Gia Sư Bất Đắc Dĩ

Chương 52

Chị cũng quên luôn việc đi ăn trưa mà ra xe về thẳng cty. Vì còn cảm giác bực bội trong lòng nên chị vào toilet rữa mặt sẵn tiện đi vệ sinh nhưng không ngờ....

- Ê Hương, theo mày thì TGĐ và GĐ có đang yêu nhau không?

- Chắc là vậy vì lúc nào cũng đi chung với lại còn đeo lắc đôi giống nhau nữa.

- Ừm. Trông hai người nữ tính vậy mà... Nhìn ở ngoài không thể tin được.

- Mà mày cẩn thận cái miệng, GĐ mà nghe được thì mày tiêu đó nha.

- Mày. Không sợ TGĐ lại đi sợ GĐ.

- GĐ lạnh lùng khó tính nên tao sợ. TGĐ thì khác, với lại TGĐ có bao giờ tới những nơi này đâu mà lo.

- Nhưng nếu hai người yêu nhau thật thì tiếc quá nhỉ.

- Tiếc gì.

- Cả hai cùng đẹp cùng giỏi, tao tiếc cho đàn ông chứ gì.

Khụ khụ.

- Ơ chào Quỳnh sao lại vào đây mà không đi ở trên đó.

Cả hai nhân viên hơi ngượng ngùng nhìn Quỳnh khi Quỳnh trong phòng vệ sinh đi ra.

- À ra ngoài ăn trưa nên tiện vào đây cũng được mà.

- Quỳnh ở trong đó nãy giờ.

- Ờ.

- Vậy Quỳnh luôn bên TGĐ thì theo Quỳnh thấy đúng vậy không?

- Chuyện gì?

- Chuyện tui với Hương vừa nói.

- Nhiều chuyện quá, lo làm phần việc của mình đi.

Quỳnh tính tình giống con trai nên không thuộc diện bà tám chứ không là Quỳnh cũng tiêu luôn.

- Vậy tụi này đi nha. Đừng mách với TGĐ nha.

- Ờ. Biết sợ thì đừng nhiều chuyện.

Hai cô nàng đi rồi, Quỳnh cũng rữa tay và lên phòng. Dù gì cũng gần tới giờ làm ca chiều nên muốn lên nghỉ ngơi rồi vào làm.

Nhưng ở đời có lắm chữ ngờ, chị đợi cho đến khi nhân viên ra hết rồi mới đi ra và lên phòng mình. Chị cũng không nghĩ đến nhân viên cty lại dám đem chuyện TGĐ ra bàn tán. Bình thường chị sẽ vui vẻ cho qua vì dù gì cũng là chuyện liên quan tới người mình yêu nên rất vui vẻ. Nhưng hôm nay cũng chính vì liên quan tới người yêu nên các bạn ấy quá không may mắn vì chị đang bực người yêu và muốn tìm nơi trút giận.

- Quỳnh tập hợp hai phòng kinh doanh lại cho chị.

- Dạ. Có chuyện gì vậy chị. Việc này bình thường là của GĐ Uyên.

- Chị là TGĐ, tập hợp nhân viên của mình không được sao.

Chị lúc này không kìm chế mình nữa, lời nói đã bắt đầu khó chịu.

- Dạ.

Quỳnh vô cùng thắc mắc nhưng thấy tình hình quá căng nên lặng lẽ làm theo.

- Các bạn có biết vì sao tôi tập hợp các bạn ở đây không?

Chị vừa vào là lên tiếng liền, không kịp cho các nhân viên ngồi tám với nhau. Các nhân viên thì ngơ ngác, việc này bình thường chỉ có GĐ, đây là lần đầu tiên từ ngày đi làm TGĐ họp các nhân viên phòng kinh doanh.

- Vừa nãy tôi ở trong nhà vệ sinh cty và vô tình nghe cuộc hội thoại của hai bạn.

Chị ngưng một lát. Và đây cũng là khoảng thời gian để Quỳnh cùng hai bạn vừa nãy kịp tiêu hoá vì sao.

- Tôi không muốn nhắc lại cũng không muốn nêu tên ai. Tôi chỉ muốn nhắc nhở và cảnh cáo. Đây là cty và nhiệm vụ của các bạn làm là gì chắc các bạn cũng biết. Ra khỏi cty tôi không quản. Tôi nhắc lại lần nữa, hy vọng đây là lần cuối cùng tôi nghe thấy. Chuyện của tôi không tới lượt các bạn đem ra bàn tán. Cty này không thiếu nhân tài và cũng không ít người muốn được vào đây. Trưởng phòng cũng lo mà nhắc nhở nhân viên của mình đi.

Chị nói xong thẳng tiến về phòng mình mà trong lòng vẫn chưa hết khó chịu. Thật ra cũng không hẳn là do chuyện này mà nguyên nhân sâu xa là do người yêu của mình nhưng tại hai bạn ấy quá xui thôi.

Còn nhân viên hai phòng kinh doanh được một phen hú hồn. Không ngờ TGĐ vốn luôn luôn đối với nhân viên nhẹ nhàng tình cảm thì nay lại cho thấy thêm một mặt khác. Đã biết như thế nên mọi người cũng muốn từ nay giữ mồm giữ miệng để giữ lại chổ làm vì đây là cty chủ đầu tư nên hoa hồng và chế độ đãi ngộ luôn cao hơn các cty chỉ phân phối sản phẩm. Cho nên không ai muốn mất đi việc làm vì những việc không đâu.

