Từ khi Phất Lan Đức tiếp quản học viện, Liễu Nhị Long cũng đã trở về lại học viện, nàng đương nhiên hiểu được dạy học không thích hợp với chính mình, mà là do Đại sư cũng ở đây mà thôi. Trước kia nàng ở trong mấy căn nhà gỗ cũ, cũng không có đi ra.
Một lúc sau, Mã Hồng Tuấn dẫn theo Đái Mộc Bạch trở về. Đái Mộc Bạch người còn chưa đến nơi, âm thanh đã từ xa xa truyền tới.
" Tiểu Tam, Tiểu Linh, các ngươi cuối cùng cũng chịu trở về."Đái Mộc Bạch cùng với trước kia biến hóa không lớn, chỉ là nhìn qua có thêm vài phần trầm ổn, trải qua ngày sinh nhật mười sáu tuổi, hắn nhìn lại tăng thêm vài phần khí phách, nhưng khí thế trên người cũng thu vào mấy phần, một đôi Tà mâu thần thái sáng láng, trong lúc giơ chân nhấc tay đều có phong thái của một vị vua muôn thú.
Trong số Sử Lai Khắc bát quái, ngoài Tiểu Vũ và Bích Linh ra thì Đái Mộc Bạch là người biết Đường Ta sớm nhất, gặp mặt lại vô cùng thân thiết, đưa tay ôm lấy bả vai Đường Tam nói :" Mập mạp nói ngươi mang lễ vật đến cho chúng ta, còn có thể giúp ta đột phá bình cảnh, mau lấy ra đi."
Đường Tam a a cười, đánh lên ngực Đái Mộc Bạch một quyền :" Đừng có gấp, chúng ta tới chỗ nào yên tĩnh hơn rồi hãy nói ."
Theo sự chỉ dẫn của Đại sư, mọi người đi vào bên trong một căn phòng gỗ u tĩnh, ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ mang theo bóng cây đổ vào trong phòng, không khí trong lành mát mẻ qua khe cửa truyền vào, nghe như tiếng gió nhu hòa thanh thúy. Rất khó có thể tưởng tượng nơi này lại nằm trong thủ đô của Thiên Đấu đế quốc, cho dù là Đại sư tính cách vốn đạm bạc, cũng không nhịn được thầm than Liễu Nhị Long chọn lựa được chỗ này thật là tuyệt.
Đại sư hướng Đường Tam nói :" Bắt đầu đi, ta sẽ hộ pháp cho các ngươi ."
Đường Tam gật đầu, dưới ánh mắt tò mò của mọi người, tay phải cho vào bên trong Bách bảo nang lấy ra một loại thực vật.
Đó là một đóa hoa cúc to lớn, đóa hoa hiện ra với màu tím sang trọng, mỗi cánh hoa nhìn qua đều có lớp lông nhung đáng yêu bao phủ bên ngoài, tạo thành một thể hoàn chỉnh tự nhiên nhưng lại không có mùi gì tỏa ra. Nhụy hoa ở chính giữa, cao hơn những cánh hoa chừng hơn nửa thước, nhụy hoa tỏa ra quang mang màu vàng lóng lánh nhàn nhạt.
" Đây là cái gì?" Đái Mộc Bạch hỏi đầu tiên, những người khác đều bị thực vật này mà Đường Tam lấy ra hấp dẫn.
Đường Tam mỉm cười hướng Đái Mộc Bạch nói :" Đái lão Đại, cái này là của ta đặc biệt chuẩn bị cho ngươi. Tên của nó là Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc, chính là trung tính tiên phẩm dược thảo, giúp khí vận hành tứ chi, huyết thông bát mạch, có khả năng luyện được Kim Cương Bất Hoại Thân."
Đái Mộc Bạch chấn động :" Mạnh như vậy sao? Kim Cương Bất Hoại?"
