Tận Thế Tông Sư

Chương 59: Hải Hạt Tử*

* Bò cạp biển

“Sao nào, lẽ nào cậu sợ trong này có độc ư?” Vivian nhìn ánh mắt thâm cừu đại hận của Yến Thừa Cựu, ôn nhu cười nói, “Nếu cậu không tin, tôi có thể uống trước cho cậu xem.” Vừa dứt lời, liền bưng chén sữa bò lên mép, một bộ uống một hớp cho Yến Thừa Cựu nhìn.

“Không cần.” Yến Thừa Cựu đột nhiên ngắt lời, không nhìn vẻ tiếc nuối trong mắt ả, sau đó bưng chén sữa bò lên.

Yến Thừa Cựu dưới ánh mắt Vivian uống một hơi cạn sạch, lau vết tích trên mép hỏi, “Tôi muốn gặp Nam Tĩnh được không? Chính là người có dung mạo ưa nhìn đó.”

“Được thôi.” Vivian cười thu dọn chén sữa bò cẩn thận, “Đồng bạn kia của cậu cũng là Ngư Nhân, thực sự là đáng tiếc, hắn lớn lên đẹp trai như vậy.” Nói xong, Vivian liền nhìn Yến Thừa Cựu cười nói, “Đương nhiên cậu cũng dễ nhìn. Nhưng cậu vẫn còn nhỏ, chờ thêm mấy năm nữa lại càng dễ nhìn hơn.”

“Là dễ nhìn hơn hay ăn ngon hơn?” Yến Thừa Cựu nhìn thiếu nữ trước mắt mỉm cười nói, “Vivian tiểu thư, tuy tôi không biết cô làm sao có thể che dấu được khí tức đặc thù của mình, nhưng dù sao cô cũng là Ngư Nhân đúng không? Tôi ngửi được mùi đồng loại trên người cô đấy!”

Khuôn mặt Vivian cứng đờ: “Cậu… Cậu nói nhăng nói cuội gì đấy?”

“Có nói bậy hay không, Vivian tiểu thư còn không biết sao?” Yến Thừa Cựu lùi về sau hai bước, ánh mắt cười nhạo nhìn Vivian, “Cô không ăn tôi, không phải vì sợ độc sứa sao? Lão đại Lý Chính của tôi chính là sứa độc, tất nhiên cô sẽ kiêng kỵ.” Vừa nãy nếu mình không ngăn cản, nói không chừng Vivian sẽ thừa cơ hạ độc

Đáng tiếc, biểu hiện của ả không đủ để lừa gạt được Yến Thừa Cựu.

Vivian biến sắc, ánh mắt nhìn Yến Thừa Cựu dần dần thay đổi.

“Quả nhiên đám người được phái tới đều không đơn giản.” Khuôn mặt Vivian không còn ra vẻ buồn nôn như trước, khí chất cũng thay đổi mạnh mẽ, nháy mắt từ thiếu nữ ngọt ngào chuyển thành nữ nhân mạnh mẽ, “Bất quá ta cũng không hy vọng có thể che giấu ngươi được lâu.”

Vivian lắc lắc đầu, hai lỗ tai vốn là nhân loại bỗng hóa thân thành Ngư Nhân trước mặt Yến Thừa Cựu.

Tất nhiên Yến Thừa Cựu không thể dựa vào ‘thiên phú Ngư Nhân’ để phát hiện thân phận của Vivian.

Chỉ là lúc cậu bị đưa tới, nghe được người khác nói chuyện cách đó vài trăm mét.

“Mày sao lại đưa tên nhóc con đó cho hai chị em kia? Mấy ả sẽ ăn tươi nuốt sống thôi.”

“Tao… tao cũng hết cách rồi, tao chỉ làm theo lời Tần tiên sinh dặn là đưa hai tên đó vào phòng, trùng hợp gặp phải hai người Vivian. Tao nói đây là người Tần tiên sinh muốn, ả… chắc ả sẽ không ăn hết đâu.”

Hải hạt tử, vẫn luôn duy trì thói quen ăn đồng loại. Hai chị em Vivian sau khi dung hợp gien của hải hạt tử cũng kế thừa luôn đặc tính này. Hai người bọn họ không nương nhờ bên thế lực Ngư Nhân mà chạy qua bên này, chủ yếu là do hai người bọn họ không nhịn được ăn rất nhiều Ngư Nhân đồng bạn.

Những lời vừa rồi là gạt Vivian, mà ả cũng đã bị lừa rồi.

