Trời còn chưa sáng hẳn, Tống Tử Tuyệt mở mắt thấy bà xã của mình đã thức dậy, miệng còn ngân nga những bài hát cô yêu thích, mông nhỏ đôi lúc vểnh qua vểnh lại, có thể thấy tâm trạng bây giờ của Tô Thanh Lam cực kì tốt a.
Cô ngồi trước bàn trang điểm, chỉnh mái tóc sao cho phù hợp, khuôn mặt đã được trang điểm nhẹ, trên môi có hương vị dâu, làm cho Tô Thanh Lam càng đáng yêu hơn bao giờ hết. Tống Tử Tuyệt tiến gần trang điểm, hôn nhẹ lên tóc cô, ánh mắt cưng chiều xoa nhẹ má cô lên tiếng.
" Được làm thực tập sinh vui lắm sao? Hửm "
Tô Thanh Lam cười khúc khích, mái tóc được búi gọn lên hình củ tỏi, làm lộ cái cổ trắng xinh xinh, khiến tâm hắn lại ngứa ngáy không ngừng, liền cắn lên cái cổ trắng ngà đó.
" Ách, anh làm gì vậy " Cổ là nơi Tô Thanh Lam nhạy cảm nhất.
Tống Tử Tuyệt bế cô lên bàn trang điểm, cúi xuống hôn lên môi cô, cái lưỡi nhỏ bị hút hết mật ngọt, nước bọt bị hắn nuốt hết, sau một hồi hôn kịch liệt hắn liền buông môi cô ra, ánh mắg không dấu nổi du͙© vọиɠ đang bùng cháy trong cơ thể.
Khuôn mặt cô có chút đó vì thở không thông, ánh mắt ngập nước đầy mơ hồ, áo bị nhăn nhúm cả lên. Tô Thanh Lam hít một hơi, tức giận nhìn Tống Tử Tuyệt đến xù cả lông mắng.
" Anh thật là, xù tóc em rồi, nhăn cả áo nữa, anh thật là đáng ghét " Cô vội vàng nhìn lại vào gương chỉnh sửa lại tóc mình.
" Đừng đến công ty nữa " hắn đột nhiên lên tiếng.
Tô Thanh Lam quay đầu lại, ánh mắt khó hiểu nhìn hắn, tại sao lại không được đến công ty? Hay cô làm gì sau sao? Cô nhìn hắn chằm chằm.
" Em đáng yêu như vậy, anh sợ, anh sẽ mất em, anh chỉ muốn nhốt em một nơi không có ai thấy, chỉ có anh thấy thôi " Giọng hắn lạc hẳn, ánh mắt có chút mất mát ở trong đó.
Tô Thanh Lam phì cười, ai lại có ý nghĩ như vậy chứ a, cô yêu hắn nhiều muôn chết sao có thể bỏ hắn được? Huống chi lũ đàn ông trên đất nước này không ai tốt với cô bằng ông xã cả.
" Em yêu anh mà, sao có thể bỏ anh được chứ? " Cô nhón chân lên ôm lấy eo hắn, rồi lại hôn hắn một cái. Nhìn hắn bây giờ cứ như một tên ngốc sợ mất vợ vậy a.
Tống Tử Tuyệt không đáp, nhưng trong lòng thì rất vui, hắn kéo cả cơ thể cô lên, ấn môi mình xuống, công kích từ từ khiến đầu óc cô trống rỗng, hô hấp cũng trở nên khó khăn. Tay của hắn quét dọc sóng lưng, từng chút từng chút tháo hết các nút áo và dây áo ngực xuống, làm lộ cặρ √υ' trắng hồng khiến hắn vồ vập mυ'ŧ lấy.
Tô Thanh Lam nắm lấy bả vai hắn, muốn hắn dừng lại, nếu hắn mà làm cô ngay bây giờ khó mà có thể đi làm được! Tống Tử Tuyệt là một con sói đói lâu năm, như cá gặp nước mà rơi vào bể du͙© vọиɠ.
Hắn mυ'ŧ lấy hai hột nhỏ trước ngực, miệng mυ'ŧ " Chụt, chụt " vang cả phòng, khuôn mặt Tô Thanh Lam bỗng chốc đỏ ửng, mặc dù đã làm rất nhiều lần vào mỗi đêm, nhưng cô không thích nghi được cái tính chiếm hữu cao và du͙© vọиɠ của hắn.
" Ahh, dừng lại đi.....umm " Cô muốn chạy trốn.
