Tận Thế Tông Sư

Chương 57

Yến Thừa Cựu cảm giác mình đang bay lên, còn nghe được âm thanh động cơ.

“Vẫn là Tần tiên sinh thông minh.” Yến Thừa Cựu nghe một nam nhân cười nói như thế, “Những người này cho là Tần tiên sinh ở đây, nào biết đó là ý muốn của chúng ta.”

“Ai nói không phải đâu?” Một người khác dương dương tự đắc, “Dù những người này lợi hại thì sao, còn không phải ngoan ngoan bị chúng ta nhốt lại ư? Cái đám ngu ngốc này lại tin chúng ta sẽ trốn ở đây, chẳng trách bọn họ thua.”

“Rồi, rồi, đừng nói nữa. Nhanh chóng đưa bọn họ về mới là việc chính.” Lại có người lên tiếng khuyên, “Nếu làm hỏng chuyện của Tần tiên sinh, các người coi chừng đó.”

“Không dám không dám.” Hai người kia lập tức ngậm miệng.

Yến Thừa Cựu thầm kinh ngạc, không ngờ Tần Nguyên cố ý thả ra tin giả, chẳng trách đối phương không hề sợ hãi.

Bất quá tương kế tựu kế, ngược lại có thể tìm ra sào huyệt, e là Nam Tĩnh cũng ôm ý nghĩ này nên mới cố ý giả vờ bất tỉnh.

Nhưng nếu đúng là như thế, Yến Thừa Cựu coi như xui xẻo rồi.

Nếu cậu là con sứa thật thì cũng không cần phiền não, chỉ cần an tâm chờ đợi đến sào huyệt bọn hắn thì liền trốn ra. Nhưng mấu chốt cậu là nhân loại thuần khiết a, thỉnh thoảng bế khí gì đó cũng không tính chuyện gì, thế nhưng lại phải ngâm trong loại nước này một ngày nửa ngày, vậy thì không phải là chuyện tốt gì. Nếu công lực của cậu mạnh hơn một chút, còn có thể dùng nội công ép nước ra, nhưng đáng tiếc tạm thời cậu còn chưa tới trình độ này.

Chậc.

Yến Thừa Cựu không nhịn được đỡ trán, thông minh quá sẽ bị thông minh hại a.

Cậu đã nói mà, con sứa gì gì đó thật không đáng tin!

Yến Thừa Cựu thử thăm dò gõ gõ rương nước, độ cứng nằm ngoài dự đoán của cậu. Nếu muốn phá hư thứ này tất nhiên là không thể, không những dễ dàng thu hút sự chú ý của người khác, mà còn tiêu hao không ít công phu. Nhưng nếu chỉ đυ.c ra vài lỗ nho nhỏ, để nước bên trong chậm rãi chảy ra ngoài, đem không khí bỏ vào cũng không phải là việc khó.

Vải đậy rương rất đen, che toàn bộ rương nước không một chút kẽ hở. Bất quá đối với Yến Thừa Cựu mà nói, việc này cũng không là vấn đề lớn gì. Đối với người tập võ mà nói, nhìn trong bóng tối không phải là việc khó, hơn nữa ở thế giới trước, đa số cậu chỉ có thể hoạt động vào buổi tối, đối với sức đề kháng trong bóng tối cậu còn lợi hại hơn nhiều so với người bình thường.

Yến Thừa Cựu một tay cầm Phá Dạ đao, nhắm đến một chỗ tương đối dễ chịu lực bắt đầu xoay tròn.

“Ý, ngươi có nghe hay âm thanh gì hay không?” Tên lái xe đột nhiên nhìn đồng bạn hỏi.

“ m thanh, không có a.” Đồng bạn mờ mịt trả lời, “Ngươi chạy thấp một chút, trong căn cứ có hạn chế độ cao phi hành khí, nếu vượt quá độ cao này sẽ bị nhân viên an ninh tới gõ cửa đấy.”

