Thực rõ ràng, tiểu Hề Hề năm nay mới ba tuổi rưỡi nên dù biết tiền nhưng cũng không có nhận thức rõ về nó.
Cô bé chỉ biết cướp bóc là cướp tiền, mà dây điện này cũng là tiền, cô bé còn nhỏ nên cũng không biết hai cái này chênh lệch như nào, bộ não nhỏ còn không rõ ràng lắm.
Thầy giáo râu xồm ngây người, nhưng mà cô bé đã đem dây điện truyền qua kẽ hở ở ban công.
Tiểu Hề Hề nói: “Cho thầy nè, bây giờ thầy có tiền rồi, không thể đi cướp nữa.”
Thầy giáo râu xồm do dự một chút, bắt lấy sợi dây điện, giống như là thỏa hiệp: “Vậy được rồi, ta không đi cướp nữa. Vậy nhóc cũng không thể nói cho ai biết là ta đã đến nơi này.”
Hắn dặn như vậy tất nhiên là lo lắng Hề Hề nói lộ hết mọi chuyện, như thế thì người khác biết chuyện cháu trai của hắn là yêu quái.
Tiểu Hề Hề nghĩ nghĩ, rồi gật đầu, lại nhìn theo bóng dáng thầy giáo rời đi rồi quay về phòng nằm úp sấp, đợi ba mẹ trở về.
Ghé vào trên giường ăn gói bánh mì mẹ để lại, đợi mãi mà chẳng thấy ba mẹ về.
Vì thế tiểu Hề Hề mông đau từ giường đứng lên, đi ra ngoài phòng khách.
Vậy nên, khi ba mẹ Triệu về nhà thì thấy con gái mình đang nằm trên sô pha, miệng còn ngậm hộp sữa, hình như đang ngủ.
Hôm nay họ về trễ, vốn nghĩ là trưa có thể về cho nên tiểu Hề Hề ở nhà bị đói.
Mẹ Triệu bế con gái lên, xoa xoa khuôn mặt nhỏ, thấp giọng nói với ba Triệu: “Ngày mai chúng ta đưa con bé đi cùng đi.”
Triệu ba ba cũng gật gật đầu đồng ý.
***
Sáng sớm ngày hôm sau, tiểu Hề Hề đã bị lôi dậy từ trong chăn: “Hôm nay là đi đến trường học sao ạ?”
“Không đi trường học mà Hề Hề sẽ đi họp cùng với ba mẹ, được không?”
Tiểu Hề Hề nghe vậy, lập tức hưng phấn, nói: “Được ạ!”
Hưng phấn xong, lại hỏi: “Nhưng họp là cái gì?”
Mẹ Triệu: “Họp chính là có một thầy đứng trên bục nói chuyện, chúng ta ở dưới ngồi nghe, không được làm ồn, biết không?”
Tiểu Hề Hề vui vẻ nói: “Biết ạ!” Bé đi học là ngoan nhất đó!
Mẹ Triệu vẫn có chút lo lắng bởi vì con gái bình thường rất không giống bộ dáng ngoan ngoãn nghe giảng.
Sau khi tới hội trường, tiểu chim cánh cụt cứ đông nhìn một cái, tây xem một cái, đối với các cô các chú thì gọi không ngừng, một khắc cũng đều ồn ào nói chuyện.
Mẹ Triệu nhìn ba Triệu, ba Triệu lại nhìn mẹ Triệu, cả hai đều cảm thấy chốc lát họp khẳng định sẽ có phiền toái.
Nhưng mà thật không ngờ, khi người chủ trì vừa xuất hiện thì con gái liền im lặng, nhu thuận ngồi giữa hai người, dáng ngồi thẳng tắp, hai bàn tay nhỏ đặt ở trên bàn, cực kỳ quy củ.
“A, hôm nay ta còn thấy một cô bạn nhỏ đến đây sao.”
“Các vị ở đây còn có thể là yêu quái, nhưng mà trẻ nhỏ thì tuyệt đối không có khả năng.” Người chủ trì hội nghị trêu chọc nói.
Bởi vì trẻ con yêu quái đều là sử dụng nguyên hình, đến tuổi trưởng thành thì mới có thể biến thành người.
Bất quá, lời này cũng chỉ là lời nói giỡn thôi, bởi ở đây tuyệt đối toàn là con người.
Sau khi người chủ trì khuấy động bầu không khí xong thì liền cầm microphone, mở PPT ra bắt đầu thuyết trình.
“Ở đây các vị cũng đều có công việc riêng, mà chúng ta lợi dụng khoảng thời gian trống này chủ yếu là vì thế hệ sau của chúng ta, để cho bọn chúng có thể phát triển trong một hoàn cảnh an toàn hơn.”