Đường Tam mỉm cười nói :" Mặc dù Kim Cương Bất Hoại cũng có hơi chút khoa trương, nhưng cái loại dược thảo này lại cùng vũ hồn của ngươi đều là trung tính, to lớn cường đại, cương mãnh bá đạo, công lực cũng tập trung về nơi tay chân, nếu có thêm nó thì việc tu luyện của ngươi sẽ có hiệu quả thêm hơn một nửa. Bây giờ ngươi đã đạt tới bình cảnh bốn mươi cấp, ta nghĩ nó có thể giúp ngươi phá tan cái bình cảnh khó khăn này. Chờ sau khi ngươi thu được hồn hoàn, dược lực sẽ tiếp tục phát huy tác dụng, hẳn là tác dụng sẽ tăng nhiều hơn nữa."
" Ta để cho mọi người lựa chọn lễ vật, chính cũng là việc bồi bổ căn nguyên này đây, cũng không vì lí do gì khác."
Đái Mộc Bạch cẩn thận nhẹ nhàng tiếp nhận Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc từ Đường Tam, liếc mắt nhìn Đường Tam một cái thật sâu :" Chúng ta là huynh đệ, lời cảm ơn không nên nói nữa. Đồ vật này dùng như thế nào?"
Đường Tam nói :" Trước tiên là Thông Thiên nhụy hoa, sau đó là cánh hoa, còn rễ cây thì không nên ăn. Ăn xong lập tức tại chỗ tu luyện, hấp thu dược lực đột phá bình cảnh."
Đái Mộc Bạch cũng không nói gì nữa, lập tức đi tới một góc dựa theo lời Đường Tam ăn dược thảo.
Trong khoảng thời gian này, bình cảnh cấp bốn mươi vẫn vây khốn hắn, lúc này đã có cơ hội đột phá liền trong lòng hắn như có lửa đốt, vội vàng không kịp đợi gì nữa liền bắt đầu. Áo Tư Tạp thấp giọng hỏi :" Tiểu Tam, cái gì gọi là Tiên phẩm dược thảo?"
Đường Tam mỉm cười nói :" Vật ấy chỉ có trên trời, nhân gian rất khó có khả năng có được."
Mọi người quay mặt nhìn nhau, kể cả Tiểu Vũ ở bên trong, cơ hồ ánh mắt của mỗi người đều nóng rực lên, Trữ Vinh Vinh dịu dàng cười hì hì, nói : Tam ca, người không thể thiên vị a."
Đường Tam nói :" Yên tâm đi, mỗi người đều có phần, Tiểu Áo, thứ này là của ngươi." Tay hắn lần thứ hai cho vào trong Bách Bảo nang, lần này cũng lấy ra một cái hộp ngọc đưa vào tay Áo Tư Tạp.
Áo Tư Tạp than thở :" Chưa cần nhìn đồ vật, chỉ cần nhìn cái hộp này đã thấy không phải vật thường rồi."
Nghe vậy, Bích Linh trêu chọc nói: " Tiểu Áo, cái này bất quá chỉ làm từ bạch ngọc bình thường mà thôi, hai kim hồn tệ là có thể mua được một cái mà."
Ách ...." Áo Tư Tạp trong mắt lộ kinh ngạc, vẻ mặt xấu hổ khiến cho Trữ Vinh Vinh nhịn không được mà che miệng cười.
Đường Tam cười, nói :" Bất quá vật bên trong quả thật giá trị liên thành a, mở ra xem đi."
Áo Tư Tạp nghe vậy liền mở hộp ngọc, chính là đối với Kỳ Nhung Thông Thiên Hoa của Đái Mộc Bạch khi mở ra lại hoàn toàn khác nhau, trong nháy mắt mở hộp ngọc ra, cả phòng đã bị bao phủ bởi một luồng kỳ hương. Một mùi hương hoa lan nồng đậm khiến cho trong lòng người khác cảm thấy thanh tỉnh, mùi hoa thấm tận tâm can khiến mỗi người không nhịn được tinh thần đại chấn, nhịn không được hút sâu một ngụm không khí.
Trong hộp ngọc hiện lên một đóa hoa lan tám cánh, cánh hoa khẽ rung động, toàn thân như một mảng tuyết trắng tinh khiết óng ánh, khiến người nhìn có cảm giác thanh cao xuất trần.
