Đừng Chơi Cùng Yêu Quái

Chương 13: Chim cánh cụt béo mập

Buổi tối hôm nay, tâm trạng của mẹ Triệu cực kỳ tốt, bởi vì hôm nay công ty các cô vừa có một nhân vật lớn đến, một chuyện nữa chính là con gái nhỏ hôm nay không ríu rít nói chuyện nữa mà lúc về nhà liền vào phòng, đặc biệt ngoan ngoãn.

Lúc này, mẹ Triệu đang chỉ huy ba Triệu nấu cơm trong phòng bếp, vì cô cứ ngửi thấy mùi dầu khói là lại buồn nôn, cho nên trong thời gian này chính là ba Triệu nấu cơm.

Chỉ thấy “xẹt xẹt” vài tiếng, sau đó mất điện.

Mẹ Triệu rất hoảng sợ, ngay sau đó nhận ra âm thanh kia là từ trong phòng của con gái truyền đến liền vội chạy tới.

Vừa mở cửa ra thì nhìn thấy con gái đang ngồi trên mặt đất, trên tay còn cầm một cái kéo nhỏ, ngơ ngơ ngác ngác nói: “Con không sao!”

Mà trên mặt đất thì là một đống dây điện, trong phòng có thể nói là loạn thành một đống.

Mẹ Triệu lập tức nổi nóng, một tay cầm dây điện, một tay cởϊ qυầи Hề Hề ra...

Buổi tối, tiểu Hề Hề nhe răng trợn mắt nằm úp sấp trên giường, bởi vì mông toàn vết đánh.

Trước khi ngủ, cô bé còn nghĩ, ở trong nhà không thể dỡ dây điện được, hay là ra bên ngoài nhặt đi.

***

Ngày hôm sau, tiểu Hề Hề liền nằm lì trên giường, không chịu đứng lên: “Ma mi, con đau mông.”

Mẹ Triệu vừa tức vừa buồn cười: “Mông đau là được rồi, nếu hôm qua không đánh con thì sau này sớm hay muộn cũng đi cắt dây điện thôi, về sau còn dám động vào dây điện nữa không? Còn dùng kéo cắt nữa, sao con có thể lợi hại vậy a!” May là chỗ tay cầm kéo có bọc cao su lưu hóa bên ngoài, nếu không thì.....

Tiểu Hề Hề nghĩ nghĩ, nói: “Được rồi, lần sau con sẽ không sắt dây điện nữa.”

Mẹ Triệu bế cô bé lên: “Hôm nay có muốn đi học không?”

Mặc dù hôm qua cô ra tay hơi nặng, nhưng mà mông có nhiều thịt nên không có thương tổn đến xương cốt.

Tiểu Hề Hề có chút do dự, mông đau thì đi đường mông cũng đau, nhưng mà nếu mình không đến trường thì sẽ không có ai nói chuyện với Hổ Con mất, vì thế, Triệu Hề Hề cắn chặt răng, “Đi ạ!”

Bên ngoài, ba Triệu nghe được cuộc nói chuyện của hai mẹ con liền nhịn không được cười nói: “Hôm nay là thứ bảy con đi học làm gì?”

Tiểu Hề Hề sửng sốt, hôm nay là thứ bảy....vậy ngày mai là chủ nhật, một tuần có hai ngày không cần phải đến trường, còn có hai ngày không thể gặp bạn tốt.

***

Mông tiểu Hề Hề bị thương, vì vậy cả thứ bảy và chủ nhật đều không ra ngoài, ba mẹ thì có rất nhiều chuyện ra ngoài nên trước khi đi đều đóng kín cửa sổ, kiểm tra công tắc nguồn điện thật kỹ rồi mới đi.

Tiểu Hề Hề tuy rằng là đứa nhỏ rất ầm ĩ và ồn ào, nhưng cô bé có một ưu điểm rất lớn, đó là có thể tự chơi một mình rất vui vẻ.

Mỗi khi ba mẹ Triệu quá bận rộn thì sẽ để cô bé ở trong nhà, một mình cô bé tự chơi cũng không thấy chán.

Sau khi ba mẹ đi rồi, đầu tiên Hề Hề ăn bánh mì mà ba mẹ để lại, xốp xốp giòn giòn, ăn rất ngon.

