Bên kia Diêu Thị đã được nha hoàn đỡ đứng dậy, lúc này cũng bắt đầu nổi giận lôi đình, nhìn thấy Tần nhị lão gia đối với bà cùng nữ nhi bảo bối như vậy, trên mặt tràn đầy hận thù
Bỗng nhiên dùng sức lôi kéo Tần Ngọc Dao từ trên mặt đất kéo về phía sau mình, nhìn Tần nhị lão gia cười lạnh nói: “Có cái gì thì cứ nhắm vào ta, đừng đυ.ng đến nữ nhi của ta, hừ, muốn đánh chết ta, muốn hưu ta, cũng xem xem ông có bản lĩnh này không…..”
Dứt lời, bỗng nhiên Diêu Thị giơ móng tay dài, hướng về Tần nhị lão gia dùng sức cào vào mặt ông ta một cái, tức khắc ba dấu cào sâu hoắm xuất hiện trên mặt ông.
Trước nay Diêu Thị cũng không phải là người dễ chọc vào, vừa đánh vừa cào vào người Tần nhị lão gia, hai người lao vào đánh nhau.
Dù sao Tần nhị lão gia cũng là người đọc sách, tuy sức lực có mạnh hơn Diêu Thị, nhưng trước sau đều không làm ra bộ dạng la lối khóc lóc, hơn nữa phía sau còn có bốn năm nha hoàn cùng bà tử lên ngăn cản, ngược lại Diêu Thị càng chiếm thế thượng phong.
Tần Ngọc Dao thấy thế, chỉ biết khóc không nói nên lời, muốn tiến đến can ngăn, Tần Ngọc Lâu vội kéo nàng ta ra.
Tần Ngọc Dao không còn biết làm gì, vội quay đầu nắm tay Tần Ngọc Lâu, khóc lóc tuyệt vọng nói: “Đại tỷ, phụ thân xưa nay thích tỷ nhất, xin tỷ cầu xin phụ thân, cầu xin bọn họ đừng đánh nhau nữa….”
Tần Ngọc Lâu chỉ ôm chặt Tần Ngọc Dao, trên mặt có chút phức tạp. Tần Ngọc Liên cùng Tần Ngọc Khanh bị tình huống này làm cho ngây ngốc, ngay sau đó là phản ứng vui sướиɠ khi nhìn thấy người khác gặp họa, chỉ tới khi nhìn thấy dáng vẻ khóc thương tâm muốn chết của Tần Ngọc Dao, bỗng nhiên thần sắc có hơi ngưng động.
Nhưng thật ra vẫn có một người với vẻ mặt bình tĩnh đứng ở một bên.
Vất vả lắm mới kéo được hai người đó ra, một người tóc tai rối loạn, một người thì trên mặt toàn vết cào, mặt hai người đều đỏ bừng, dường như hận không thể cào nát mặt đối phương, lúc được tách ra vẫn còn cố với với muốn lao vào đánh nhau tiếp, Tần Ngọc Lâu phải hét lớn lên một tiếng: “Đủ rồi…”
Toàn bộ mọi người trong sân chợt yên lặng. Tần Ngọc Lâu không nhìn đến sắc mặt của hai người kia, trực tiếp đi vào sân, ánh mắt bao quát nhìn khắp bốn phía, nhàn nhạt nói: “Xem náo nhiệt đủ chưa?”
Giọng nói rõ ràng là mềm mại, ôn nhu nhưng cũng đủ làm cho những người núp phía sau cây đại thụ, cửa sổ, các nha hoàn và bà tử đứng dưới mái hiên, cũng cảm thấy sợ hãi, nháy mắt trốn đi không còn bóng dáng.
Tần Ngọc Lâu lại nhìn xung quanh nói với quản gia: “Hạ thúc, làm phiền thúc đóng kín cửa phủ Tần gia lại, để bên ngoài không nghe thấy động tĩnh gì, bằng không sợ mấy hôm nữa, toàn bộ thành Nguyên Lăng này đều sẽ biết chuyện kinh thiên động địa của nhà chúng ta mất…”
Dứt lời, Tần Ngọc Lâu chậm rãi xoay người, nhìn hai vị kia nói: “Được rồi, Nhị thúc Nhị thẩm, hiện giờ đã không còn chuyện gì nữa, các người có thể tiếp tục…”
Nói xong, liền lôi Tần Ngọc Dao lui về phía sau, cùng tứ tỷ muội đứng thành một đường, nghiễm nhiên thể hiện dáng vẻ của người xem náo nhiệt.
“………”