Đường Tam giải thích :" Vật đó gọi là Bát Biện Tiên Lan, cũng là tiên phẩm dược thảo, tương thích với các vật phẩm làm bằng ngọc, chỉ cần để trong những đồ chứa làm bằng ngọc, ngàn năm không tàn, trăm đời không hỏng. Trong tất cả những tiên phẩm dược thảo ta mang về lần này, nó có dược tính nhu hòa nhất, nhưng cũng là tối thuần nhất, có thể dễ dàng hấp thu, nhưng lại phải đợi thời gian lâu. Công năng bồi nguyên, trừ bỏ tạp chất trong cơ thể, đủ để bù đắp vấn đề tu luyện chậm chạp của thực vật hệ hồn sư các ngươi. Dược lực có thể duy trì liên tục đến khi nhà ngươi đạt cấp 70."
Áo Tư Tạp hai mắt mở trừng " Tốt vậy sao? Tiểu Tam, ta yêu ngươi."
Đường Tam toàn thân sởn hết gai ốc :"Thôi, ngươi mau ăn đi. Cũng không có thủ pháp gì đặc thù gì, sau khi nhai thì nuốt đi . Sẽ có một mùi thơm ngát và ngọt. Cũng giống như Đái lão đại, ngươi cũng phải đề tụ hồn lực phụ trợ cho dược hiệu dung nhập hết vào bên trong cơ thể. Sau này thì từ từ mà hấp thụ. "
Ngay từ trước khi trở về thì Đường Tam cũng đã nghiên cứu từng loại dược thảo phù hợp nhất với từng người.
Mặc dù tiên phẩm số lượng có hạn, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng cấp cho Sử lai khắc thất quái mỗi người một cây. Cũng không phải là hắn không nghĩ đến việc cấp tiên phẩm cho các vị sư phụ dùng, chỉ là tiên phẩm dược thảo này phải dùng khi tuổi càng nhỏ thì hiệu quả hấp thụ mới cao. Còn nếu không thì không có nhiều ý nghĩa.
Áo tư tạp mừng khấp khởi chạy đến phòng bên cạnh, không chút chần chừ , nhét ngay nhành tiên lan tám cánh vào miệng, lập tức tập trung tu luyện.
Mã Hồng Tuấn chứng kiến Đường Tam là theo thứ tự tuổi tác mà lần lượt cấp dược thảo cho mọi người thì không thể đợi đến lượt mà tự động tiến lên: "Tam ca, của ta đâu, của ta đâu. "
Nhìn dáng vẻ hưng phấn của mập mạp, Đường Tam cười nói :"Yên tâm đi, không quên ngươi đâu. Mập mạp, ta cũng đã cẩn thận cân nhắc về một thân tà hỏa của ngươi. Biến dị tà hỏa tuy rằng uy lực là rất lớn, nhưng đối với thân thể ngươi thì cũng có tác dụng phụ là không ngừng ăn mòn . Lý do chủ yếu là là bởi vì phượng hoàng hoả diễm của ngươi không đủ tinh khiết. Lần này ta cố ý tìm cho ngươi một gốc đại bổ thuần dương dược thảo. "
Trữ Vinh Vinh cười phốc một tiếng, đoạn :"Hắn vẫn cần bổ trợ? Trong khoảng thời gian qua, tên mập mạp này cũng không ít lần đi ra ngoài làm chuyện xấu đâu. Bất quá, hắn nói là Thiên đấu thành tuy rằng là rất đắt tiền xa hoa, nhưng cũng rất đáng đồng tiền bát gạo. Để hắn đi bổ trợ, chỉ sợ cũng càng muốn đi thường xuyên. "
Đường Tam cười nói:"Sẽ không như vậy nữa. Ta nói là hắn tà hỏa không tinh khiết cho nên mới dẫn đến việc cắn trả tự thân, nếu còn tiếp tục như vậy, sợ rằng một ngày nào đó sẽ khiến cho tà hỏa tự thiêu. Chỉ có thể đem tạp chất của phượng hoàng hoả diễm mà loại bỏ đi thì hắn mới có thể thật sự là một gã phượng hoàng hồn sư. Mập mạp, cái này cho ngươi. "
Đó là một gốc tiên thảo mềm mại rung động màu hồng, nhìn qua thì rất đơn giản, chỉ là một gốc thảo diệp do màu đỏ tạo thành mà thôi, đỉnh của cây thảo diệp trông như cái mào gà, nhưng nếu cẩn thận quan sát thì có thể phát hiện ra điểm khác thường, đó là diệp mạch ( gân lá ) lại có màu xích kim ( vàng đỏ ). Tiên thảo này vừa xuất ra, nhiệt độ trong phòng bỗng nhiên gia tăng một cách đột ngột.