“Hả, được được.”

Khụ khụ, cái này gọi là nước chảy đá mòn.

Cuối cùng Yến Thừa Cựu dùng mũi đao cũng mở được một lỗ nhỏ, cậu không ngừng đẩy nước hướng về lỗ nhỏ này chảy ra ngoài, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

May mà lúc trước cậu chọn đao, nếu không quả thật không thể tưởng tượng nổi.

Bất quá nếu chọn những vật khác, cậu cũng sẽ không ngoan ngoãn bị bọn họ bắt lại. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

“Tần tiên sinh.” Một nghiên cứu viên tiến lên, tò mò nhìn Tần Nguyên hỏi, “Ngài còn đang chờ bọn hắn trở về?”

“Tất nhiên.” Tần Nguyên khẽ cười đáp.

“TX68 tuy rằng lợi hại, nhưng lỡ như có một tên giả vờ, vậy thì…”

“Ta chính là hi vọng bắt được một tên giả vờ a.” Tần Nguyên cười vui vẻ, “Ngư Nhân có thể chống lại TX68, chẳng lẽ không phải là vật thí nghiệm tốt nhất sao?”

Nghiên cứu viên mới hỏi ngạc nhiên, lúc này mới hiểu rõ ý định của Tần Nguyên.

“Giáo sư nhìn như ôn hòa, nhưng thật ra là một người rất cố chấp. Hắn nhận định ta là một tên tiểu nhân, nhận định ta đấu không lại hắn, cho nên hắn và người của hắn sẽ buông lỏng cảnh giác với ta. Một khi đã như vậy, ta sẽ đi tới cửa, chờ bọn hắn trở về. Vừa lúc, ta cũng thiếu vật liệu. Đám quân nhân phổ thông dù thân thể có tốt thế nào, làm sao có thể tốt hơn Ngư Nhân đặc thù có thể chống được TX68?”

————————————————

“Tần tiên sinh, chúng tôi đã trở về.”

Mấy người kia bước xuống phi hành khí, nhìn Tần Nguyên cười nói: “Những Ngư Nhân bị chúng tôi bắt được đang ở phía sau, có cần bọn này dọn ra không?”

“Đương nhiên.” Tần Nguyên gật đầu.

Nói xong, lại có một đội người huấn luyện nghiêm chỉnh đi lên phi hành khí, đem từng cái từng cái rương nước đen xì dời đi. Đến phiên Yến Thừa Cựu, bọn hắn không khỏi thầm mắng một câu.

“Cái rương này bị sao đây, nước chảy ra ngoài hết rồi, Ngư Nhân bên trong làm sao bây giờ?” Mấy tên quân nhân không nhịn được mắng.

“Chuyện này…” Đám người vận chuyển cũng ngẩn ra, cái rương này sao lại rỉ nước được a?

“Không có chuyện gì đâu.” Một trong số đó trả lời: “Bọn họ hít phải TX68, nước trong này chủ yếu làm bọn họ ngủ say hơn mà thôi.”

“Lỡ như tỉnh lại thì sao?”

“Rương nước rất cứng.”

“Thôi, cứ chuyển xuống hết rồi tính sau.” Vài tên quân nhân liếc mắt ra hiệu, mở miếng vải đen trùm bên trên, phát hiện một Ngư Nhân trẻ tuổi toàn thân ướt đẫm đang ngủ say.

“Ngư Nhân này trông còn trẻ a. Chẳng phải giải phẫu làm Ngư Nhân chỉ có sau khi trưởng thành mới được làm sao? Ngư Nhân bình thường căn bản không có ở tuổi này a.” Một tên quân nhân nhìn thấy Yến Thừa Cựu đang hôn mê nhịn không được nói.

“Chắc là làm chỗ khu chợ đen a.” Có người lên tiếng, “Cho dù chưa thành niên, nhưng cũng vẫn có cơ sở chui làm những chuyện này, nhưng không ngờ bọn họ lại lợi dụng những Ngư Nhân như vậy?”

