Tận Thế Tông Sư

Chương 58: Phiên Ngoại

Thật lâu thật lâu sau đó.

Trong lúc Lâm Ẩm Vô rảnh rỗi, đang định chọn thế giới nhiệm vụ nào đó để thả lỏng một chút, Judith đột nhiên vô cùng lo lắng tìm tới cửa.

“Lão đại, hôm nay là năm thứ 1.314 anh và tiểu Thừa Cựu nhận thức, lễ tình nhân lần này hai người định làm gì?”

Lâm Ẩm Vô nghe lời này, cảm thấy vô cùng khó hiểu, điều này có gì đặc biệt sao?

“1.314, một đời một kiếp a lão đại của tôi, anh có biết cái ngày đặc biệt này quan trọng đến mức nào không hả?” Judith chỉ tiếc mài sắt không thành thép.

“Lão đại a lão đại, ngài cũng không ngẫm lại xem, chúng ta muốn tìm đối tượng khó như thế nào, mà tiểu Thừa Cựu lại rất nổi tiếng!”

Chỉ bằng sức mạnh cá nhân mà có thể đi đến bước này, tính cách cũng tốt, không có ham mê đặc thù nào, tướng mạo như thế cho dù có đốt đèn cũng tìm không ra, nếu lão đại còn không tóm chặt lấy, không lẽ còn chờ người ta đào góc tường sao?

“Chúng ta từ trước đến nay không có loại ngày lễ này.” Lâm Ẩm Vô cau mày nói, “Nếu có thời gian, thì làm việc khác…”

“Không liên quan đến ngài thì sau này ngài đừng nghĩ nữa!” Judith rống lớn một tiếng, “Tôi cho hai người Kỳ Nghỉ Tạp này, kỳ hạn ba năm, hai người nhanh đi chơi điiiii!”

Thông thường mà nói, Kỳ Nghỉ Tạp chỉ có thể trói chặt một người, nếu Kỳ Nghỉ Tạp đồng thời trói chặt hai người thì còn khó hơn so với tìm Kỳ Nghỉ Tạp ba mươi năm trở lên. Bản thân Judith cũng không cam lòng dùng, nhìn thấy Lâm Ẩm Vô không ra sức như thế, đành phải nhịn đau cắt thịt.

“Chờ em ấy trở về, ta sẽ hỏi một chút.” Lâm Ẩm Vô gật đầu trả lời.

Thật không biết lão đại rốt cuộc làm sao mà theo đuổi được người ta nữa?

Judith âm thầm trong lòng trợn mắt, yểu điệu lượn lờ rời đi.

“Lão đại, lễ tình nhân hôm nay anh có kế hoạch gì không?” Judith mới vừa đi, Argine cầm hoa vui vẻ chạy tới.

Tiểu Argine nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu, khuôn mặt mỹ lệ như hoa tường vi, lại bởi vì tính cách nàng mang theo một chút ngây thơ, quân đoàn trên dưới đều rất là sủng ái nàng.

“Vừa nãy Judith đã tới.” Lâm Ẩm Vô uyển chuyển trả lời, “Ta dự định nghỉ phép cùng Thừa Cựu.”

“Chỉ có nghỉ phép, không có lễ vật khác sao?” Argine tò mò hỏi.

Lâm Ẩm Vô:…

Kỳ Nghỉ Tạp dành cho hai người, muốn có cái gì thì có cái đó, còn cần lễ vật nữa sao?

“Lão đại, đây là hoa hồng thiên sứ tôi đặt biệt hái cho anh đấy.” Argine cầm hoa trong tay đưa cho Lâm Ẩm Vô, lúc này Lâm Ẩm Vô mới phát hiện trong tay Argine thế nhưng không phải hoa tường vi?

Phải biết rằng cho dù gặp sinh tử trước mắt, Argine cũng không bao giờ rời hoa tường vi.