"Cái này tên gọi là mào gà phượng hoàng quỳ, không thể nhai mà chỉ nuốt thôi. Bây giờ đề tụ hồn lực, bất luận thống khổ cỡ nào thì ngươi đều phải nhẫn nại chịu đựng, nếu không thì sẽ thất bại trong gang tấc.Vật này hiệu quả phi thường mãnh liệt, chắc chắn là sẽ gia tăng hồn lực và hoả diễm của ngươi trên diện rộng. Nhưng nếu ngươi bỏ dở nửa chừng, dược hiệu sẽ giảm đi. " Đường Tam đem đưa tiên thảo cho Mã Hồng Tuấn, mập mạp cũng lập tức chạy đi.
Chứng kiến Đường Tam lấy ra ba loại tiên thảo cho ba người, ngay cả đại sư cũng không tránh khỏi cảm thấy động dung, dược thảo này đừng nói là nhìn thấy, cho dù chỉ là nghe cũng chưa bao giờ nghe qua.
Người thứ tư thì lại không phải dựa theo thứ tự tuổi tác là tiểu vũ mà là Trữ Vinh Vinh:"Tam ca, thế còn của ta thì là cái gì? "
Không đợi Đường Tam mở miệng, Trữ Vinh Vinh đã chạy tới kéo cánh tay hắn. Nhìn Bích Linh ở phía sau đang cau mày không nói gì, Đường Tam mỉm cười thò tay vào trong túi Như ý bách bảo. Kim quang chợt lóe lên rồi một gốc kỳ dị tiên thảo liền xuất hiện.
Đây là một gốc tiên thảo rất kỳ lạ. Các nhành rễ cây phía dưới, lá cây đều cuốn chặt, đan chặt vào nhau, còn ở trên đỉnh thì là một đóa hoàng sắc Úc kim hương sáng rực rỡ, hương thơm nồng đậm của Úc kim hương ( hoa tuy líp ) lập tức lấn át, thay thế hương khí từ bát biện tiên lan của Áo tư tạp. Hương thơm nồng đậm lan toả khiến cho người ta có một loại cảm giác hưng phấn mãnh liệt.
"Vũ hồn Thất Bảo Lưu Ly tháp của ngươi hết sức đặc thù, ta đã phải cân nhắc rất nhiều rồi mới quyết định chọn cho ngươi chu tiên thảo này. Cái này có tên là Ỷ La Úc Kim Hương . Dùng nó thì sẽ có thể hấp thụ tinh hoa của thiên địa, quang huy của nhật nguyệt. Thất Bảo Lưu Ly tháp của ngươi thì bản thể vốn thuộc về loại vũ hồn bảo vật, có thêm Úc kim hương này trợ giúp thì sẽ có tác dụng bổ trợ lẫn nhau. Tuy nhiên thì không thể nuốt chửng, mà phải cần nhẹ nhàng hấp thụ nhụy hoa, từ từ mà đem tinh hoa hấp thụ vào bên trong cơ thể, sau đó chậm rãi mà tái tu luyện hồn lực khiến cho dược hiệu trải rộng tứ chi xương cốt. "
Trữ Vinh Vinh tiếp nhận Khỉ La Úc Kim Hương, cười hì hì nói :"Tam ca, thật tận tình đó. Tiểu muội nhất định sẽ báo đáp cho huynh!"
Tiểu Vũ đứng bên cạnh Bích Linh, khó chịu nói: "Cô ta sẽ không hiến thân chứ?"
"..." Đường Tam.