Sau đó lại nằm trên giường, cầm quyển truyện tranh bên cạnh lên, tự mình kể chuyện----

“Đây là Bà Tiên ước nguyện, bà ấy có thể thực hiện tất cả các nguyện vọng của trẻ con.”

“Sau đó mình được gặp cô ấy.”

“Mình đã nói với cô ấy, nguyện vọng của mình là trở thành một cô công chúa xinh đẹp, còn có thật nhiều thật nhiều váy, còn muốn biến Hổ Con thành tiểu Vương tử nữa.”

“Sau đó chúng ta sẽ cùng nhau sống ở trong một tòa thành, có ba, có mẹ, còn có em trai nữa.”

“....”

Đang kể chuyện xưa, Hề Hề liền nghe được cách vách truyền tới thanh âm.

Tuy rằng mông đau, nhưng mà cũng không ngăn được lòng hiếu kỳ của cô bé. Vì vậy Hề Hề liền đi ra ban công, lại thấy ở ban công bên cạnh có một bóng người quen thuộc đang ngồi.

“Thầy giáo râu xồm!” Tiểu Hề Hề gọi.

Thầy giáo râu xồm cũng không nghĩ đến ở chỗ này mình lại gặp được đứa trẻ nhân loại này, đây là lần đầu tiên hắn tới nhà cháu trai của mình làm khách.

Thầy giáo râu xồm đang chuẩn bị vào phòng thì chợt nghe nhân loại này hỏi: “Thầy giáo râu xồm, sao thầy lại ở chỗ này?”

Thầy giáo bỗng ngửi thấy mùi máu từ trên người cô bé, có điểm kỳ quái nói: “Nhóc bị thương?”

Tuy rằng hắn không thích đứa trẻ này, nhưng mà tất cả sinh vật đều có một bản năng, đó là phải khoan dung với trẻ nhỏ.

Tiểu Hề Hề cũng không thấy sao cả, nói: “Con bị mẹ đánh mông.”

Thầy giáo râu xồm phẫn nộ: “Mẹ nhóc đánh trẻ con sao? Không có ai quản lại sao?”

“Con đã gọi tới Hiệp Hội bảo vệ trẻ em, bọn họ nói tình huống này có thể đánh.” Tiểu Hề Hề nói.

“Tình huống như thế nào?”

“Con dùng kéo cắt dây điện trong nhà, sau đó thì đứt cầu dao luôn.”

Nguyên bản thầy giáo muốn nói dù là trường hợp nào thì cũng không nên đánh đứa nhỏ, nhưng mà vừa nghe xong thì thầy giáo râu xồm thầm nghĩ: “Đích xác là có thể đánh.”

Tiểu Hề Hề thở dài một hơi, dựa vào một bên ban công, sau đó bỗng nhiên lại cao hứng, nói: “Nhưng mà cắt đoạn dây điện này thì con có thể mang đi bán, lúc mẹ con không để ý thì con đã nhặt lại rồi.”

Thầu giáo râu xồm: “....” đứa nhỏ này chỉ đánh một chút là không đủ, phải cần đến một đợt trị liệu nữa mới đủ.

Tiểu Hề Hề đứng một lúc liền thấy hơi đau mông, vì thế liền vào phòng kéo cái thảm yoga của mẹ ra, sau đó nằm lên đó.

Thầu giáo râu xồm: “.....” Đây là tiết tấu chuẩn bị tán gẫu lâu dài.

“Thầy giáo râu xồm, thầy cùng chú hàng xóm có quan hệ gì nha?”

Bởi vì thầy giáo đang ở ngay trước cửa nhà chú hàng xóm, cho nên tiểu Hề Hề mới có thể hỏi như vậy.

Thầy giáo râu xồm nghe như vậy lập tức cảnh giác, yêu quái trưởng thành về sau có thể biến thành người, nếu không có dụng cụ đặc biệt để kiểm tra thì loài người không thể phát hiện ra được, đây là người hay là yêu quái.

Giống như cháu trai của hắn, người chung quanh đều không biết hắn là yêu quái.

Mà đứa nhỏ nhân loại này ở trường đã nhìn thấy nguyên hình của hắn nên biết hắn là yêu quái, trong đầu thầy giáo râu xồm suy nghĩ rất nhiều việc, sau đó mới mở miệng nói: “Chú hàng xóm nào? Ta không biết.”

Tiểu Hề Hề: “Chính là cái chú mà thầy đang đứng trước cửa nhà đó.”