“Chị ta lợi hại hơn ta, thích nhất là những người nhìn đẹp. Gương mặt đồng bạn kia của ngươi hẳn đã bị chị ấy ăn rồi, mạng các ngươi vẫn giữ lại được, yên tâm đi.” Vivian liếʍ liếʍ đầu lưỡi, “Vẫn là chị ấy nhanh hơn, nam nhân kia vừa nhìn cũng rất tốt. Ngươi ngoan ngoãn, cho ta ăn một cái xúc tu, ta sẽ tha cho ngươi.”

“Không sợ tôi có độc sao?”

“Độc không chết ta là được.” Ánh mắt Vivian sáng lên, “Từ khi đến đây ta vẫn chưa được ăn no, Tần tiên sinh nói nếu ta dám động thủ với Ngư Nhân trong căn cứ này, trước tiên sẽ giải phẫu ta. Ngươi không phải Ngư Nhân ở đây, ta cũng không muốn mạng của ngươi, đối với loài sứa các ngươi, chỉ một cái xúc tu cũng không đáng là bao. Ngươi chỉ cần đồng ý cho ta ăn, ta sẽ nói cho ngươi biết một ít pháp tắc sinh tồn, hẵn ngươi cũng không muốn bị Tần tiên sinh đưa đến phòng giải phẫu đâu.” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Nói đến ba chữ phòng giải phẫu, đáy mắt Vivian chợt lóe vẻ sợ hãi, tựa hồ rất sợ nhắc đến nơi đó.

“Không.” Yến Thừa Cựu kiên định cự tuyệt yêu cầu này, “Đồng bạn kia của tôi cũng không phải người bình thường, ngược lại cô nên lo lắng cho chị của cô đi.” Nam Tĩnh là giao nhân, trước mắt Yến Thừa Cựu cũng chưa gặp qua ai có thực lực sánh bằng hắn. Mà Ngư Nhân trước mặt này, thậm chí còn không phải đối thủ của cậu.

Chị của ả, có thể tưởng tượng được.

“Ha, hít trúng TX68, các ngươi có thể kiên trì bao lâu?” Vivian không để ý lắm. Ngay lúc này, căn phòng sát vách vang lên âm thanh rất lớn.

“Xem ra chị ấy không nhịn được rồi.”, Vivian cười ha hả, “Con sứa, ngươi muốn tự đưa ra, hay để ta đến ăn?” Nửa người dưới Vivian bắt đầu thay đổi hình dáng, ánh mắt nhìn Yến Thừa Cựu càng thêm thèm thuồng, chuẩn bị một bữa ăn ra trò.

“A ——!”

Sát vách lần thứ hai truyền đến tiếng nữ nhân thét chói tai.

Vivian ngây ngốc tại chỗ: “Chị?”

Yến Thừa Cựu cùng Vivian không hẹn đều chạy sang phòng kế bên, muốn nhìn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

“A —— ”

Yến Thừa Cựu và Vivian chạy đến nơi, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt cơ hồ đều không thể tin được, đặc biệt là Vivian.

Chỉ thấy Nam Tĩnh không coi ai ra gì ngồi dưới đất, cánh tay lưu loát tháo dỡ tay của nữ nhân bên cạnh.

Gương mặt xinh đẹp của nữ nhân đó, giờ đây tái nhợt ngược lại có phần điềm đạm đáng yêu, chỉ là nhìn từ eo xuống, còn cánh tay lộ ra nguyên hình, trong lòng liền không còn cảm giác nào nữa.

Nam Tĩnh nhìn cánh tay như càng cua trong tay, cắn một cái, nhai hai lần, nhíu mày lại, ‘Phi’ một tiếng phun ra ngoài.

“Thật khó ăn.”

Trùng hợp cánh tay ném tới trước mặt Yến Thừa Cựu và Vivian.

“Thì ra là ngươi.” Nam Tĩnh nhìn thấy Yến Thừa Cựu, sắc mặt khá hơn nhiều, trên gương mặt như ẩn như hiện vảy.

“Ừm.” Yến Thừa Cựu gật gật đầu, không nhìn nữ nhân nằm ngã trên đất, trực tiếp đứng bên cạnh Nam Tĩnh.

Vẫn là giao nhân ra sức!

“Em ơi…” Nữ nhân bị thương nằm trên mặt đất, căn bản không đứng dậy nổi. Do ngày thường hay ham muốn và danh tiếng, cho dù có kêu thảm thiết cũng không ai dám lại đây.

Vivian nhìn lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chị ả… cánh tay đứt rời.

Hải hạt tử sẽ ăn đồng loại, tuy Ngư Nhân cũng nằm trong thực đơn của hai ả, nhưng thứ tốt nhất vẫn là Ngư Nhân cùng loại.

Khóe miệng Vivian chảy ra chất lỏng khả nghi.