“Từ khi yêu quái gia nhập Nhân quyền thế giới, tiến vào xa hội loài người thì xác xuất phạm tội liền cao lên, người đi làm giảm xuống....”
Tiểu Hề Hề: “...........” Thầy giáo nói một chút cũng không nghe hiểu.
Cô bé rất cố gắng để nghe, nhưng mà lại không hiểu gì hết, nhưng cũng may sau đó liền có hình ảnh.
“Đây là yêu quái Hổ, từ trước tới giờ đều là vua của loài thú.....”
Tiểu Hề Hề nhìn thấy hình chiếu của thầy giáo, a.... Hổ Con thật là lợi hại!
“Đến nay, mối uy hϊếp lớn nhất của nhân loại chính là yêu quái hổ, bọn chúng được chia làm hai phái: một là Hổ Hoa Nam, hai là Hổ Đông Bắc.....”
“Còn có một loại hổ trong truyền thuyết nữa, tức Cọp Răng Kiếm. Đoạn thời gian trước đã có tin tức, nói là thông qua hóa thạch của yêu quái hổ thì phát hiện gien của Cọp Răng Kiếm, Khắc Long đã chiếm được Cọp Răng Kiếm, muốn thông qua loài này thống trị nhân loại, nhưng tin tức này đã bị phía chính phủ phủ định.”
Tiểu Hề Hề: “.......” đoạn này bé nghe hiểu, nói Cọp Răng Kiếm đặc biệt lợi hại.
Ngay sau đó, lão sư lại giới thiệu đến những gia tộc yêu quái chính.
Triệu Hề Hề cảm thấy thực thú vị.
Ba mẹ Triệu luôn nhịn không được nhìn con gái hoạt bát nhà mình.
Hoàn toàn không thể tin được thời điểm đi học cô bé lại ngoan như vậy.
Ba Triệu nhỏ giọng nói với mẹ Triệu: “Thì ra cô giáo của con bé nói đúng.”
Ba Triệu là đang nói đến mỗi lần đi họp phụ huynh, cô giáo đều khen Hề Hề, nói con bé đi học rất ngoan ngoãn, tập trung nghe giảng.
Nhưng là hàng ngày hai người thấy con bé quá hiếu động ồn ào nên đối với lời nói của cô giáo thì chưa từng tin tưởng.
Mẹ Triệu đang định đồng ý với cách nói của ba Triệu thì thấy tiểu Hề Hề quay lại nhìn bọn họ, sau đó đặt ngón tay nhỏ lên miệng "suỵt" một tiếng, ý là không thể nói chuyện, phải im lặng nghe giảng.
Mẹ Triệu: “......”
Vì vậy hai người họ chỉ có thể cùng với đứa nhỏ cùng nghe bài phổ cập khoa học kéo dài hơn sáu tiếng đồng hồ.
Rõ ràng tiểu Hề Hề là người bồi hai người lớn tới nghe, nhưng mà cô bé lại còn nghe nghiêm túc hơn hai người họ, khiến hai người họ thành phông nền mất rồi.
Liền ngay cả người chủ trì cũng rất kinh ngạc, cho tới bây giờ hắn chưa thấy qua hài tử nào có thể kiên nhẫn như vậy.
Trẻ con bình thường đều chỉ có thể chịu được nửa giờ thôi, vậy mà đứa nhỏ này từ đầu đến cuối đều nhìn hắn, còn thường gật gật đầu nhỏ, giống như nói cho hắn biết, cô bé nghe rất hiểu.
Buổi phổ cập khoa học kết thúc, tiểu Hề Hề liền hướng hắn gật đầu khiến người chủ trì nhịn không được nhỏ giọng hỏi: “Con nghe có hiểu không?”
Cả sảnh hội nghỉ giống như biến thành sân khấu của cô gái nhỏ.
Thời điểm hội nghị vừa kết thúc thì mọi người liền thở dài nhẹ nhõm một hơi, bở vì ngồi quá lâu nên bị ê mông.
Mà tiểu Hề Hề giống như chưa hết hứng thú, lại gật đầu, rồi nói với ma mi đang ngồi bên cạnh: “Ma mi ơi, về sau con có thể đến nghe giảng bài nữa không?”
Mẹ Triệu: “........Con gái của mẹ thật là trời sinh đã là thành viên của Hiệp hội phản đối Yêu quái rồi!”
Ngay sau đó, một ông lão ngồi ở hàng đầu tiên vẫn chưa nói chuyện từ đầu đến giờ đi xuống bắt chuyện với ba me Triệu, rồi nói với Hề Hề: “Con tên là Triệu Hề Hề đúng không? Hội nghị hôm nay con nhớ được cái gì?”
Tiểu Hề Hề nghiêng đầu, nhớ lại một chút, đếm đếm ngón tay nãi thanh nãi khí nói: “Lão Hổ là vua của muôn thú, lão Hổ là Vương của yêu quái.....”