Thầy giáo râu xồm: “Ta đến để đột nhập cướp bóc.”

Tiểu Hề Hề: “Vậy thầy muốn cướp cái gì?”

Thầy râu xồm: “Cái gì cũng cướp.”

“Vậy thầy có lấy dây điện không? Nếu thầy muốn cướp dây điện thì ngàn vạn lần đừng dùng kéo cắt nha.”

Thầy giáo râu xồm : “.....Không cướp dây điện, ta chỉ giựt tiền thôi.”

Tiểu Hề Hề: “Vấn là không cần giựt tiền đi, bởi vì chú hàng xóm rất nghèo, nếu không thì con tặng dây điện này cho thầy, thầy có thể cầm đem đi bán lấy tiền.”

Thầy giáo râu xồm: “.....Không phải nhóc đã bị đánh một trận mới đổi được cái dây điện này sao?”

Tiều Hề Hề: “Chờ con khỏe rồi thì lại ăn đánh một lần nữa là có thể đổi lấy dây điện rồi.”

Thầy giáo râu xồm: “....” Thế giới này thiếu đứa nhỏ này một bài học tàn nhẫn.

Tiểu Hề Hề chống má, nghĩ nghĩ rồi nói: “Thầy vẫn là không nên đi cướp bóc.”

“Vì sao?”

“Vì nếu thầy bị cảnh sát bắt đi thì sẽ không cón ai dạy con vẽ tranh nữa.”

Thầy râu xồm: “Nhóc không sợ ta sao?”

“Thầy là giáo viên mà, mà giáo viên thì sẽ không làm hại học sinh, thầy cô làm mọi thứ cũng vì muốn tốt cho học sinh mà thôi, vậy vì sao con phải sợ thầy chứ?” Tiểu Hề Hề nãi thanh nãi khí nói, tuy rằng âm thanh thực non nớt, nhưng lại rất chân thành, giống như cái bé đang nói chính là chân lý vậy.

Thầy giáo râu xồm: “.........” Hắn giống như đã thấy nhân loại này tương lai sẽ phải chịu đả kích từ xã hội thế nào rồi.

Không biết vì sao khi nghĩ đến hình ảnh đó thì hắn lại không thấy cao hứng chút nào, mà còn có chút không thoải mái.

Thầy giáo râu xồm mở miệng nói: “Cũng có một ít thầy cô là người xấu, nhóc biết không?”

Tiều Hề Hề còn thật sự phản bác: “Sẽ không đâu, thầy cô đều là người tốt, ngoại trừ ba mẹ thì thầy cô đối xử với chúng ta tốt nhất!”

Thầy giáo râu xồm: “Ta đây cũng là giáo viên, nhưng mà ta không phải người tốt.”

Tiểu Hề Hề nhìn thầy giáo râu xồm một hồi, sau đó cười híp mắt, phản bác nói: “Thầy giáo râu xồm cũng là người tốt lắm.”

Thầy giáo râu xồm là lần đầu tiên gặp được đứa trẻ nhân loại khiến hắn bối rối, mà mục đích của hắn vốn là khiến tam quan của đứa trẻ này tan vỡ, vì vậy nói: “Ta sẽ đi cướp bóc, thầy giáo mà đi trộm cướp thì sẽ là người tốt sao?”

Cái miệng nhỏ của tiểu Hề Hề rất hay ríu rít, nhưng mà nghe xong lời này thì cảm thấy như bị sét đánh, vốn cô bé luôn nghĩ ngoại trừ ba mẹ thì thầy cô là người tốt nhất với mình, chưa bao giờ nghĩ thầy cô là người xấu cả. Bây giờ bị vạch trần, cô bé cảm thấy tín ngưỡng của mình trong nháy mắt liền sụp đổ, nhìn chằm chằm thầy giáo râu xồm.

Chim cánh cụt béo mập đang nằm trên thảm yoga đứng dậy, trên mông cũng cảm thấy đau, sau đó liền chạy vào trong phòng. Thầy giáo râu xồm nghĩ cô nhóc hẳn cũng nhận thức được sự tàn nhẫn của xã hội, trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng mà không hiểu sao lại có chút mất mác.

Nhưng mà ngay sau đó, liền nhìn thấy cô bé ôm một đồ vật gì đó ở trong ngực, thì ra là một sợi dây điện nhỏ: “Thầy ơi....”