Sử lai khắc bát quái thì bốn người đã được tiên thảo, cuối cùng cũng chỉ còn lại Tiểu Vũ và Chu Trúc Thanh. Còn Bích Linh, ba ngày trước đã từ chỗ Đường Tam lấy được tương tư đoạn trường hồng-thần phẩm chí bảo trong các loại tiên phẩm dược thảo, lúc nghe Đường Tam kể truyền thuyết về sự ra đời của nó cũng như việc phải dùng tình cảm chân thành mới khiến nó nở, trở thành chủ nhân của đóa hoa tiên thảo này. Cho nên Bích Linh mới thử, không ngờ thành công làm cho nó nở.
Tiểu Vũ bình tĩnh đứng một cách tự nhiên ở một chỗ, không hề sốt ruột, Đường Tam đều cho người khác tiên thảo tốt như vậy, như thế nào lại có thể bạc đãi nàng chứ?
Sau khi đưa tiên thảo cho hai người họ, Đại sư đi xem tình hình của mọi người bỏ lại hai người Bích Linh và Đường Tam.
Đường Tam nói:" Tiểu Linh, ngươi thật sự quyết định không ăn tương tư đoạn trường hồng sao?"
Bích Linh lắc đầu : "Tam ca, ngươi không phải nói nó nở được là nhờ tình yêu của người ta sao? Như vậy làm sao có thể nhẫn tâm ăn mất, hơn nữa ngươi không phải đã nói là chỉ cần khi nó nhận chủ thì vĩnh viễn sẽ không phai tàn còn gì? Ta muốn cho nó ở cùng ta, mãi mãi quý trọng nó."
Đường Tam cũng chưa bao giờ miễn cưỡng Bích Linh làm cái gì, khẽ xoa đầu nàng một chút, mỉm cười đoạn :"Vậy ngươi hảo bảo vệ nó đi, nó sẽ là hộ vệ cho ngươi. "
" Tam ca, ngươi có chuẩn bị tiên thảo cho bản thân không vậy?"
Đường Tam nói: "Ta cũng có. " Vừa nói xong, hắn từ trong túi như ý bách bảo mà lấy ra một gốc dược thảo. Gốc dược thảo này mới nhìn thoáng qua thì không có gì thu hút cả, dược thảo toàn thân một màu xanh đậm, điểm kỳ dị chính là ở giữa dược thảo có ba lá bạch tuyết thảo diệp, ở giữa lá cây lại có vài giọt thuỷ châu, giống như là sương sớm của ban mai đọng lại.
Bích Linh cũng không hỏi công dụng của nó, lập tức hối Đường Tam hấp thu nó còn bản thân ngồi canh chừng.
Thời gian dần dần trôi qua. Đảo mắt đã qua ba canh giờ, theo tiên phẩm dược thảo hiệu quả phát huy, ngoại trừ Bích Linh ra thì Sử lai khắc bát quái và đại sư, trên người đều xuất hiện biến hóa ở những mức độ khác nhau.
Hấp thụ hoàn toàn tiên thảo thì tất cả mọi người đều gia tăng hồn lực như sau:
Áo Tư Tạp-----cấp 38.
Chu Trúc Thanh---cấp 38
Đái Mộc Bạch----cấp 40.
Tiểu Vũ---cấp 39.
Trong đó biến hóa nhiều nhất chính là Trữ Vinh Vinh----cấp 37, vũ hồn thất tháp lưu ly biến hóa thành cửu tháp lưu ly.
Và Mã Tuấn Hồng biến thành hóa kinh hoàng, trở thành siêu cấp mĩ nam khiến cho tất cả mọi người bao gồm Bích Linh sững sờ nghĩ: Thảo gà cũng có ngày biến thành phượng hoàng a!
Nhờ có tiên thảo của Đường Tam mà Đại sư cũng thành công đột phá cấp 30, Bích Linh kéo lấy Đường Tam thành công tu luyện cảnh giới thứ 3 của Tử Cực Ma đồng: Giới tử- xem rõ mọi vật cực tiểu của thế gian, không sai sót nào, tiến tới chúc mừng Đại sư bởi bọn họ biết cánh cửa ba mươi cấp này là đã làm hắn đau đầu trong suốt vài thập niên qua. Để đột phá chướng ngại ba mươi cấp, hắn đã hao tổn không biết bao nhiêu tâm lực, trả giá bằng bao nhiêu nỗ lực, bao nhiêu cố gắng.