Duyên Phận [VKook]

Chương 6

Chap này tặng anh TruyenHD vì đã cmt+vote đầu tiên ở chap trước. Các cô cũng vào cmt+vote để lấy tem chap sau nha

❤❤❤❤❤❤

~~~~~~~~~~

------------------

«Buổi tối tại ngôi nhà tình thương»

"Jungkook à, con đừng làm việc quá sức nha, ta thấy lo lắm đó."- Bà Lee HeYin, người đã nuôi lớn cậu và các em. Cậu là một đứa bé ngoan, biết giúp bà kiếm tiền nuôi các em, bà còn chưa một lầm phải đóng học cho cậu.

"Con biết rồi. Umma yên tâm đi. À, con nghỉ làm hết rồi."- Cậu nói, giọng nói đầy áy náy.

"Vậy cũng được. Con chỉ cần đi học và ở nhà dạy các em học là được."- Bà cười vui vẻ xoa đầu cậu. Cậu vì cái nhà này bao lâu qua đã chịu khổ rồi, bây giờ nên để cậu dễ chịu một chút.

"Không, có người thuê con làm osin."- Cậu lập tức dẹp bỏ cái suy nghĩ của bà về việc cậu không đi làm nữa. Cậu làm sao có thể để bà vất vả đi kiếm tiền còn cậu ở nhà hưởng thụ vậy chứ.

"Osin????"- Bà ngạc nhiên.

"Người đó thuê con một tháng 100 ngàn, còn cho con tiền đi học, tiền tiêu vặt, còn cho người chăm sóc các em nữa."- Cậu cố cười nói với bà để bà bớt lo. Làm gì có ai trên đời lại cho cho không cái gì chứ. Chắc chắn cậu chấp nhận công việc này thì cậu sẽ phải chịu một hậu quả rất lớn.

"Nhiều vậy ư????"- Bà nghi ngờ. Chỉ làm osin mà trả nhiều tiền vậy ư.

"Con kí hợp đồng mà nên umma yên tâm. Họ mà làm trái hợp đồng thì sẽ phải bồi thường."- Cậu nói.

"Đó không phải điều ta quan tâm. Mà cái chính là họ mà hành hạ con thì sao???"- Bà lo lắng nói. Mấy cái chuyện osin bị chủ đánh đập hành hạ đâu có ít, sao không thể lo lắng chứ. Với lại làm osin cho người ta thì chắc chắn một điều rằng cậu phải đến nhà người ta ở luôn chứ.

"Umma yên tâm đi. Ai dám đυ.ng đến Jeon Jungkook con chứ???"- Cậu cười để lộ hai răng thỏ. Trước hết phải khiến cho bà tin tưởng cho cậu làm chuyện này đã.-"Thôi con đi chuẩn bị đồ đây, mai họ sẽ đưa xe tới đón con."- Cậu quyết định nói luôn trước khi để bà nói thêm. Cậu biết bà không muốn. Nhưng cậu chỉ có làm như vậy thì mới giúp bà bớt khổ thôi. Ba mẹ cậu đã không còn, cậu chỉ có bà và các em là người thân duy nhất. Cậu không lo được cho họ thì còn gì là đạo lý nữa chứ.

"Ừ con đi nghỉ sớm đi."- Bà nói.

Cậu bước về phòng ngủ, nằm mãi, khuya rồi mà cậu không tài nào ngủ được. Có lẽ là cậu rất háo hức cho công việc mới hay một chuyện gì đó.

«Sáng hôm sau»

"Oa, anh đẹp trai à, anh thật sự là bạn của Jungkook hyung sao????" JH hôm nay nhận lệnh ông chủ đến đón cậu. Vừa mới đến cổng đã thấy bọn nhóc chuẩn bị đi học, thích quá, ra xoa đầu chúng một cái, liền bị chúng nó ôm cứng cả chân.

"Ừ. Anh đẹp trai đúng không?????"- Anh hỏi lại. Anh hiện giờ đang cảm nhận rằng, thế hệ trẻ bây giờ có mắt nhìn người cực chuẩn chứ không giống cậu, chê anh là mặt ngựa.

"Vâng."- Bọn nhóc đồng thanh làm anh vui không tưởng được.

"Mấy đứa nhanh đi học không muộn xe buýt."- Cậu hai tay chống hông, tức giận nhìn đám nhóc mê trai kia.

"Vâng. Chào hyung chúng em đi học."- Bọn trẻ hai tay khoanh trước ngực, cúi đầu chào cậu rồi lại quay sang chào JH.-"Chào anh đẹp trai chúng em đi học."

"Ừ, đi học ngoan nhé."- Anh xoa đầu đứa bé nhất rồi chợt nhớ ra.-"Ah mấy đứa, có xe của Kim gia đến đưa mấy đứa đi học đấy. Lên xe rồi bác tài xe mang đi cho đỡ tốn tiền đi xe buýt nha.

"Vâng ạ."- Cả bọn đồng thanh rồi quay bước ra xe.

"Anh đến sớm vậy."- Cậu nhìn anh hỏi. Trông anh rất nhiệt tình và lương thiện.

"Ừ. Boss nói tôi đến đón cậu sớm để kịp giờ cậu ấy đi làm. Cậu ấy muốn giao công việc cho cậu."- JH trả lời.

"À, vậy đi thôi."- Cậu trả lời.

"Ơ cậu không mang theo đồ à???"- JH thắc mắc hỏi. Anh chỉ thấy cậu bê ra mấy cái thùng catton, trông có vẻ rất nặng và một chiếc balo đằng sau. Mấy thùng này chắc đựng sách. Vậy quần áo cậu đâu.

"Tôi mang hết rồi, mau phụ tôi mang hết sách lên xe."- Cậu nói rất giống kiểu ra lệnh cho anh nha.

"Ờ....."- Anh ngây ngất làm theo. Mấy cái thùng này bỏ đầy cả cốp xe.

"Mà cậu không mang theo quần áo à????"- Chiếc xe lăn bánh, anh quay sang hỏi cậu.

"Có, tôi bỏ trong balo."- Cậu trả lời, mắt vẫn dán vào sách.

"Bỏ trong đấy sao vừa????"- Anh thắc mắc. Sống sung sướиɠ từ nhỏ nên quần áo của anh rất nhiều. Đi công tác nước ngoài thì cũng phải bỏ vali chứ bỏ vào cái túi nhỏ như vậy thì chắc anh chết.

"Quần áo của tôi có hai ba bộ, sao không bỏ vừa???"- Cậu dừng đọc, quay sang nhìn anh.

"À, không, tôi chỉ hỏi cho vui thôi."- Anh lập tức chối. JH thấy mắt của cậu sắc nhọn không kém gì anh đâu, nhưng mà anh là người lãnh đạo nên ánh mắt lạnh lùng hơn rất nhiều.

"Nhìn là biết mấy cái thùng kia là gia tài của cậu rồi nhỉ????"- Ngồi trên xe cậu không nói câu nào mà chỉ đọc sách, không khí thật ngột ngạt, anh hỏi.

"Đương nhiên. Tiền mua đống sách đó, tôi có thể mua được rất nhiều thịt cừu xiên nướng đấy."- Cậu nói.

"Bó tay."- JH nghĩ thầm.-"Đến nơi rồi."- Đến cổng Kim gia, anh nói.

"Ế, anh lại mang tôi đến khách sạn làm gì vậy???"- Cậu ngạc nhiên nhìn xung quanh rồi quay sang nhìn anh hỏi.

End chap 6