Lão nhân sờ sờ đầu cô bé, sau đó nói với mẹ Triệu: “Đứa nhỏ này rất có kiên nhẫn, hơn nữa lại dụng tâm, về sau chắc chắn sẽ là mầm non tốt.”
Ngay sau đó, lão nhân liền từ trên cổ lấy xuống một cái huy hiệu, cài lên người Hề Hề: “Về sau phải dựa vào những đứa nhỏ như con vậy, chờ sau khi trưởng thành thì nhất định phải đem đất của nhân loại chúng ta cướp về, nhé!”
Tiểu Hề Hề cái hiểu cái không mà nhìn ông.
Ba Triệu thấy rõ cái huy hiệu mà lão nhân gia tặng cho con gái thì sắc mặt liền đổi, cũng không thể nói thẳng con gái mình ngu dốt, mỗi ngày chỉ ríu ra ríu rít, chỉ có thể nói: “Con bé hiện tại còn quá nhỏ, vẫn chưa thể định tính tình , việc này.... có phải hay không quá to lớn?”
Mẹ Triệu cũng hiểu ý tứ của lão nhân, sắc mặt cũng biến đổi, bọn họ nghe nói Hội trưởng Liên minh đang tìm người nối nghiệp, huy hiệu này có tổng cộng mười cái, mỗi lần ông nhìn trúng ai thì sẽ tặng một cái huy hiệu, người đó được vào danh sách tuyển chọn.
Nhưng mà con gái cô mới có ba tuổi rưỡi thôi, hơn nữa cũng không có tài gì đặc biệt, như thế nào lại lọt vào mắt xanh của Hội trưởng chứ?
Lão nhân gia cười ha hả, nói: “Không cần khần trương, mắt lão già này có thể nhìn thấy được tiềm lực vô hạn của cô bé.”
Tiểu Hề Hề không hiểu sóng ngầm mãnh liệt giữa ba người lớn, nhưng mà cô bé biết mình được khen, vì vậy cười híp híp mắt.
***
Lúc về nhà, cả ba Triệu mẹ Triệu đều im lặng.
Huy hiệu có tổng cộng mười cái, Triệu gia là một trong bảy gia đình đóng góp công sức rất lớn cho Hiệp hội phản đối Yêu quái, vì thế trong số những ứng cử viên sẽ tranh chức Hội trưởng thì ba Triệu cũng có một phần.
Cho nên, mục đích của nhà bọn họ chính là huy hiệu này, ba Triệu cũng làm tốt việc chuận bị tiến vào hàng ngũ được đề cử, nhưng mà trăm triệu lần không nghĩ tới bọn họ lại làm vậy.
Ba mẹ Triệu có chút đăm chiêu suy nghĩ, sau đó liền hiểu ra chuyện tình trong đó.
Nói vậy là bên kia đã chọn được Hội trưởng tiếp theo, cho nên mới chọn người được đề cử là Hề Hề nhà bọn họ mới chỉ có ba tuổi.
Kể từ đó, bọn họ cũng không thể nói gì hơn, mà Triệu hề Hề còn nhỏ cũng không thể có được vị trí Hội trưởng.
Ba mẹ Triệu sau khi về nhà, nhìn nhìn con gái ngây thơ, lại thấy huy hiệu trên tay con bé liền tức giận đến ăn không ngon.
Ba mẹ Triệu nuốt không trôi, nhưng mà Hề Hề lại ăn rất ngon, không chỉ ăn ngon mà còn ăn vài bát lận.
Cuối cùng, ba Triệu chỉ thở dài một hơi: “Quên đi, đều là vì phúc lợi của nhân loại nên ai làm Hội trưởng đều như nhau.”
Buổi tối, thời điểm Hề Hề đi ngủ con đem huy hiệu đặt xuống dưới gối.
Bởi vì cô bé cảm thấy hình như ba mẹ không thích cái này, cho nên cô bé không cầm nữa.
Cô bé nhắm mắt lại, liền thấy trước mắt xuất hiện thật nhiều lão hổ.
Đại khái là vì hôm nay nhìn nhiều ảnh lão hổ quá.
Nhưng mà một chút cô bé cũng không sợ hãi, cho dù lão hổ có há cái miệng đầy máu thì cô bé cũng không thấy sợ chút nào.
Bởi vì bé có bạn tốt chính là lão hổ nha.
Tiểu Hề Hề nhắm mắt lại, nghĩ thầm rằng, ngày mai là mình có thể gặp Hổ Con rồi, cô bé rất muốn nói cho cậu bạn của mình, cậu lông mao rậm như vậy, khẳng định là Hổ Đông Bắc!
Cũng thật là cao hứng quá đi!