Tần Phu Nhân

Chương 69

Lại nói, từ sau khi đoàn người Lục phu nhân và Nhan lão phu nhân bước vào phòng. Viên Thôi chỉ nhíu mày âm thầm quan sát. Dường như Lục phu nhân biết được ý đồ của Viên Thị, chỉ chớp chớp mắt, cười nói: “Theo lý mà nói trước khi cầu hôn, Tu Nhi phải đến đây thăm hỏi trưởng bối một lần mới phải, nhưng Tu nhi mới ra hiếu, đúng lúc lão tổ tông trong phủ lại bị bệnh nặng, thân là trưởng tử trưởng tôn của hầu phủ, phải luôn lấy chữ hiếu làm đầu, nên không thể rời đi lúc này được, nhưng lại lo lắng về mối hôn sự này, đành phải phó thác người làm di mẫu này đến thay mặt Thích gia đi một chuyến, ta đã định đến đây một mình để cầu hôn, chỉ là không biết là lễ nghĩa tại thành Nguyên Lăng và kinh thành cùng Phúc Kiến của chúng tôi khác nhau hay không, lo rằng sẽ thất lễ, cho nên mới mời Nhan lão phu nhân đi cùng…”

*Di mẫu: dì

Hoá ra Lục phu nhân cùng hầu phủ kia còn tồn tại một tầng quan hệ như vậy. Lời nói này của Lục phu nhân hoàn toàn hợp lý. Từ xưa việc hôn sự luôn phải được trưởng bối làm chủ, theo lý mà nói từ việc tới xem tức phụ, cầu thân, rồi hạ sính lễ đều phải do phụ mẫu tự mình xử lý, nhưng bởi hai bên xa xôi đường xá cách trở, cho nên trưởng bối hai bên có thể nhờ một tôn phụ có chút danh tiếng thay thế cũng được.- Tức phụ: dâu, nàng dâu, cháu dâu

*Tôn phụ: Người phụ nữ có họ hàng và đã kết hôn.

Mà vị Lục phu nhân này thân phận tôn quý, đừng nói là Tần gia, chỉ cần phủ tướng hầu môn ở kinh thành ra mặt đảm bảo là cũng đã đủ thể diện, đây còn đích thân Lục phu nhân ra mặt, đối với Tần gia mà nói đã là có thể diện rất lớn rồi.

Hơn nữa Lục phu nhân còn mời Nhan lão phu nhân đến, cũng là đã cố kỵ các mặt, có thể nói là rất giữ thể diện cho Tần gia.

Có lẽ Tần gia sớm đã đoán ra trước, nhưng đã đến lúc này mà Viên Thị vẫn chưa nhìn thấy Thích Tu kia thì trong lòng có chút không vừa ý.

Tuy trên người đã có hôn ước, tuy sớm ván đã đóng thuyền, nhưng chưa từng tận mắt nhìn thấy dáng vẻ của nữ tế, là người hay quỷ còn không biết, làm sao có thể dễ dàng gả nữ nhi của mình qua đó đây.

Trong lòng Viên Thị hơi trầm xuống, trầm ngầm một lúc, đang muốn lấy mối hôn sự trên người Tần Ngọc Lâu đẩy cho Tần Ngọc Khanh, nhưng lại không ngờ, vị Lục phu nhân kia còn nhanh hơn một bước, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, lần này Thích gia đến đây là yêu cầu cưới trưởng nữ Tần Ngọc Lâu của Tần gia.

Viên Thị cùng Tần lão phu nhân liếc mắt nhìn nhau, tỏ ra rất kinh ngạc.

Lục phu nhân che khăn cười nói: “Kỳ thật, trước đó ta đã gặp qua đại tiểu thư nhà các vị một lần, phong thái như hoa như ngọc làm người ta nhớ mãi không quên, quả thật không dám giấu, từ đáy lòng ta vô cùng thích Tần gia đại tiểu thư….”

Viên Thị nghe xong có chút kinh ngạc, chỉ rũ mắt trầm tư một lát, rồi bỗng nhìn Lục phu nhân trực tiếp nói thẳng không cố kỵ: “Phu nhân hậu ái quá rồi, người đã thẳng thắn như vậy thì tôi cũng có một chuyện muốn nói rõ ràng, kỳ thật phụ thân đã sớm qua đời, mấy năm nay Tần gia cùng hầu phủ cũng không hề lui tới qua lại với nhau, trước đó cũng không hề biết hai gia đình chúng ta đã sớm có hôn ước, mà nay đại nha đầu cũng đã đến tuổi cập kê nên lúc trước trong nhà đã tìm được cho nữ nhi một mối hôn sự khác, giờ chỉ sợ rằng đại nha đầu không thể gả đến hầu phủ được nữa. Nhưng cũng may Tần gia chúng tôi nữ nhi đông đảo, xưa nay lại rất dụng tâm nuôi dưỡng, không phải khoe khoang nhưng gia đình chúng tôi còn có một nhị nha đầu rất có tài năng, từ tính tình, đến tướng mạo cũng không hề thua kém đại nha đầu…”

Dứt lời, Viên Thị mỉm cười nhìn về phía Nhan lão phu nhân nói: “ Lão phu nhân rõ nhất mà, nhị nha đầu nhà chúng tôi cũng nằm trong bảng xếp hạng mỹ nữ của thành Nguyên Lăng này, lão phu nhân, người nói có đúng không…”