“Hoa hồng thiên sứ tương đối quan trọng a, nếu Argine không cầm chúng nó, chúng nó ngay lập tức sẽ bị khô héo.” Argine cẩn thận đặt hoa lên tay Lâm Ẩm Vô, “Hoa hồng thiên sứ sau khi bị hái xuống phải dùng nhiệt độ bàn tay để bảo trì, hoa theo thời gian sẽ bị biến sắc, hơn nữa trước khi nó bị khô héo thì có thể chữa trị bất kỳ vết thương nào.”

“Hiện tại với bản lĩnh của chúng ta thì không có mấy ai có thể đả thương được chúng ta, cho dù có bị thương, hoa hồng thiên sứ này hẳn cũng không trị hết được.” Lâm Ẩm Vô trả lời. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

“Có thể… Nhưng mà, nghe Judith tỷ tỷ nói, các anh lần đó, lần đó chảy máu.” Argine cúi đầu, trên mặt đỏ bừng bừng, tựa hồ thật ngượng ngùng.

Lâm Ẩm Vô bỗng cảm thấy lúng túng, lần trước là tình huống bất ngờ, cũng không phải kỹ thuật của y có vấn đề.

Không đúng, chuyện như vậy Judith rốt cuộc làm sao mà biết?

“Joker, Thừa Cựu rất tốt, anh lần sau nên… nên ôn nhu một chút.” Đầu Argine sắp rủ xuống tới ngực, “Hoa này anh cầm, tôi, tôi đi trước.”

“Chờ đã, không phải như cô nghĩ đâu!” Lâm Ẩm Vô đang định giải thích, Argine đã chạy mất dạng. Lâm Ẩm Vô nhìn hoa hồng thiên sứ trong tay, đành cẩn thận bỏ vào một lá bài Poker trống.

“Tướng quân của tôi ơi, dường như ngài đang rất phiền não!” David vừa gảy đàn hạc, vừa chậm rãi đi về phía Lâm Ẩm Vô, “Nhân ngày lễ tình nhân này xin hãy cho tôi đàn một khúc bài thơ ca ngợi ái tình cho ngài và Thừa Cựu.”

“Hai người gặp gỡ trong dương quang ám sắc~

Đính ước trong sinh tử

Dưới sự chứng kiến của các chiến hữu

Kỵ sĩ trung thành cùng tôn nghiêm vương giả…”

“Câm miệng!” Lâm Ẩm Vô cảm giác trên đầu mình nổi gân xanh, “Đầu tiên là Judith cùng Argine, David ngươi tới xem náo nhiệt gì?”

“Joker, tôi nghe nói hôm nay là năm thứ 1.314 hai người gặp nhau, cho nên liền cố ý đến đây để giúp anh tăng bầu không khí lãng mạn. Tình yêu giữa nam nhân cũng cần phải lãng mạn, nếu không sẽ không đảm bảo chất lượng đâu.” David thành tâm nói.

“… Các ngươi làm sao nhớ rõ thời gian như thế?”

“Rachel đã thông báo khắp quân đoàn.” David không chút do dự bán đứng đồng bạn, “Rachel cùng Pallas các nàng đã đi tìm tiểu Thừa Cựu. Vì là đôi tình nhân duy nhất trong quân đoàn chúng ta, ngày lễ tình nhân của hai người làm sao có thể tùy tiện cho được?”

Dường như là để chứng minh cho lời nói của David, Yến Thừa Cựu bên kia cũng mang theo một đống đồ vật đi về phía Lâm Ẩm Vô, sắc mặt cũng có chút 囧.

“Chơi vui vẻ nhé Joker, cậu ta không những là kỵ sĩ của anh, còn là người yêu nữa đó!” Đám người trong quân đoàn chẳng biết khi nào đã tụ lại đây, rải một đống lớn hoa đẹp lên hai người bọn họ rồi nhanh chóng lượn đi.

Lâm Ẩm Vô cùng Yến Thừa Cựu hai người nhìn nhau không nói gì, qua một hồi lâu, Yến Thừa Cựu mới đánh vỡ trầm mặc, “Chúng ta phải đi nghỉ phép sao?”

