Truyện được edit bởi Phượng Nhã Ân, đăng tại s1apihd.com @PhuongNhaAnn
"Ưm, a..."
Côn th*t tiến thẳng vào hoa kính. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt làm thiếu nữ cuộn cả chân lại, run rẩy toàn thân.
Hình ảnh của tối hôm đó ồ ạt trào lên, ký ức của thân thể sống lại trong nháy mắt. Mị thịt liên tục liếʍ mυ'ŧ đè ép, cũng không biết là muốn loại bỏ vật thô to kia đi, hay là gấp gáp ngậm chặt nó, mạnh mẽ hút vào trong âʍ ɦộ nhỏ nhắn.
"... Quá sâu, ưʍ... Đừng đâm, đừng đâm chỗ đó..."
Tư thế như vậy làm hoa kính của cô càng mυ'ŧ chặt hơn. Chu Tử Tiện bị kẹp đến mức suýt thì không nhịn nổi, đét một cái không nặng không nhẹ lên mông cô: "Thả lỏng."
Cú đánh của anh tạo nên một làn sóng trên làn da trắng như tuyết. Cặp mông mềm mại kia cũng đã bị anh vuốt ve chán chê trên xe, mấy dấu tay đỏ hồng hằn lên. Mạnh Nhiên hít một hơi, oán hận trừng mắt nhìn anh: "Tôi không."
Rõ ràng là do anh đột nhiên chọc vào, bây giờ lại muốn cô thả lỏng? Bộ ngực của cô phập phồng kịch liệt, vì sự no căng ngứa ngáy mà cảm thấy núʍ ѵú cũng trướng đến mức phát đau, không nhịn được mà co chặt hoa kính.
"Ai bảo anh lại lớn như vậy chứ, xem tôi..." Xem tôi kẹp anh thế nào! ... ừm, nhưng mà nửa câu sau cô không dám nói.
Mặc dù cô không nói nhưng Chu Tử Tiện cũng đoán được: "Nhiên Nhiên đang khen tôi sao?" Ánh mắt cười như không cười của người đàn ông dừng ở nơi kết nối của hai người: "Đúng là huyệt nhỏ của em cũng hẹp quá mà."
Một bên quá lớn, một bên thì lại quá nhỏ, lần đầu tiên hôm trước làm Mạnh Nhiên ăn đau một trận. Chu Tử Tiện rút côn th*t ra, theo đó, đường đi vốn đang bị căng ra một cách mạnh mẽ bèn nhanh chóng khép lại, khôi phục về trạng thái nhắm chặt.
Nhưng dù sao cũng đã bị mở rộng một lần, khi dương cụ hoàn toàn rút ra, chỗ cửa huyệt vẫn lộ ra một khe thịt bằng ngón tay. Chu Tử Tiện xoa nhẹ, đổi lấy tiếng thở dốc của thiếu nữ:
"Để em ăn một cây nhỏ trước đã."
Anh mở cửa phòng ra, xoay người đi vào. Mạnh Nhiên còn chưa thấy rõ cảnh tượng trong phòng thì đã bị ấn lên cái giường to rộng.
Anh cúi người, duỗi cánh tay dài ra, tìm tòi trong ngăn kéo đầu giường, lấy cái gì đó ra. Hơi mơ màng, thiếu nữ nhìn cái vật tản ra hơi thở du͙© vọиɠ nóng bỏng dưới thân người đàn ông kia.
Đây là lần đầu cô ngắm kĩ cái đó của Chu Tử Tiện. Đằng gốc là hai quả trứng to như trứng vịt, có độ cong xinh đẹp. Khác với đầu nấm bóng loáng, thân gậy phía dưới lại gập gà gập ghềnh, có vẻ rất là dữ tợn.
Cũng không biết nếu nó ngủ say thì có phải là dáng vẻ này hay không, đứng thẳng tắp giữa rừng lông mao đen đặc thô cứng, như một dã thú mắt đỏ, chỉ còn chờ để xông vào huyệt nhỏ mà chà đạp một phen.
Vừa mới nghĩ đến đó, hoa tâm chợt ướt. Mạnh Nhiên mặt đỏ tai hồng, vội dời tầm mắt. Nhưng vừa mới nghiêng mặt, một vật lạnh băng đã đâm tới.
"Cái gì..." Cô chỉ kịp nói hai chữ.
Khe thịt nhỏ hẹp bị bắt mở ra, lại nuốt vật lạ cứng rắn vào một lần nữa. Nhưng bây giờ thoải mái hơn lúc trước nhiều, ngoại trừ việc cây gậy này không có phẩm chất, còn lại thì độ dài hay phẩm chất đều vô cùng phù hợp.
Thấy cô không nhịn được mà nheo mắt lại, Chu Tử Tiện hơi mỉm cười: "Có thích không?"
"Ưm, anh... sao lại có, ưʍ... loại đồ vật như thế này...?"
Mạnh Nhiên không phải trẻ con, sau khi cây gậy kia cắm vào là cô đã nhận ra, đây là một cây gậy mát xa. Đàn ông không cần loại đồ chơi tình thú này, nhưng nó lại xuất hiện ở phòng ngủ của Chu Tử Tiện.
Chẳng lẽ anh cũng từng mang phụ nữ về? Vừa mới nghĩ đến điều này, trong lòng cô không hiểu sao lại hơi không vui.
