Tần Phu Nhân

Chương 36

Tần Ngọc Khanh không nói nhiều lời, Tần Ngọc Lâu lại có chút uể oải mệt mỏi, chỉ nhắm mắt dựa vách xe dưỡng thần, còn Tần Ngọc Liên xưa nay đều lắm mồm lắm miệng thế mà bây giờ lại vô cùng yên tĩnh.

Không khí trong xe ngựa yên tĩnh không một tiếng động.

Tần Ngọc Lâu nhắm mắt, không biết vì sao trong đầu có chút hỗn loạn, nhớ đến những lời nói vừa rồi của Nhan Thiệu Đình, còn không thể từ chối nhận miếng ngọc bội kia, trong lòng nàng không khỏi cảm thấy có chút phiền muộn.

Lại nghĩ đến trong yến hội, lời nói của Tần Ngọc Dao. Ngày hôm nay Tần Ngọc Dao làm quen được với một vị bạn hữu, tên là Loan Nhi, đó là nữ nhi của vị phu nhân lạ mặt kia, hoá ra mẫu tử bọn họ chính là thê tử và nữ nhi của Đề Đốc Tuần Phủ Phúc Kiến – Lục Ngao, cũng là khách quý của Nhan phủ hôm nay.

Nghe đồn Nhan lão gia cùng Đề Đốc Tuần Phủ Lục đại nhân chính là bạn tốt lâu năm, Nhan lão gia một bụng kinh thư, Lục Ngao thì văn thao võ lược, năm đó hai người quen biết nhau trong lúc đi đến kinh thành dự thi, vừa gặp đã thân, nhưng sau đó hai người ai nấy đều phải đi cưới vợ sinh con, dần dần mất tin tức.

Bởi vì công vụ mấy năm trước nên thường lui đến mà dần dần thân thiết trở lại. Nghe nói vị Lục phu nhân kia xuất thân trong gia đình quyền quý tại kinh thành, gia mẫu còn có tước vị cao trong triều đình, điệu bộ của bà cũng rất ung dung, sang trọng.

Tần Ngọc Lâu nghĩ đến Nhan phu nhân đối với hai mẫu tử bọn họ rất ân cần, trong lòng lập tức đã có đáp án.

Nàng bỗng thở dài, chỉ cảm thấy không có gì thú vị cả. Chỉ t mong nhanh hồi phủ, tắm rửa nghỉ ngơi, đem người đầy mệt mỏi gội sạch mới thấy sống lại được.

Lại không ngờ, vừa trở về phủ, lại có một hồi phong ba bão táp đang chờ đợi các nàng.

Xe ngựa vừa dừng lại trước cửa phủ, còn chưa kịp bước vào cửa, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng rống giận từ xa truyền đến, dường nhue tức muốn hộc máu mà hét lớn: “Ngươi là đồ phụ nữ lòng dạ hiểm độc còn dám to gan trở về à, hôm nay lão tử nhất định phải hưu người phụ nữ độc ác nhà ngươi, cút đi, đừng cản lão tử…”

Tiếng hét giận ngập trời này chính là của Tần gia nhị lão gia. Mấy người trên xe ngựa đều sợ khϊếp vía, không ngừng bước xuống xe ngựa. Liền nhìn thấy Tần nhị lão gia lửa giận ngập trời từ trong phủ bước ra, phía sau là ba bốn gã sai vặt vội chạy theo, vẻ mặt nôn nóng lên tiếng khuyên giải.

Tần nhị lão gia tức giận đạp gã sai vặt trước mặt văng xa tới mấy trượng.

Diêu Thị nhìn thấy khuôn mặt giận dữ của Tần nhị lão gia, bộ dạng lửa giận ngập trời, mấy năm gần đây thân mình Tần nhị lão gia có chút mập mạp, khuôn mặt béo tròn, ngày xưa luôn là bộ dạng cười tủm tỉm, mà lúc này chỉ thấy hai mắt đỏ ngầu, cả người giống như la sát.

Diêu Thị thấy vậy tức khắc trong lòng nhảy dựng lên. Lại tỏ vẻ bình tĩnh như không có gì, còn tiến đến hai bước, nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Tần nhị lão gia, rồi chợt cười lạnh một tiếng, chậm rãi nói: “Lão gia sao lại như thế này, không phải lại uống say nói bừa…..”

Nào ngờ Diêu Thị vừa dứt lời, Tần nhị lão gia bỗng nghiêm mặt lại, rồi giơ một bàn tay không chút do dự mạnh mẽ đánh xuống.

Diêu Thị không kịp đề phòng, bị cái tát này làm cho lảo đảo, chỉ vội che mặt, trong tai ong ong lên từng hồi, sau một lúc còn chưa hồi thần lại.

Mọi người trong sân chỉ kịp hô lên một tiếng.

Tần Ngọc Dao vừa bước xuống xe ngựa thì nhìn thấy mẫu thân bị đánh, tức khắc hét lên một tiếng, vội chạy đến đỡ Diêu Thị rồi quay lại nhìn Tần nhị lão gia khóc lớn nói: “Phụ thân, người làm cái gì vậy, người dựa vào cái gì mà đánh mẫu thân….”

Tần nhị lão gia trừng đôi mắt đỏ ngầu, nhìn Tần Ngọc Dao bằng ánh mắt tức giận, vẻ mặt chán ghét nói với Tần Ngọc Dao: “Đánh người đàn bà độc ác, dựa vào cái gì sao? Ngươi hãy hỏi người mẫu thân tâm can của ngươi xem bà ta đã làm ra chuyện tốt gì? Hôm nay ta không những muốn đánh chết bà ta, còn muốn hưu bà ta…..”

Tần Ngọc Dao bị ánh mắt đầy thù hận của Tần nhị lão gia dọa cho sợ hãi, nhìn thấy Tần nhị lão gia muốn giơ tay đánh tiếp, liền kích động chạy tới ôm chân Tần nhị lão gia không ngừng xin tha: “ Đừng mà, phụ thân xin đừng đánh nữa, nữ nhi cầu xin người…..”

Tần nhị lão gia thấy vẻ mặt khóc sướt mướt của Tần Ngọc Dao, chỉ cười lạnh nói: “Có mẫu thân như vậy, chắc hẳn mẫu thân độc ác cũng không giáo dưỡng ra một nữ nhi tốt đẹp gì, nếu như ngươi không buông tay, ta cũng đánh luôn cả ngươi đấy….”