“Cũng được.” Nhìn dáng vẻ quẫn bách của Yến Thừa Cựu, Lâm Ẩm Vô thả lỏng không ít. Kỳ thực cẩn thận mà nói, cuộc sống trước kia vẫn luôn bận rộn trong thế giới cầu sinh, ngẫu nhiên nỗ lực để được sinh tồn và tự do, làm sao có đủ thời gian để trải nghiệm Lễ Tình nhân? Làm bạn nhiều năm như vậy, tình nhân đơn thuần hay là người yêu đã không thể hình dung được quan hệ của họ.

Bọn họ là một thể song sinh, là một phần sinh mệnh của nhau.

“Tôi rất tò mò.” Yến Thừa Cựu bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn Lâm Ẩm Vô hỏi, “Tại sao lúc trước anh lại chọn tôi? Trước đó anh từng gặp qua nhiều Nhiệm Vụ Giả, hẳn có nhiều người thích hợp làm J chuồn hơn tôi.”

“Không vì sao cả, chỉ cảm thấy em thích hợp nhất thôi.” Lâm Ẩm Vô cười nói, “Ban đầu ta phong ấn ký ức, nhưng ta vẫn là ta. Tuy ta thưởng thức những người lý trí thành thục mạnh mẽ, bất quá người giống như em có bản lĩnh nhưng cũng nguyên tắc của mình thì ta cũng rất thích. Mặc dù người như em phần lớn không thể sống lâu, nhưng ta vẫn muốn nhìn một chút, vẫn cho em tiếp tục trưởng thành, xem em có thể đi được bao xa. Nhưng không ngờ, trái lại em lại khiến anh kinh ngạc đến như vậy.” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

“Hiếm khi thấy anh sẽ nói những lời như thế.” Yến Thừa Cựu nhịn không được bật cười, “Là Judith dạy anh sao?”

“Cô ta còn chưa nhiều chuyện đến mức này.” Lâm Ẩm Vô lắc đầu, “Chưa ăn thịt heo cũng biết heo chạy, ta hiểu em, ta biết mình nói những lời này sẽ làm em cao hứng, tất nhiên ta sẽ nói nhiều hơn.”

Yến Thừa Cựu nhìn Lâm Ẩm Vô mỉm cười, cũng cười nhìn y.

“Kỳ Nghỉ Tạp này em muốn đến thế giới nào?” Lâm ̉m Vô lấy Kỳ Nghỉ Tạp ra cười nói, “Kỳ hạn ba năm, hai người chúng ta có thể lựa chọn bất kỳ hoàn cảnh, bất kỳ thân phận địa vị nào, hoàn toàn có thể bỏ xuống tất cả.”

“Đến thế giới Dương Tuyển giả đi.” Yến Thừa Cựu trầm tư trong chốc lát nói, “Nếu là ngày kỷ niệm, không bằng đến nơi kỷ niệm đi.”

“Được.” Lâm Ẩm Vô gật đầu, ném Kỳ Nghỉ Tạp trong tay ra ngoài, “Lựa chọn thế giới, thế giới Dương Tuyển giả.”

【 xin hỏi có phong ấn ký ức hay không? 】

“Không.”

【 thỉnh người sử dụng đặt ra thân phận địa vị. 】

“Tùy ý phân phối đi.” Yến Thừa Cựu mở miệng nói.

【 thông tin thân phận nghiệm chứng thành công, có lập tức tiến hành truyền tống hay không? 】

“Có.”

【 lập tức chấp hành. 】

Yến Thừa Cựu cười nhìn Lâm Ẩm Vô, “Vậy chúng ta gặp mặt lại trong thế giới Dương Tuyển giả đi.”

“Ta sẽ tìm đến em.”

Hai người bị Kỳ Nghỉ Tạp trói chặt, địa điểm truyền tống có chút khác biệt, bất quá chút khác biệt này đối với Nhiệm Vụ Giả không đáng kể chút nào.