“Vẫn là Tần tiên sinh nói đúng, bi kịch Ngư Nhân nên ngưng lại ở thế hệ bọn họ, nhưng cố tình những người trong căn cứ lại tin tưởng giáo sư.”

“Đừng để Tần tiên sinh sốt ruột chờ, trước mắt di chuyển xuống hết đi.”

“Vâng.”

Yến Thừa Cựu một bên nghe mấy người này nói, một bên âm thầm kinh ngạc. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Ý mấy người này là sao, tên Tần Nguyên giả chết kia là muốn kết thúc bi kịch của Ngư Nhân? Khẩu khí thương hại của mấy người này không phải giả, hẳn là những lời thật lòng.

Trong lòng Yến Thừa Cựu bỗng có một cảm giác kỳ quái. Ngư Nhân cả đời đều là bi kịch, sau khi giải phẫu thì sống không được lâu, những hậu nhân của Ngư Nhân đó càng đáng thương hơn, khẳng định sẽ sống không tới thành niên. Bởi vậy, rất nhiều Ngư Nhân thành niên cho dù kết hôn cũng sẽ không sinh con, phần lớn đều là độc thân, ngẫu nhiên có nhu cầu cũng chỉ có thể đi tìm bạn tình mà thôi. Nếu như có thể kết thúc giải phẫu làm Ngư Nhân, ở một trình độ nào đó quả thực cũng là một loại biện pháp.

Ít nhất suy nghĩ này của Tần Nguyên là không sai.

Thế giới này thực sự là kỳ quái, cậu sắp không nhận rõ rốt cuộc ai đúng ai sai.

“Tần tiên sinh, ngài khỏe.” Kèm theo đó rương nước chứa Yến Thừa Cựu cũng bị thả xuống, một nhóm năm người Nam Tĩnh toàn bộ đã đến đông đủ.

“Được rồi các vị, mọi người không cần giả vờ nữa.” Tần Nguyên khẽ cười nói, “Nếu như muốn bất ngờ đánh ta, chỉ sợ là không thể. Chư vị không ngại mở mắt nhìn một chút đi.”

Người đầu tiên mở mắt là Ngô Cố.

Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, âm thanh rương nước bị phá vang lên, sau đó liền im lặng.

“Không nên cử động, Ngô Cố tiên sinh.” Tần Nguyên lộ ra nụ cười thưởng thức, “Cá voi sát thủ quả nhiên lợi hại, hi vọng sau này chúng ta có thể chung sống hòa hợp với nhau.”

Chỉ thấy rất nhiều người mặc quần áo trang bị đặc thù cầm những vũ khí kiểu mới với lực sát thương cường đại bao vây bọn họ trong ba tầng ngoài ba tầng, xa xa phỏng chừng còn những tay súng bắn tỉa đang đợi lệnh.

Dưới thiên la địa võng như vậy, giả sử mỗi người đều là giao nhân giống Nam Tĩnh thì cũng không thể trốn được.

“Các ngươi rất thông minh, mà ta cũng không ngốc.” Tần Nguyên nhún nhún vai, “Chỉ vì hoan nghênh các ngươi nên cố ý lấy ra đấy, hi vọng các ngươi đều thích.”

“Chúng ta không thích.” Thẩm Triết cùng Triệu Hoành hai người đồng thời mở mắt, Nam Tĩnh cùng Yến Thừa Cựu thì lại tiếp tục giả bộ ngủ, dù sao tình huống bên ngoài hai người cũng nghe được rõ ràng, dù có ra hay không thì cũng như nhau mà thôi.

