Hướng Khải bị đè bán nằm trên khoảng trống kế bên bồn rửa chén (nơi để hũ gia vị và thớt cắt thức ăn, nhưng bị ai kia hất hết xuống đất).
Tay Hướng Khải cố bám vào giàn tủ gỗ để đồ trên đầu.
Lúc này toàn thân hắn trần như nhộng.
Một chân rũ bên hông Nghiêm Hạo, một chân bị ép co lên. Cảnh xuân được bày ra rõ nét.
Tư thế này có thể thấy Nghiêm Hạo đang dùng hai ngón tay cắm vào mật huyệt nhỏ của hắn.
Không bôi trơn, không chuẩn bị cứ thế mà cho vào.
Đau đớn như thân thể bị xé rách, toàn thân hắn run rẩy lợi hại. Gương mặt đầy mồ hôi lạnh, đôi môi bị chính hắn cắn muốn đổ máu.
"Xem này, cơ khát đến không muốn rời đi."
Vừa nói hai ngón tay của cậu từ từ kéo ra.
Hướng Khải nức nở, có cảm giác tất cả da thịt của bản thân bị kéo ra ngoài.
"Đừng....cậu tha....tha cho tôi đi..." Tiếng nói vô lực sợ rệt, tay hắn nắm lấy áo choàng tắm của cậu cầu xin.
"Tại sao?" Cậu đâm tay mình vào lại.
"Hức.....vậy...vậy tại sao...cậu..lại..." Hắn cắn môi.
"Vì để ngươi thấy rõ bản chất của mình. Hơn nữa ngưng diễn vai rẻ tiền này đi. Ngươi không ngại tìm đến đây thì hẵn việc gì không dám làm."
"Tôi không ...hiểu cậu nói gì cả..."
"Ngươi cần tiền thì ta cho, và cả cơ thể cơ khát này nữa."
Vừa nói động tác hai ngón tay của cậu di chuyển nhanh hơn.
Do không có chất bôi trơn nên cậu cảm nhận được sự khô ráp của da va chạm da.
Tuy thế nhưng bên trong thành vách mật huyệt lại mềm mại, hơn thế cửa động lại hút lấy ngón tay cậu.
Ngón tay di chuyển mỗi lúc một nhanh, không theo quy luật cứ đâm vào trong hắn.
Cảm giác đau đớn nhiều hơn là kɧoáı ©ảʍ, nhưng cậu lại không ngừng càng lúc càng sâu. Đến khi chạm vào một điểm.
"Ah...." Hướng Khải vừa la là lập tức cắn môi lại đè ép tiếng la tiếp theo.
Nghiêm Hạo mỉm cười, ngón tay không di chuyển nhanh nữa mà bắt đầu tìm tòi.
"Chỗ nào? Đây? Hay đây?"
"Không...không....bỏ tay ra.."
"À đây à?"
Bằng chứng là vừa chạm Hướng Khải không ngừng run rẩy. Tính khí giữa chân bắt đầu bán đứng dậy.
Lúc này nước mắt theo khoé mắt từ từ rơi xuống, hoà với dòng nước miếng chảy ở khoé môi.
Khuôn mặt có vẻ đau đớn giờ lại ửng đỏ như động tình.
Nhìn hắn như vậy, cổ họng cậu bất chợt nuốt nước bọt.
Hai ngón tay cậu tách miệng huyệt khẩu để thêm khoảng trống. Sau đó đưa thứ cũng bán cứng rắn vào người hắn.
"Ách..."
Dị vật tiến vào làm hắn khó chịu nhích người lên lại quên mất không gian hữu hạn.
Vừa nhích lên thì đầu đυ.ng phải tủ phía trên.
Nghiêm Hạo cũng không khá hơn, bên dưới cũng bị ép đến đau. Cậu bóp lấy eo hắn.
Sau đó lại thấy vẻ mặt đầy nước mắt, một tay sờ đầu một tay đẩy bụng câu ra.
Phản ứng của lão nam nhân cuối cùng là thật hay giả đây?
Dù sao trước tiên phải thoã mãn bản thân đã.
"Lão nam nhân, kẹp chặt ta." Cậu cười đểu.
"Ách."
Cậu để hai chân hắn bên hông, hai tay nắm lấy eo hắn ý định bế hắn lên.