Thầy Giáo Đại Nhân Chính Là Chồng Em

Chương 23: Kẻ rắc rối

Cô khó nhọc đẩy cái đầu lì lợm kia ra khỏi ngực mình, cô sợ ai đó sẽ vào mất.

Tô Thanh Lam hơi né né đầu, tay đẩy vai hắn ra, nhưng Tống Tử Tuyệt lại lì lợm không buông, càng được nước lấn tới, ôm cả thân thế cô vào ngực.

" Ách, em phải về phòng làm việc, anh buông ra a " Cô nằm trong ngực hắn cười cười, nhưng vẫn nhớ mình còn việc phải làm.

" Em là phu nhân của Tống gia, tại sao không nói rõ như vậy? " Tống Tử Tuyệt hôn lêи đỉиɦ đầu cô, tay xoa nhẹ cánh lưng.

Cô lắc đầu, cô không muốn thiên vị, cô muốn mình thật xứng đáng với hắn, Tô Thanh Lam ôm hắn một cái rồi ngồi dậy, chỉnh đốn lại đầu tóc rồi nhìn hắn nói.

" Em đi làm đây, chiều gặp a " Cô vẫy vẫy tay rồi đi ra ngoài.

Tống Từ Tuyệt cũng vẫy tay, hắn tiến lại bàn làm việc, trong lòng hắn cũng ngập tràn ngọt ngào.

- ----------------------------------

" Tôi đã làm xong rồi đây " Cô đưa bản thảo cho chị trưởng phòng, ánh mắt chờ mong kết quả.

" Hừm, dù chỉ là thực tập nhưng như thế này cũng được, cố gắng thêm nữa đi " Trưởng phòng nhìn lướt qua rồi đánh giá.

" Vâng, tôi sẽ cố gắng ạ " Tô Thanh Lam cúi đầu, giọng nói đầy phần vui mừng.

Trưởng phòng rời đi, cô liền vui vẻ ngồi xuống ghế, tay cầm lấy tách trà nhấm nháp. Đang hưởng thụ thì sau lưng có ai chạm vào, liền giật mình quay lại.

" A, anh là......" Tô Thanh Lam quay đầu lại, liền nhìn thấy một người con trai nhìn có vẻ chững chạc, có lẽ nhiều hơn cô một hay hai tuổi gì đó.

" À, xin lỗi, tôi chưa giới thiệu với em, tôi là Tư Trấn, là nhân viên làm cùng phòng kế hoạch với em " Tư Trấn lịch thiệp đưa tay ra, ý muốn bắt tay với Tô Thanh Lam.

" Ồ, xin chào, tôi là Tô Thanh Lam, thực tập sinh của hôm nay, mong chiếu cố, Tư tiên sinh " Cô cũng lịch sự đưa tay ra bắt.

Tư Trấn nhìn chằm chằm lấy cô, anh ta cảm giác có chút thích thích Tô Thanh Lam, nhìn cô thật sự rất đáng yêu.

Ánh mắt ấy cứ nhìn cô chằm chằm làm cô khó chịu, liền quay người vào bàn. Tư Trấn thấy cô xoay người lại có chút lúng túng, lên tiếng.

" À, không biết, cô Tô cuối tuần có rảnh không? "

Tô Thanh Lam uống một ngụm trà, ánh mắt quay qua liếc nhìn Tư Trấn.

" Cuối tuần? Hiện tại cũng không rõ " Cô không muốn dây dưa nhiều đến người khác.

" Tôi muốn rủ cô đi xem phim, không biết cô có thể đồng ý không? " Tư Trấn vào thẳng vấn đề muốn nói.

Tô Thanh Lam đắn đó, nhưng cô vẫn nên là từ chối, dù sao cô là người đã có chồng rồi.

" Thật xin lỗi, tôi tiện chưa thể nói cho anh "

Tư Trấn có chút buồn, nhưng vẫn gắng gượng cười với cô, hắn ta xoay người rời đi. Tô Thanh Lam cũng bắt đầu làm việc, đối với cô, việc bây giờ phải thật hoàn hảo sánh bước ngang vai với Tống Tử Tuyệt.

Bên cạnh đó, một chỗ khác, Phương Nhĩ đang tức tối nhìn cái công ty nhỏ như cái lỗ mũi này, tại sao cô ta phải chịu uất ức ở đây, cô ta không muốn, cô ta muốn làm ở công ty Tống gia, một công ty có chi nhánh toàn đất nước.

Phương Nhĩ nện đôi giày cao gót thật mạnh xuống sàn, cô ta không thể chịu được, cô ta sẽ về nhà và nói với mẹ, chỉ cần thương lượng với bố mẹ của Tô Thanh Lam một chút có lẽ họ sẽ đồng ý, Phương Khải thì dễ nhưng Tô Bích Hoa có chút khó đối phó, bà ta vốn không thích hai mẹ con Bình Khẩm, nhưng cô ta không thể chịu làm ở cái nơi bé như cái lỗ mũi này, cô ta muốn là Tống Tử Tuyệt.

Tô Thanh Lam sắp xếp đồ trên bàn rồi xách túi chuẩn bị đi về, bỗng nhiên từ ngoài cửa Tư Trấn xuất hiện, làm cô giật mình, hắn ta ngượng nghịu lên tiếng.

" Tôi đưa cô về được chứ? "

" Không cần, bạn trai tôi cũng tới rồi " Nếu không muốn bị dây dưa thì nên nói thẳng ra, cho đối phương hết đường tấn công.

Hắn ta nghe cô nói đến bạn trai, liền giật mình, hóa ra, cô đã có bạn trai, nhưng đó cũng là điều đương nhiên, cô trông nhỏ nhắn đáng yêu thế này cơ mà.

Giờ phút này, cô thấy Tư Trấn có chút rắc rối, nhưng cô cũng không nên nói, dù sao cô cũng đang thực tập ở đây, không nên để mất lòng mọi người vì những điều không đáng.

" Tôi đi trước, tạm biệt " Cô luồn qua người Tư Trấn rồi đi ra ngoài.

Tư Trấn hoàn hồn, liếc nhìn theo bóng dáng cô đang đi khuất dần, ánh mắt hiện lên tia buồn tủi.

Tống Tử Tuyệt đợi cô ngoài xe, ánh mắt nhắm lại dưỡng thần, cánh cửa xe mở ra, thân ảnh nhỏ bé từ bên ngoài xe bước vào, mùi hương sữa từ cơ thể cô bay vào mũi hắn, làm Tống Tử Tuyệt mở mắt, tay ôm lấy cả cơ thể cô lên, đặt lên đùi, môi hôn lên môi cô, bày tỏ sự nhớ nhung của hắn.

Tô Thanh Lam vòng hai tay qua sau gáy hắn, nhắm mắt hưởng thụ nụ hôn nóng bỏng này. Răng bị hắn cạy ra, lưỡi bị hắn hút lấy, cả khoang miệng đều là mùi hương của hắn.

Tô Thanh Lam nỉ non, vài cọng chỉ bạc rơi ra, liền bị hắn hút lấy, ánh mắt trở nên tăm tối.

" Ừ, Tử Tuyệt, em yêu anh " Cô vùi đầu vào cổ hắn.

Tống Tử Tuyệt vuốt ve sống lưng cô, ánh mắt vừa thâm tình vừa thấm đầy du͙© vọиɠ, khàn giọng lên tiếng.

" Thật ngoan, ông xã sẽ thưởng cho em sau khi về nhà ".