Tống Tử Tuyệt cởϊ qυầи ra, đạp thẳng xuống đất, côn th*t đã cương từ lúc nào, hắn cắn hai đầu v* của cô khiến cô la lên, miệng nói đầy dụ dỗ.
" Vυ' thật ngọt, thật thơm, mυ'ŧ thật thích...agh sờ nó đi, bà xã " Hắn vừa cắn vừa cầm lấy tay cô xoa xoa đầu côn th*t, hắn năng chân cô lên cao, hoa huy*t đã ướt đẫm, Tống Tử Tuyệt xé rách tất chân của cô, Tô Thanh Lam lên tiếng.
" Tất chân, ah, đừng xé " Cô ngăn cản bàn tay kia.
Tống Tử Tuyệt thở nặng, mang tất chân như vậy đúng là dụ dỗ đàn ông sa lưới tình, hắn toạc ra, cởi luôn qυầи ɭóŧ của cô xuống, làm lộ hoa huy*t đang yếu ớt chảy đầy dịch thủy hai bên chân.
" Ân, anh là đồ ngốc " Cảm giác bản thân trở nên kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn.
Hắn không thể chần chừ được nữa, trực tiếp đi vào không báo trước, khiến hoa huy*t co rút chặt lại như hàng ngàn cái miệng nhỏ đang hút chặt hắn.
Tô Thanh Lam co rút, a, quá lớn, cô chưa đủ ẩm ướt mà hắn đã cho vào rồi, đau muốn chết đi a. Cắn lên vai hắn để xoa dịu cơn đau đồng thời trừng phạt hắn, nhưng có lẽ cô đã sai rồi, cô cắn hắn một cái hắn liền như thú dữ đè cô lên bàn, côn th*t bắt đầu đẩy sâu.
" Ân, không, không....đừng mà, trướng " Cô lắc đầu cầu xin.
côn th*t va chạm tới tấp bên trong bộn huyệt, đôi lúc lại cuồng dã chạm sâu đến tử ©υиɠ, cô thật sự sợ cái nhu cầu tìиɧ ɖu͙© của chồng mình rồi a, quá khủng khϊếp đi.
" Agh, thật khít, muốn ăn luôn anh vậy " Tống Tử Tuyệt xoa hai bên vυ', phía dưới vẫn tiếp tục luận động.
Đầu óc trở nên trống rỗng vì kɧoáı ©ảʍ, tay sờ soạng khắp cơ ngực hắn, tay còn cả gan sờ xuống hai túi tinh hoàn của hắn, khiến Tống Tử Tuyệt vồ vập mà đâm sâu hơn nữa.
" Ách, chậm một chút.....ưmm" Nó khiến cô không thể suy nghĩ được gì.
Hắn hôn lên môi cô, cái miệng nhỏ lúc nào cũng làm hắn vừa giận vừa yêu, lưỡi khuấy đảo cả khoang miệng, hút hết vị ngọt trong khoang miệng. Tay vân vê hai hạt nhỏ trên vυ', làm cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tứ phía, hoa huy*t lại co rút một lần nữa.
Tống Tử Tuyệt không để cô ra dễ dàng, liền bế cô lên giường, côn th*t lại tiếp tục đâm sâu.
" Sắp trễ rồi....ưmm.." Còn chút ý trí trong đầu nhưng lại bị công kích từ phía sau.
Chân bị đưa lên cao, có thể nhìn rõ hai người đang giao hợp, khuôn mặt nhỏ lại đỏ lên, miệng không ngừng rêи ɾỉ, tay bấu chặt ga giường, phía dưới tùy ý hắn đυ.ng chạm.
Tống Tử Tuyệt sắp bắn, hắn cố tình đâm lút cán rồi xuất ra, một loạt tϊиɧ ɖϊ©h͙ ồ ạt lấp đầy miệng huyệt, khiến cô run rẩy đón nhận nó, thật sự quá nhiều rồi.
Sau màn vận động sáng, Tô Thanh Lam liền bị hắn ép mặc quần dài không cho mặc váy nữa, lúc đầu cô có chút phản kháng nhưng hắn lại hù dọa sẽ làm cô lần nữa, khiến cô sợ hãi chạy vào nhà tắm thay đồ. Tính của hắn lúc nào cũng ngang tàn bá đạo, thích chiếm hữu và hay ghen, làm phật ý hắn chỉ làm cô càng thêm mệt thôi a.