Hôm Nay Đã "Ngủ" Chưa?

Chương 35: Tỉnh mộng (1.13): Động đậy nữa là đét mông [Cao H]

Truyện được edit bởi Phượng Nhã Ân, đăng tại s1apihd.com @PhuongNhaAnn

Đêm đã khuya. Trong phòng ngủ chính ở biệt thự cao cấp trên sườn núi, đèn treo sáng ngời không biết đã tắt từ bao giờ, chỉ còn lại ánh sáng le lói của đèn ngủ đầu giường.

Ánh đèn ấm áp kia rơi lả tả xuống giường, đắp nên một vầng sáng dịu dàng trên làn da trắng không tì vết của thiếu nữ, như là một lớp mật đang chảy xuôi, theo sự vặn vẹo của cô mà biến ảo.

Đêm khuya tĩnh lặng, có thể nghe rõ mọi động tĩnh. Tiếng "ưm" mềm mại, tiếng thở dốc thô nặng, cả những tiếng vang d*m mỹ khi hai thân thể va chạm. Từ khi người đàn ông cắm côn th*t vào hoa huyệt đến nay, chắc cũng đã gần một tiếng đồng hồ.

Người Mạnh Nhiên mềm nhũn, không có tí sức lực nào. Vòng eo thon thả bị bàn tay to nắm chặt, dưới động tác thọc vào rút ra, thân mình của cô dần dần bị đẩy lên trên, rồi lại nhanh chóng bị người đàn ông kéo về, tiếp tục ấn dưới háng mà đâm chọc.

Đôi thỏ trắng trước ngực lắc lư, va chạm vào nhau. Mặc dù không cần xoa nắn bằng tay, nhưng chúng cũng đã đỏ rực hết cả lên. Núʍ ѵú đỏ hỏn thường bị môi lưỡi chà đạp, cơn ngứa ngáy ấy làm cô phải hít một hơi thật dài: "Nhẹ, nhẹ chút... Sưng lên rồi..."

Lần trước đã bị cầm thú này chơi đến mức sưng to, núʍ ѵú cứng đanh, lúc mặc áσ ɭóŧ vào thậm chí còn nổi lên hai điểm nhỏ. Mạnh Nhiên không thể không lấy khăn lông nóng ẩm đắp lên vào mỗi tối thì mới hết sưng.

Thấy Chu Tử Tiện ngậm núʍ ѵú vào trong miệng mà liếʍ mυ'ŧ liên tục, cô sợ giẫm vào vết xe đổ, duỗi tay đẩy anh ra: "Không được liếʍ, ưʍ... Lần trước, lần trước đã bị anh mυ'ŧ sưng cả lên..."

Người đàn ông bật ra một tiếng cười nhẹ, phun núʍ ѵú đã đỏ bừng ra: "Lần trước tôi có làm Nhiên Nhiên thoải mái không?"

Mạnh Nhiên không đáp. Dương v*t lơn đang cắm trong hoa kính bỗng đâm mạnh lên khối thịt mềm, Mạnh Nhiên bị đâm đến mức không chịu nổi, đành phải ưm ưm a a mà xin tha: "Thoải, thoải mái... Được chưa, a ha... Đừng nghịch chỗ đó, ưʍ... đáng ghét! Đừng nghịch..."

Cô nổi giận đùng đùng, nhưng trong ánh mắt lại phủ đầy một lớp sương. Cái trừng mắt kia không có tí hung dữ nào, không những thế còn làm cho Chu Tử Tiện càng muốn lăn lộn cô hơn.

"Cái gì làm Nhiên Nhiên thoải mái?"

Nắm tay nhỏ của thiếu nữ, anh đặt ở nơi kết hợp chặt chẽ của hai người. Côn th*t nhanh chóng ra vào ở âʍ ɦộ mềm mại đã bị chọc thành một cái động lớn, chày sắt đỏ đậm bọc đầy d*m thủy lấp lánh. Anh để thiếu nữ chạm vào nơi đó, sờ một cái là ướt hết cả tay.

"Đây là gì vậy, Nhiên Nhiên có biết không?"

Mạnh Nhiên mặt đỏ tai hồng, quay mặt sang chỗ khác, không muốn để ý đến anh: "Bỏ tay ra..."

"Trả lời đúng thì tôi sẽ bỏ tay ra."

Cô nhắm quách mắt lại, vờ như không nhìn thấy gì. Nào biết rằng mất đi thị giác, các cảm quan khác lại càng thêm rõ ràng. Gân xanh nảy lên trên côn th*t, mạch máu dữ tợn nhô lên, hai quả trứng to đùng nóng bỏng nơi gốc... Theo sự thọc vào rút ra, thân gậy thường lộ ra một nửa, làm cô cảm giác được lực lượng hung ác ấy một cách rõ ràng...

Đó là một con dã thú, nhất định phải lột da rút xương cô, nuốt hết vào bụng mới có thể bỏ qua.

"Tôi còn nhớ rõ là lần trước Nhiên Nhiên khen tôi, nói dương v*t của tôi vừa to vừa cứng, suýt nữa thì phá nát Nhiên Nhiên mềm mại."

"... Tôi chưa từng nói thế." Nửa ngày sau, thiếu nữ mở to mắt, oán hận mà hộc ra một câu.

