Tổng Tài Là Hài Tử Của Ta

Chương 53

Ngón tay của cậu bị siết chặt trong một động kia, có thể biết chủ nhân nó đang căn thẳng như thế nào.

" Đừng mà....thật sự đau quá.....đau chết mất." Hắn triệt để khóc lớn, bàn tay bấu chặt sofa.

"Không chết được đâu, nó cơ khát đàn ông đến vậy."

"Không phải, không phải....."

Nghiêm Hạo đưa tay còn lại mò xuống cầm lấy vật bán cứng rắn kia của hắn, ra sức xoa nắn. Cơn lửa nóng của du͙© vọиɠ làm nóng nửa phần dưới của Hướng Khải. Rất nhanh hắn liền tiết chất trắng đυ.c của đàn ông vào tay Nghiêm Hạo. Cậu rút ngón tay kia ra, đưa bàn tay có chất dịch xoa vào mật huyệt của hắn. Hai ngón tay trơn mớn liền cứ thế đi vào chỗ chật chội kia. Hướng Khải tự biết nếu thân thể hắn không thả lỏng thì người chịu thiệt vẫn chỉ có một mình hắn, hắn phải hết sức thả lỏng thân thể để ngón tay Nghiêm Hạo dễ đi vào. Nghiêm Hạo nhếch mép nghĩ đây quả thật là thân thể cơ khát đàn ông đến cùng, đê tiện. Cậu rút tay ra, thay vào đó là một vậy thô to khác.

"Ahh....ah..,..đau...."

"Ta thấy ngươi đang thoải mái đó chứ."

Nơi mật động trong một lúc sẽ không thể nhận vật to như vậy nên cậu mới đưa vào một nửa nó đã siết cậu đến tiêu hồn.

Nóng ấm, thoải mái tột cùng.

Cái nóng rát ở mông cùng cái nóng du͙© vọиɠ đang thiêu đốt Hướng Khải từ trong ra ngoài, phía dưới bị ra vào không có mảnh vải, phía trên cái áo theo độ cúi của thân cũng rơi xuống vai hắn. Cũng hay, xem như nó che đi sự xấu hổ cũng như nhục nhã của hắn lúc này Nghiêm Hạo để hai tay chóng hai bên thành lưng sofa, đưa đẩy eo săn chắc của mình bắt đầu tiến công Hướng Khải.

"Ahh....ha....mmm...." Hắn cố không phát ra âm thanh nhưng không thể kiềm hết, nên chỉ phát ra những âm ngân từ mũi.

Những cái ngân nhẹ kia lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ Nghiêm Hạo, cậu mạnh mẽ ra vào thêm nữa. Động thái của hai người làm cái sofa cũng muốn dịch chuyển theo từng động tác của họ.

"Mmm....ahha ha...ha. Chậm...chậm đi mà.."

Thân thể già của hắn không chịu được nữa. Nhưng Nghiêm Hạo như trêu chọc hắn, cậu lại nhanh hơn. Cự vật nóng đâm vào mật động, hông của cậu va chạm mông của hắn tạo ra âm thanh tìиɧ ɖu͙© kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến đỏ mặt.

"Nghiêm..... Ahh....haahh....Nghiêm... Hạo...Hạo.."

Hắn không thể nói câu hoàn chỉnh khi cậu cứ tiến công như vũ bão như thế. Lúc này Nghiêm Hạo nắm lấy áo hắn kéo hắn dậy. Lưng hắn áp vào ngực cậu, tuy được đứng dậy nhưng hai chân hắn bủn rủn không còn sức, nên tay hắn chống lên thành sofa định hình. Một tay Nghiêm Hạo nắm cằm hắn ép hắn quay ra sau để cậu mυ'ŧ lấy môi hắn. Cái hôn điên cuồng, lưỡi hai người vươn ra ngoài quấn lấy nhau mãnh liệt, đương nhiên người áp đảo không phải là đồng chí Hướng. Tay kia của cậu luồn vào áo hắn, ngắt lấy núʍ ѵú nhỏ nhô ra kia, bàn tay cậu vặn vẹo chơi đùa ép vυ' hắn theo đủ mọi loại hình vẫn không buông tha. Lúc này Nghiêm Hạo muốn thay đổi địa điểm, một tay cậu vòng ngang ngực hắn, một tay nhấc một chân của hắn lên. Cứ thế cậu bế hắn xuống mặt bàn thủy tinh. Mặt bàn lạnh nhưng không lấn đi cái nóng đốt người của du͙© vọиɠ. Hướng Khải cũng đã không còn sức để nghĩ chuyện khác.

Khi thấy bản thân gần ra, cậu liền rút khỏi người Hướng Khải và bắn ở trên bụng hắn. Nghiêm Hạo đứng dậy lấy lại hơi thở, và nhìn xuống thân thể đang nằm trên bàn kia. Thân thể run rẩy không phải do lạnh, gương mặt ửng đỏ cùng đôi mắt mơ màng đầy nước, khuôn ngực phập phòng lên xuống.

Cái áo bị kéo cao để lộ một bên ngực vùng ngực có núʍ ѵú đỏ sưng do hậu quả chơi đùa của Nghiêm Hạo. Thêm nữa, hông của hắn vì do treo trên thành ghế đã lằng ra một vệt đỏ ngang, cùng vật vừa mềm rủ xuống kia cũng thảm thương mà đỏ đến lợi hại do ma sát vào lưng ghế sofa.

Phần tinh trắng đυ.c không phân biệt được của ai vương nơi ổ bụng, một vài giọt ở mép háng. Nhất là mật huyệt kia, cứ đóng mở nhúc nhích khích thích người khác.

Tóm lại nữa thân dưới của đồng chí Hướng khá thê thảm.

Nhưng.....

Một lần nữa du͙© vọиɠ trong Nghiêm Hạo bị khơi màu. Cậu cười. Cúi xuống nắm cổ chân ai kia giơ lên.

Vẫn còn chưa hết ngày mà.