Quỳnh trở lại phòng và cũng đã biết lí do tại sao. Chỉ thắc mắc, trước đây cũng hay nghe nhân viên nói này nọ nhưng chị có nói gì đâu. Sao nay lại tỏ ra khó chịu, quỳnh cho đến hết giờ làm cũng không thể biết được nguyên nhân. Còn suốt buổi chiều cùng phòng với TGĐ làm Quỳnh thấy ngột ngạt, ho cũng chẳng dám.

Sự giận dỗi trong chị mỗi lúc một tăng và đem từ cty về tới nhà.

Cũng vì thế mà không khí trên bàn ăn cũng theo đó mà căng thẳng. Nhưng dù gì có con gái ở đó chị cũng không thể hiện ra ngoài.

- My lên thay đồ rồi mẹ Như đưa con đi học anh văn.

- Dạ.

Cô thấy bé My ăn cơm xong liền nhắc nhở. Bé My ngoan ngoãn đi lên phòng. Còn lại chị và cô trên bàn ăn chị liền không buông tha.

- Em đưa con gái đi học đi.

- Nhưng em chưa tắm mà.

- Đi về rồi tắm. Nhớ đưa đi xong về liền đó.

- Em biết rồi.

Thấy quanh đây như có mùi thuốc súng nên cô đành chấp nhận mà cũng chưa biết chuyện gì đã xảy ra. Không lẽ là do việc cty hay hôm nay gặp vấn đề gì với mấy thành viên trong hội đồng quản trị....

Đưa bé My về, cô cũng đã bắt đầu thấy mệt vì lúc chiều dạy xong cơm nước đến giờ chưa được nghỉ ngơi. Giờ chỉ mong tắm xong là đi nghỉ, nhưng sự việc không như cô mong muốn.

- Sao cả ngày nay không trả lời tin nhắn, gọi cũng không bắt máy. Có bận gì thì buổi trưa cũng nhắn tin được mà. Em làm vậy là có ý gì? Không phải chị đã nói chuyện chị làm khi nào xong sẽ nói với em sao. Em còn để bụng chuyện đó nên mới như vậy?

Cô vừa ra khỏi nhà tắm là chị nói ngay, để trong lòng từ sáng giờ là đã quá đối với chị rồi.

Cô lúc này đã biết lí do tại sao.

- Ấy chết. Đt em để trong xe từ sáng giờ chưa lấy ra. Em xin lỗi.

- Để từ sáng giờ?

Chị nhíu mày suy nghĩ, thật là khó tin mà.

- Sáng đưa bé My đi học bị tắt đường nên đến trường vừa kịp giờ vô lớp. Vội lên nên quên mang theo đt, trưa lười xuống bãi xe nên để đó luôn. Mà từ lúc về đến giờ chưa kịp lấy nữa.

Cô giải thích đơn ngắn gọn, chị lúc này cũng đã hiểu ra nên thấy thoải mái hơn một tí nhưng chưa hẳn là hết giận vì lúc trưa.

- Trưa bận gì mà không đi lấy đt chứ.

- Em lười chứ không phải bận. Thôi em xin lỗi mà, lần sau sẽ không vậy nữa đâu.

- Chứ không phải trưa đi cùng người khác nên....

- Làm gì có, trưa chỉ xuống căn tin ăn cơm thôi. Đừng giận mà, em hứa từ nay sẽ không vậy nữa. Lúc nào chị nhắn là sẽ trả lời liền. Được chưa.

- Em hứa đó.

- Biết rồi người yêu trẻ con của em.

Cô lúc này mới cảm nhận rõ trong chuyện tình cảm hình như mình là người lớn chứ không phải chị. Mình lúc nào cũng theo dỗ dành chị mà toàn chuyện không đâu.

Chị thấy một phần mình đã giận dỗi không đúng với cô nên liền quay sang chuộc lỗi.

- Em này.

- Sao?

- Lát cùng đi đón con gái rồi đi dạo nhé!

Cô lúc này mệt mỏi nhưng không muốn làm chị phật ý vì mới vừa hứa xong nên phải đồng ý.

- Em biết rồi. À tuần sau bé My thi rồi, chị đưa con gái đi thi chứ.

- Chị đưa đón ngày thứ sáu, thứ bảy em đưa.

- Chị lại đi vì việc riêng mà em không thể biết?

- Ừm. Chị có việc quan trọng.

Cô không thể hiểu được chị, việc gì quan trọng hơn con gái đi thi kia chứ. Mình cũng không được biết nữa. Dù thắc mắc nhưng vì đã hứa tin tưởng chị nên cô cũng không muốn hỏi nữa. Vã lại cô không muốn vì những chuyện không rõ ràng làm ảnh hưởng đến quan hệ cả hai. Cô luôn là vậy, vốn trầm tính lại nghiêm túc nên cô luôn là người cầm cương trong quan hệ của hai người. Cô không lãng mạn nhưng lại luôn là người chìu chuộng chị trong mối quan hệ của hai người. Cũng chính vì thế mà cô chưa bao giờ giận hay nghi ngờ. Với chị lúc nào cũng mềm mỏng và luôn là lắng nghe phân tích vấn đề trong quan hệ của hai người ...... Chính vì thế cô luôn biết mình nên làm gì và chuyện gì nên cố biết hoặc có thể bỏ qua. Dù chị cũng có đôi lúc trẻ con nhưng cô yêu chị nên yêu luôn cái trẻ con trong chị vì đâu đó cô từng nghe: trong tình yêu, một nữa ta yêu thương và một nữa ta nên chấp nhận. Cho nên với cô tình yêu hai người dành cho nhau mới là quan trọng nhất. Chị muốn điều gì cô cũng sẽ đáp ứng cùng chị, miễn sao chị vui vẻ và hạnh phúc.