"Chắc là tôi nhớ nhầm." Chu Tử Tiện vẫn như không có việc gì. "Có lẽ, Nhiên Nhiên nói là "tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhiều quá, âʍ ɦộ d*m đãng của Nhiên Nhiên sắp bỏng rồi"?"

"Linh ta linh tinh! Anh có bắn vào đâu?!"

"Vậy là Nhiên Nhiên hy vọng tôi bắn vào trong?"

"Không phải, anh đừng xuyên tạc lời của tôi! Tôi nào có ý đấy, anh... anh thật đúng là không biết xấu hổ!"

Cô tức giận đến mức đỏ bừng mặt, bộ ngực lúc lên lúc xuống như một con sóc phồng mang trợn mắt xù lông. Thấy thế, Chu Tử Tiện không nhịn được mà cười to, kéo cô vào lòng, hôn nhẹ lên trán: "Sao em lại đáng yêu thế này, hửm?"

"Tôi..." Mạnh Nhiên nói không ra lời, rúc vào trong ngực anh, tim đập thình thịch.

Có chuyện gì thế này? Ngoại trừ mỹ nam kế, anh chàng này còn dùng cả lời ngon tiếng ngọt? Bây giờ có phải là đàn ông độc thân kim cương nhàn quá hay không, tình một đêm mà còn hết mình như vậy...

Nghĩ loạn trong đầu, cô để mặc Chu Tử Tiện nhẹ nhàng vỗ về trên má, ngậm lấy môi anh đào của cô mà mυ'ŧ mát.

Gần hai lần ở chung, dường như cô đã quen với nụ hôn của anh. Đầu lưỡi anh liếʍ láp trên cánh môi trước tiên, sau đó mở hàm răng, chậm rãi thăm dò. Trong khi tàn sát bừa bãi, từng chỗ thịt mềm của cô đều bị liếʍ qua, rồi lại cuốn lấy cái lưỡi đinh hương của cô, nuốt hết những ngụm nước bọt thơm ngọt ấy vào bụng.

Không đến vài phút, Mạnh Nhiên đã choáng váng đầu óc. Sự đâm chọc giữa hai chân không nghỉ giây nào, cảm giác vật cứng bắt đầu nảy lên một cách kịch liệt, cô biết Chu Tử Tiện sắp bắn.

"Ưm, ưʍ... Rút ra đi..."

Anh chàng này sẽ không thật sự bắn vào trong chứ...

May là ở giây phút cuối cùng, anh đột nhiên rút côn th*t ra, nhanh chóng nắm lấy eo thon của thiếu nữ, lật người cô lại. Mạnh Nhiên úp xuống đệm chăn mềm xốp, chỉ cảm thấy mông nóng lên, dòng nước phun xiết từng luồng, rót đầy hai cánh mông cô.

Bàn tay to nóng bỏng dán lên, vuốt ve mông nhỏ ướt dầm dề. Người đàn ông rũ mắt, nhìn chăm chú cảnh đẹp trước mắt. Chỉ thấy cô gái trần như nhộng dẩu mông, dịch trắng đυ.c chảy xuống theo cánh mông cô.

Có một chút chảy xuống khăn trải giường, có một chút chảy dọc theo kẽ mông, thậm chí dính đến cái miệng nhỏ đang không ngừng khép mở ở giữa hai chân kia. Tình cảnh này, giống như là anh thật sự bắn tinh vào trong vậy.

Tưởng tượng ra cảm giác mất hồn khi tưới vào nhục động ướt mềm kia, cổ họng Chu Tử Tiện chợt căng thẳng. Anh biết bây giờ còn chưa phải lúc, bé con còn chưa muốn làm bạn gái của anh, đương nhiên là anh không thể phóng túng mà hoàn toàn lấp đầy cô như vậy.

Còn việc dùng đứa bé đến trói chặt cô, cách này cũng không được.

Không nói đến việc cô sẽ không dễ dàng đi vào khuôn khổ, một nữ diễn viên đang đà đi lên, nếu mang thai sẽ là một đả kích rất lớn với sự nghiệp của cô.

Chu Tử Tiện không muốn, cũng sẽ không phá hủy cô vì du͙© vọиɠ của bản thân.

Lần sau vẫn nên chuẩn bị áo mưa, nếu cứ nghẹn lại như vậy, có ngảy anh hỏng luôn quá. Thầm thở dài, ngón tay của anh bắt đầu vuốt ve cánh mông cô.

Anh bôi những cái dịch đυ.c trắng đó lên từng tấc da thịt của cô, làm Mạnh Nhiên không nhịn được mà vặn mông né tránh: "... Anh làm gì đấy?"

Chu Tử Tiện cười nhẹ, thuận thế đét lên mông cô một cái: "Động đậy nữa là đét mông."

"..." Quả nhiên không dám động đậy nữa, thiếu nữ đành phải chôn mặt vào gối, nhỏ giọng: "Biếи ŧɦái..."

Cho đến khi trải đều tϊиɧ ɖϊ©h͙, người đàn ông mới nhẹ nhàng vỗ về cánh mông như mật đào của cô, chọc dương v*t lớn đã cương lên vào một lần nữa.

Oán thầm một tiếng trong lòng, Mạnh Nhiên cũng không thấy ngoài ý muốn. Lần trước chả phải là anh chàng này lăn lộn cô suốt đêm sao? Chỉ mong là lần này anh có thể nhẹ nhàng một chút, đừng làm cho âʍ ɦộ nhỏ của cô sưng lên nữa là được.