“Mời mọi người theo ta, ta đã an bài phòng ở.” Tần Nguyên vỗ vỗ tay, cao hứng nhìn về phía ba người Ngô Cố, “Phiền ba vị để lại ít máu cho ta, ta thực muốn biết tại sao các ngươi lại có thể chống lại TX68, có lẽ là giáo sư đã sớm tiêm thuốc cho các ngươi thì phải.”

“Không sai.” Ngô Cố thoải mái thừa nhận, “Giáo sư đã lường trước ngươi sẽ giở trò cũ, nên tiêm thuốc trước cho ba người chúng ta. Dù sao loại thuốc này cũng ít ỏi, mà cần phải có người hấp dẫn lực chú ý của ngươi, cho nên hai người kia mới không có động tĩnh.”

“Được giáo sư nhớ kỹ cũng là vinh hạnh của ta.” Ánh mắt Tần Nguyên đặt lên người Yến Thừa Cựu, “Đợi lát nữa người trẻ tuổi này tỉnh rồi cho hắn một chén sữa bò, trẻ vị thành niên không nên đến nơi như thế này.”

“Vâng, Tần tiên sinh.”

Yến Thừa Cựu ‘mơ mơ màng màng’ tỉnh lại, đứng trước mặt là một thiếu nữ đang cười ngọt ngào.

“Tiểu đệ đệ, cậu đã tỉnh a.” Thiếu nữ nhìn thấy sự phòng bị trong mắt Yến Thừa Cựu, nửa điểm cũng không tức giận, “Hoan nghênh cậu đến tân sinh căn cứ, tôi là Vivian.”

“Tại sao tôi lại ở đây?” Yến Thừa Cựu đương nhiên biết những người kia đưa mình đến đây như thế nào và cái người tên Vivian này đang giải thích, dù sao cậu cũng phải giả vờ cho ra bộ dáng mà thôi.

“Tất nhiên là Tần tiên sinh cứu cậu khỏi căn cứ a.” Vivian nhìn đáng thương nhìn Yến Thừa Cựu, “Đã sớm nghe nói căn cứ dưới đáy biển không xem những Ngư Nhân như cậu là người a, cậu còn nhỏ như thế mà lại bị phái ra tiền tuyến, thực sự hơi quá đáng!” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

“Còn… Còn tốt.” Yến Thừa Cựu cúi đầu, uể oải phản bác.

“Nếu đã đến tân sinh căn cứ chúng tôi, cậu không cần sợ hãi nữa.” Vivian đè lại vai Yến Thừa Cựu, nghiêm nghiêm túc túc nói, “Tuy quy mô tân sinh căn cứ bây giờ còn rất nhỏ, nhưng chúng tôi vẫn có thể lật đổ căn cứ dưới đáy biển dành cho các người.”

“Những đồng bạn của tôi đâu?” Yến Thừa Cựu không để ý trò này của ả, ngược lại dời đề tài.

Vivian không để bụng lắm, nếu có thể đơn giản thuyết phục Ngư Nhân vị thành niên đáng thương này bị tẩy não thì tốt rồi, ả chỉ ở đây giám thị, tiện thể khuyên bảo một chút mà thôi.

“Có một người bộ dạng rất khá còn đang ngủ, chị của tôi đang chăm sóc người đó.” Trong mắt Vivian chợt lóe một tia đố kị, nhưng rất nhanh liền biến mất, “Còn ba đồng bạn khác của cậu đang làm khách của Tần tiên sinh, cậu không cần lo lắng.”

“Đúng rồi, đây là Tần tiên sinh cố ý dặn dò cho cậu.” Vivian bưng một chén sữa bò lại đây, “Đây chính là sữa bò, chỉ có quan lớn căn cứ dưới đáy biển mới có thể được uống, cậu uống nhanh đi, như vậy cậu mới có thể cao hơn nha.”

Yến Thừa Cựu:…

Tác giả có lời muốn nói: Yến Thừa Cựu: Đã nói bao nhiêu lần rồi, tôi không lùn đâu cảm ơn, là do mấy người cao quá đáng đó thôi!