“Không bằng thử không dùng năng lực tìm tôi đi.” Yến Thừa Cựu khẽ mỉm cười, “Tôi cũng thật tò mò, ba năm trước thế giới Dương Tuyển giả rốt cuộc là cái hình dáng gì?”

Chỉ cần không người cứu vớt, thế giới tận thế vẫn luôn qua lại tuần hoàn, giống như phó bản trong game online. Chỉ có Nhiệm Vụ Giả xuất thân từ thế giới này mới có thể hoàn thành nhiệm vụ cứu vớt, đem thế giới này thoát khỏi vòng tuần hoàn đó.

“Được.”

————————————————————

Yến Thừa Cựu tới một mảnh đô thị phồn hoa.

Kỳ Nghỉ Tạp cho cậu thân phận của một minh tinh võ sư.

Lúc này cậu vừa hoàn thành cảnh quay của một bộ công phu, mặc một bộ quần áo đơn giản đi trên đường.

Thỉnh thoảng, nếu ngươi quang minh chính đại mang theo một cái kính đi dạo trên đường, sẽ không ai chú ý đến ngươi, ngược lại, nếu ngươi trùm kín mít, nói không chừng sẽ bị fans nhận ra.

Ngày đó trùng hợp cũng là Lễ Tình Nhân, nam nữ trên đường đều chú ý đối phương, ít nhìn những người khác. Yến Thừa Cựu đang đi trên vỉa hè, nhìn những gói quà được gói tinh mỹ được trưng bày trong tủ kính, cảm thấy có chút kỳ diệu. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Nơi này là thế giới cậu từng trải qua, có rất nhiều chuyện cậu đã quên lãng. Có lẽ cậu đã từng đến đây khi thế giới đã trở nên tận thế, nhưng phong cảnh phồn hoa náo nhiệt này cậu chưa từng gặp qua.

Ở thế giới này, Tạ Tư Hàm vẫn còn là phú nhị đại, còn không biết chẳng mấy chốc sẽ nghênh đón thế giới tận thế, hắn cũng không quen Yến Thừa Cựu, cũng không phải là Tạ Tư Hàm mà Yến Thừa Cựu đã từng nhận thức.

Vậy thì Lâm Ẩm Vô đâu?

Lần này y vẫn là ‘thiên tài trong mắt người khác’ ư?

“Tiên sinh, mua hoa sao?”

“Xin lỗi, tôi không cần.” Yến Thừa Cựu lắc đầu, cự tuyệt tiểu cô nương trước mắt này.

“Tiên sinh, hôm nay ngài mua hoa tặng người thì tỷ lệ thành công rất lớn nha.” Tiểu cô nương kiên nhẫn, “Tiên sinh ngài đẹp trai như vậy, chắc chắn sẽ không có người từ chối ngài.”

“Được rồi, tôi sẽ mua một đóa.” Yến Thừa Cựu đành chịu thua, “Bao nhiêu tiền vậy?”

“30 đồng.”

Yến Thừa Cựu moi moi túi tiền, lấy tờ 100 đồng ra, “Cho tôi ba đóa, không cần thối lại.”

“Vâng, cám ơn tiên sinh.” Tiểu cô nương kiểm tra tờ 100 đồng một chút, chọn ra ba đóa đẹp mắt nhất đưa cho Yến Thừa Cựu.

Yến Thừa Cựu cầm ba đóa hoa hồng đi trên đường.

“Tiên sinh, mua hoa sao?”

“Xin lỗi, tôi đã có.” Yến Thừa Cựu cũng không ngẩng đầu lên trả lời.

“Là hoa hồng thiên sứ nha, bao trị bách bệnh.” Người tới bám riết không tha.

Yến Thừa Cựu ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy một bó hoa hồng thiên sứ thật to.

Bên cạnh hoa hồng là Lâm Ẩm Vô đang cười, “Tặng cho kỵ sĩ Lancelot của ta.” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)