“Chị, xin lỗi, em không nhịn được.” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Vivian nói xong, lập tức nhào tới cánh tay trên mặt đất, đặt lên miệng bắt đầu gặm cắn.

Một cái, một cái, lại một cái.

Yến Thừa Cựu cùng Nam Tĩnh nhìn cảnh tượng này không khỏi cau mày, rất không thích nhìn vật như vậy.

Loại Ngư Nhân như vậy cũng có ở nơi này sao?

“Chúng ta đi thôi.” Nam Tĩnh khinh bỉ nhìn hai chị em Vivian, nói với Yến Thừa Cựu, “Hai ả này xem như đã phế bỏ, các ả còn không khống chế tốt bản thân, ngươi xem đấy làm gương đi.”

Yến Thừa Cựu cái hiểu cái không gật đầu.

Nam Tĩnh dẫn Yến Thừa Cựu rời đi, trong phòng chỉ còn lại Vivian, sau khi ăn xong cánh tay, ả liền nhìn đến nữ nhân đang nhắm mắt nằm trên đất.

“Chị, em cảm thấy không đủ ăn, em còn muốn…”

“Không, không —— ”

Trong phòng truyền đến giọng nữ thê lương, sau đó đột nhiên im bặt.

“Chỉ có những người thành niên mới được phép giải phẫu làm Ngư Nhân, vì lúc ấy bọn họ mới có năng lực khống chế bản thân.” Nam Tĩnh thoáng giải thích, “Lúc có được năng lực của sinh vật biển, cũng sẽ kế thừa một ít thú tính. Mỗi Ngư Nhân đều cần phải học cách làm sao khống chế thú tính lại là được.”

Anh ta đang dạy mình cách làm Ngư Nhân ư?

Yến Thừa Cựu bất tri bất giác phát hiện mục đích của Nam Tĩnh, có chút dở khóc dở cười.

“Chỗ lão đại của tôi có Ngư Nhân cá thu, do có sự tồn tại của anh ta nên chúng tôi đều được rèn luyện a.” Yến Thừa Cựu cười nói.

“Thường thì những Ngư Nhân thuộc loại thực phẩm đều khó tồn tại hơn người khác.” Nam Tĩnh rất tán thành khẳng định nói, “Ngư Nhân có được sức mạnh, lại cũng chịu đựng áp lực. Giống như hai chị em kia, các ả vẫn luôn phóng túng khống chế tập tính gien, cuối cùng cũng sẽ trở thành tự gϊếŧ lẫn nhau mà thôi.”

“Tự gϊếŧ lẫn nhau?” Yến Thừa Cựu sửng sốt, chẳng lẽ không phải đơn phương tàn sát sao?

“Ngư Nhân trước khi chết sẽ bạo tẩu.” Nam Tĩnh ý vị thâm trường nói, “Vì bảo đảm tỷ lệ sống sót, thú tính sẽ hoàn toàn chiếm cứ đầu óc.” Một cái không chú ý, sẽ chết người.

Vivian gặm nhấm tay chân chị ả, ăn uống thỏa thích, trong miệng tràn đầy thơm ngon, trong đầu ngoại trừ muốn ăn vẫn là muốn ăn, chỉ cảm thấy những Ngư Nhân trước đây ăn cũng không sánh bằng chị ả.

Ả không chú ý tới vẻ mặt thống khổ của nữ nhân kia đã biến thành tê dại, hai mắt hoàn toàn mất đi thần thái.

Ngay sau đó, Vivian đột nhiên bị cái gì đâm trúng, đau nhức đưa ả từ trạng thái Thao Thiết thức tỉnh.

“Chị, chị ơi?”

Trước mắt làm gì còn đồ ăn mỹ vị, chỉ có một con bò cạp biển khổng lồ đã hoàn toàn mất đi ý thức.

Vốn đã bị ý thức của sinh vật biển khống chế, trước khi chết còn gặp được đồng loại mỹ vị, thì sẽ làm như thế nào?

Vivian trợn to mắt, chịu đựng đau nhức trên lưng, hóa ra nguyên hình…

————————————————

“Tần tiên sinh, hai chị em Vivian chết rồi, hình như là tự gϊếŧ lẫn nhau, hai kẻ bọn họ trông giữ cũng chạy.” Người đến đây báo cáo cúi thấp đầu xuống, căn bản không dám nhìn thẳng vào mắt Tần Nguyên.

“Các ả?” Tần Nguyên suy nghĩ một chút, “Hai ả chết thì chết đi. Còn hai người kia, không sợ, chỉ cần ba tên còn lại trong tay chúng ta, bọn họ sẽ không chạy xa.” Hơn nữa thuốc giải còn chưa tới tay, bọn họ làm sao có thể chạy được? (Edit by Thỏ Siu Nhơn)