"Đây là chuẩn bị cho em." Người đàn ông cong mình, muốn ngậm lấy cái miệng nhỏ của cô, lại bị cô nghiêng mặt tránh đi.
"Đúng không?"
Nhận thấy sự bất mãn nhanh chóng vụt qua trên mặt thiếu nữ, lòng anh chợt động: "Tôi chỉ chuẩn bị cho một mình em, trước kia cũng thế, bây giờ cũng thế."
Mạnh Nhiên ngẩn người: "Chẳng lẽ anh..."
Cô thông minh cỡ nào chứ, tất nhiên là hiểu rõ ẩn ý trong những lời này. Nhưng Chu Tử Tiện, một người đàn ông độc thân kim cương như vậy, sao lại còn là một xử nam? Không đúng, bây giờ anh đã không phải, vì hôm trước cô mạnh mẽ đẩy ngã...
Một đợt chột dạ dâng lên trong lòng, Mạnh Nhiên nhanh chóng chuyển chủ đề: "Tôi không cần cái này, lấy nó ra đi."
"Vậy em muốn cái khác à?"
Cô hạn hán lời, đành phải im lặng. Người đàn ông ấn chốt mở của gậy mát xa, làm cây silicon đã hoàn toàn cắm vào âʍ ɦộ nhỏ bắt đầu chấn động. Thiếu nữ vốn đang mím môi không nhịn được mà bật ra một tiếng rêи ɾỉ yêu kiều: "Ưʍ... a..."
Cô chưa từng dùng loại đồ vật thế này, cảm giác... quá kỳ quái. Cơn chấn động làm sự tê dại vọt tới từ bốn phương tám hướng, tuy rằng gậy mát xa cũng không tự động thọc vào rút ra nhưng lại mang đến kɧoáı ©ảʍ như cũ.
Mạnh Nhiên cầm lòng không đậu mà nắm lấy khăn trải giường dưới thân, thân thể mềm mại nhẹ nhàng vặn vẹo trên giường lớn. Trong mắt người đàn ông, chỉ thấy làn da trắng nõn nà kia nhanh chóng phủ một lớp hồng nhạt, mồ hôi ròng ròng. Cô thở dốc, khe thịt nhỏ vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà nhanh chóng khép mở. Anh rũ mắt, chăm chú nhìn cái miệng nhỏ hộc ra từng ngụm d*m thủy.
Cứ như vậy mà cẩn thận thưởng thức một hồi lâu, anh bỗng vươn tay...
"A, a... a ha!..."
Cầm lấy phần đuôi của gậy mát xa, Chu Tử Tiện bắt đầu công phá âʍ ɦộ nhỏ nhắn. Mị thịt không ngừng lộ ra theo động tác thọc vào rút ra của anh, ánh mắt anh ngày càng sâu, tốc độ cũng ngày càng nhanh.
"Không cần, a... Nhanh quá, a... Chậm một chút, chậm một chút..." Thiếu nữ bị đâm chọc đến mức d*m thủy giàn giụa, liều mạng mà lắc đầu xin anh: "A, a... Không được, không được rồi... Ưm a..."
"Không được chỗ nào cơ?" Đến lúc này, anh mới trầm giọng mở miệng: "Âʍ ɦộ nhỏ d*m đãng của Nhiên Nhiên không phải là đang mυ'ŧ chặt vô cùng sao?"
Mềm mại như vậy, non nớt như vậy, lại d*m đãng như vậy...
Một ngọn lửa không tên bốc lên trong lòng, Chu Tử Tiện chỉ cảm thấy mình không vừa mắt cây gậy mát xa kia. Vốn chỉ muốn giúp cô mở rộng hoa huyệt quá mức nhỏ hẹp một chút, nhưng khi nhìn thấy cái miệng nhỏ thuộc về mình lại bị cây gậy khác đùa bỡn, tuy rằng biết là gậy mát xa không có sinh mệnh nhưng sắc mặt của Chu Tử Tiện vẫn càng ngày càng đen.
"Đáng chết!"
Anh đột ngột rút gậy mát xa ra, dương v*t lớn không ngừng nghỉ chút nào mà chọc vào một hơi. Thân thể mềm mại dưới thân chợt căng thẳng, không cho thiếu nữ thời gian hít thở, anh nắm lấy vòng eo của cô, mạnh mẽ va chạm.
"A, ưm a... A!..." Trong nháy mắt đó, Mạnh Nhiên gần như là lập tức lên cao trao.
Độ ấm nóng bỏng, sự hung ác làm người ta run rẩy. Lúc này, côn th*t như được một tiếng trống cổ vũ tinh thần, càng thêm hăng hái mà đâm vào hoa tâm. Thân mình cô run rẩy, như bị một cái chày sắt xỏ xuyên qua, cuối cùng cũng không thể phát ra âm thanh nào khác ngoại trừ tiếng run rẩy.
Chặt quá, nhưng cũng rất mềm... Cảm thấy mỹ mãn mà thở dài, Chu Tử Tiện ngậm lấy cái miệng nhỏ của thiếu nữ, mυ'ŧ hôn một cách trìu mến. Vẫn nên bảo người định chế một cây theo kích thước côn th*t của anh đi, vị tiên sinh nào đó nghĩ. Cho dù là giả, âʍ ɦộ nhỏ của Nhiên Nhiên cũng chỉ có anh mới được làm!
Chu · lòng dạ hẹp hòi · cầm thú · Tử Tiện (*/ω\*)