Tần Phu Nhân

Chương 60

Quả thực công bằng.

Đây chính là biện pháp tốt nhất, vẹn cả đôi đường.

Hai mối hôn sự này, kỳ thực đối với một gia đình gia thế như Tần gia như đây, đều rất tốt, nếu có thể thu toàn bộ vào trong túi, tất nhiên là không có gì tốt hơn được nữa.

Chỉ là hiện giờ hai mối hôn sự này đều rơi trên đầu nàng, một mối là gia thế đang dần lụi bại nhưng vẫn là hầu môn quý tộc hiển hách, mối còn lại gia thế thanh bần nhưng tương lai không thể lường trước được, quả thực làm người ta khó có thể lựa chọn.

Ít ra thì Tiết gia còn dễ nói chuyện, rốt cuộc thì hai bên vẫn chưa định đoạt gì nên, vô luận sau này như thế nào thì để sau hãy bàn.

Quan trọng nhất hiện giờ chính là hầu phủ Thích gia, người cũng đã tìm đến cửa. Kỳ thật nếu nói sự tình phức tạp cũng thực phức tạp, nói đơn giản cũng đơn giản, chẳng qua là vấn đề gả hay không gả mà thôi.

Đáng lý ra mối hôn sự này rơi vào đầu Tần Ngọc Lâu, nếu nàng vừa ý, tất nhiên sẽ không xảy ra những chuyện phiền lòng như hiện giờ.

Nhưng nếu Tần Ngọc Lâu hay Viên Thị liều chết không chịu gả, chỉ còn cách chọn người khác, về phần tình cảm cũng có thể tha thứ.

Mà Tần Ngọc Khanh bất luận là tướng mạo hay tài năng đều không thua kém gì Tần Ngọc Lâu, không kém hơn nàng, hoặc trong mắt đa số mọi người, sợ rằng nàng ta còn tốt hơn của nàng nữa kìa, bảng xếp hạng bốn mỹ nữ thành Nguyên Lăng chính là ví dụ tốt nhất.

Duy nhất điều nàng ta kém hơn Tần Ngọc Lâu, chính là thân phận thứ nữ. Nếu Thích gia kia đồng ý cưới thấp, mà một gia tộc lễ giáo khắc nghiệt, chú trọng thanh danh như thế này, việc lựa chọn cưới, một là đích nữ có tiếng lẳиɠ ɭơ, hay là một thứ nữ tài hoa chỉ là phải gả đi dưới danh của đích mẫu*, là việc hoàn toàn không khó.

Cho nên, biện pháp của lão phu nhân quả thực là thỏa đáng mọi chuyện, có thể hoà hoãn định ra hôn sự của Tần Ngọc Lâu và Tần Ngọc Khanh, đồng thời lại có hy vọng đem Thích, Tiết hai nhà thu vào túi, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.

Mà quyền quyết định đều nằm trong tay Tần Ngọc Lâu và Viên Thị. Ở Tần Ngọc Lâu thì không có cái vừa ý hay không, mấu chốt là ở Viên Thị. Theo như hiểu biết của Tần Ngọc Lâu đối với Viên Thị, hai lựa chọn này, sợ rằng Viên Thái Thái sẽ đều không đồng ý.

Vừa không muốn Tần Ngọc Lâu gả đi xa, cũng tuyệt đối không đồng ý để Tần Ngọc Khanh dưới danh nghĩa của mình.

Lão phu nhân xem như có dự đoán trước.

Lão phu nhân cùngTần Ngọc Lâu, hai tổ tôn* ngồi trên giường nệm không nói một lời nào, tháng tám thời tiết vẫn nóng bức như cũ, dần dần Tần Ngọc Lâu cảm thấy hai mí mắt có chút nặng nề, dường như có hơibuồn ngủ.

*Tổ tôn: bà cháu/ ông cháu

Hôm ấy, Tần Ngọc Lâu ở trong viện của lão phu nhân nghỉ ngơi một lúc, cũng ở lại dùng bữa trưa xong rồimới đi.

Trước khi đi vẻ mặt Tần Ngọc Lâu rất nghiêm túc nhìn lão phu nhân muốn xin chỉ giáo, “Theo ý tổ mẫu, cảm thấy Lâu Nhi nên lựa chọn như thế nào?”

Lão phu nhân híp mắt trầm tư một lúc, sau đó mới nhìn nàng cười khẽ: “ Khanh Nhi tuy thông minh, nhưng tính tình có chút cố chấp, không giống Lâu Nhi rộng rãi hiểu chuyện…”

Dứt lời, liền không nói thêm nữa. Tần Ngọc Lâu nghe xong sừng sốt một lúc, tuy hỏi lão phu nhân một đằngngười lại trả lời một nẻo, nhưng dường như Tần Ngọc Lâu lại nghe hiểu ý tứ trong lời nói của bà.