Thầy Giáo Đại Nhân Chính Là Chồng Em

Chương 22: Yêu, rất yêu em

Chiếc xe hơi dừng lại ngay cạnh cổng công ty, Tô Thanh Lam len lén bước xuống xe, rồi đi vào sảnh công ty, cô không muốn ngày đầu thực tập đi trễ đâu a.

" Thực tập sinh Tô Thanh Lam " Giọng của một người phụ nữ vang lên, giọng nói đầy kiêu kì.

" Có, tôi đây " Cô giơ cao tay lên.

Nữ trưởng phòng nhìn xuống, ánh mắt đánh giá nhìn thẳng vào cô, ăn mặc kín đáo, đầu tóc gọn gàng, được!

" Cô Tô về sau làm phòng kế hoạch, có gì không hiểu cứ hỏi mọi người " Đẩy nhẹ gọng kính lên, giọng nói đầy nghiêm khắc.

Tô Thanh Lam gật đầu, tim đập thình thịch, rồi đi cùng các thực tập sinh đến phòng làm việc.

Mở cửa căn phòng ra, cô nhìn thấy mọi người đang chăm chỉ làm việc, hai mắt Tô Thanh Lam sáng lên, cô được trưởng phòng cho ngồi ở tổ thiết kế, cảm giác như mình là một nhân viên thực thụ vậy, a ngầu quá đi.

" Reng " Điện thoại cô vang lên, là Tống Tử Tuyệt gọi, Tô Thanh Lam bèn chạy vào nhà vệ sinh nghe máy.

" Em nghe " Giọng nói ngọt ngào vang lên.

" Ừ, bảo bối thế nào rồi " Tống Tử Tuyệt nhã người xuống ghế.

" Tốt, em rất thích, cảm giác như là nhân viên thực thụ, em không thể đợi cho tới khi xong khóa thực tập " Ánh mắt đầy sự vui vẻ lấp đầy, có thể thấy cô rất là cao hứng.

" Bảo bối thực cao hứng, trưa nay đến gặp anh, ông xã nhớ em " Hắn cũng có chút vui, dù sao cô cũng đang gần hắn.

" Ừ, nghỉ trưa sẽ gọi cho anh, thầy à " Cô lém lỉnh nói rồi tắt máy.

Tống Tử Tuyệt thở dài, mới không gặp bảo bối một chút mà đã nhớ rồi, phải làm sao đây a.

Tô Thanh Lam mỉm cười ra khỏi nhà vệ sinh, đi đến bàn làm việc rồi ngồi xuống, trưởng phòng tiến lại đưa cuốn tài liệu rồi bảo.

" Cô Tô, đánh văn bản này ra rồi nộp cho tôi " Giọng nói khiêm khắc cùng với cử chỉ chuyên nghiệp khiến Tô Thanh Lam ái mộ.

" Được, em sẽ làm nhanh thôi " Tô Thanh Lam đón nhận cuốn tài liệu.

Cô trưởng phòng rời đi, Tô Thanh Lam bắt đầu làm việc. Cô nhìn sơ qua, nó thực sự dễ hơn so với cô tưởng tượng a, nên chắc không tốn thời gian lắm.

Căn phòng làm việc chỉ còn tiếng đánh máy, sự im lặng này khiến đầu óc cô giãn ra, tính cô vốn thích im lặng, trừ vài thứ cô mới ồn ào a.

Đúng giờ nghỉ trưa, Tô Thanh Lam vươn vai một cái, nhớ đến ông xã của mình, đành phải đi ra ngoài để gọi.

" Tử Tuyệt "

" Ừ, anh đang ở tầng 35, em lên đó đi " giọng hắn ôn nhu, mang theo sự ấm áp.

" Ừm " Cô híp mắt cười, trong lòng hiện tại đầy ngọt ngào.

Cô cất điện thoại vào túi xách, đi ra thang máy rồi ấn tới tầng 35. Tô Thanh Lam đứng trong thang máy, nghe được các cô gái trong công ty đang trò chuyện, mà đề tài là về Tống chủ tịch.

Tô Thanh Lam chăm chú lắng nghe, dù ở trường hay công ty hắn vẫn là người nổi bật nhất, xuất sắc và cao lãnh. Cô nhìn lại mình, dù có học giỏi, nhưng cảm giác mình vẫn chưa xứng với Tống Tử Tuyệt, hắn quá tài giỏi rồi.

Thang máy dừng lại tầng 25, Tô Thanh Lam bước ra, khuôn mặt có chút buồn buồn, dù sao cô cũng phải cố gắng mới được.

" Thanh Lam, cố lên " Cô đánh vào hai bên má của mình.

- ---------------------------------

" Cộc, cộc " Tiếng gõ cửa vang lên.

" Vào đi " Hắn bỏ các văn kiện xuống bàn.

Tô Thanh Lam đẩy cửa bước vào, khuôn mặt trắng nõn có chút đỏ, lần đầu cô vào phòng chủ tịch, nó thật lớn.

Tống Tử Tuyệt ngồi xuống ghế, tay ngoắc ngoắc cô lại, tay nới lỏng caravat và áo vest ra.

" Anh gọi món rồi sao?" Tô Thanh Lam nhìn những hộp cơm trên bàn.

" Ừ, sợ em đói " Hắn ôm lấy cả cơ thể cô ngồi lên đùi hắn.

Tô Thanh Lam vui vẻ, tay mở hộp cơm ra, bên trong đầy những món cô thích, Tống Tử Tuyệt thật chu đáo a. Cô cầm chiếc đũa lên, gắp thử món tôm lăn bột rồi bỏ vào miệng ăn thử.

" Nha, ngon quá " Hai mắt cô sáng lên.

Tống Tử Tuyệt hôn lên má cô, hành động của bà xã thật đáng yêu, khiến hắn muốn.

Cô gắp từng món lên ăn, không quên gắp cho hắn, hai người tình tứ đút cho nhau ăn. Khuôn mặt cô tràn đầy ý cười, nằm trong lòng hắn.

" Chủ tịch ơi " Cô nũng nĩu lên tiếng.

" Sao thế bảo bối?" Tống Tử Tuyệt nhíu mày trước cách xưng hô của cô.

" Chủ tịch " Cô lặp lại câu nói hồi nãy.

" Anh đây " Hắn vuốt tóc mai đang dính trên mặt cô.

" Em yêu anh " Cô thổ lộ tình cảm với hắn, khuôn mặt có chút vệt hồng.

Hô hấp trở nên nặng nề, hắn biết, Tô Thanh Lam ít khi thổ lộ, chỉ khi ở trên giường mới nói như vậy, cảm giác muốn ăn cô ngay lúc này.

" Em yêu anh " cô muốn nói yêu hắn nhiều hơn, muốn Tống Tử Tuyệt biết cô yêu hắn nhiều như thế nào.

" Đừng nói nữa, anh không kiềm được, anh sẽ muốn em " Hơi thở nam tính phả lên mặt cô, ánh mắt nhuốm màu tìиɧ ɖu͙©.

" Ừ, anh có yêu em không? " Tô Thanh Lam chỉ tay lên ngực hắn, hệt như một tiểu yêu tinh đòi mạng đàn ông.

" Yêu, rất yêu, anh yêu em, anh yêu em, Thanh Lam của anh, bà xã của anh " Hắn hôn lên môi cô, tay mở từng cúc áo trên người cô xuống.

" Ưm, Tử Tuyệt, đây là công ty đó..ưm " Cảm giác mình chọc phải ác sói rồi.