mắn ngoại hình của hắn bây giờ là loại cô quen thuộc, chỉ cần không nghĩ đến thân rắn của hắn là được.

Thời Lễ nghĩ như vậy, chủ động ôm lấy cổ hắn, nhón mũi chân hôn lên nhẹ giọng nói:” Ngài đừng biến thân đấy. “

” Không biến. “Hô hấp của Thẩm Kinh Diễn nặng đi, đôi mắt đã biến thành dựng thẳng.

Thời Lễ kiềm chế sự khẩn trương trong lòng, nhắm mắt lại ôm chặt hắn.

Đến khi bị đặt lên giường, tâm tình cô lại bình tĩnh kỳ lạ, có loại cảm giác bất chấp tất cả chết đến nơi, cô thậm chí còn có thể chủ động cởi bỏ y phục của Thẩm Kinh Diễn, luôn chắc chắn xác nhận hắn không phải thân rắn.

Thẩm Kinh Diễn bị cô nhìn đôi mắt lại đậm hơn một chút, rốt cuộc không khắc chế được bao phủ lấy cô. Giường hai người ngủ vô cùng chắc chắn, nhưng vận động phát ra tiếng kẽo kẹt rêи ɾỉ, đi theo giường kẽo kẹt chính là tiếng rêи ɾỉ của Thời Lễ, thanh âm của cô như thống khổ, lại như không thể khắc chế được sung sướиɠ.

Tính xà ích kỷ, đặc biệt là khi ở trên giường, không chút nào bận tâm cảm thụ của bạn lữ bên cạnh, nhưng Thẩm Kinh Diễn lại không biết vì sao, luôn muốn làm cô thoải mái, lại thoải mái, làm cô hoàn toàn thích cái loại cảm giác này, không bao giờ sợ hãi chính mình.

” Ta thật đúng là.. Yêu chết ngươi..”Thẩm Kinh Diễn hạ eo, thoải mái thở dài một tiếng.

Thời Lễ cả kinh, sung sướиɠ trong thân thể bị dọa lui hơn phân nửa.