Đấu La Đại Lục Người Chơi

Chương 11: Tranh giành lớp trưởng (1)

Buổi học đầu tiên của nhóm Mặc Vân chỉ đơn giản là màn giới thiệu của cả lớp, sau đấy mọi người liền bắt đầu nháo nhào tập trung ra sân trường ở bên ngoài lớp học.

Hình Chấn là người dẫn đầu, dẫn theo ba mươi học viên phía sau đuôi của mình, vỗ vỗ tay nói

“Các em, mau chóng lựa chọn chỗ ngồi xuống quanh đây, phía trước là sân đấu cho bốn bạn tranh cử lớp trưởng!”

Lựa chọn lớp trưởng phương thức đơn giản nhất chính là thi đấu, ai nắm tay to hơn kẻ đó có quyền.

Và người dân ở trong Đấu La Đại Lục đều rất ngưỡng mộ kẻ mạnh, cho nên cách làm này là hợp lý nhất rồi.

Các bạn học liền ngoan ngoãn ngồi xuống tại chỗ, Lục Thái Quân, Uyên Lam Hiên cùng với Cẩn Đắc lần lượt bước ra bên ngoài

Mỗi người bọn họ đều tràn ngập khí thế, như thể muốn nghiền nát hết tất cả các bạn học còn lại trong lớp.

“Hắc hắc, Tiểu Vân lần này gặp phải đối thủ thật nhiệt huyết a!” Đường Vũ bật cười nhìn thái độ nghiêm trọng của đám nhỏ.

“Không cần coi thường bất cứ ai, dù cho những đứa trẻ này còn nhỏ tuổi, nhưng bọn họ đều là các thiên tài đến từ khắp nơi trên đại lục, vẫn là cẩn thận một chút mới tốt” Hắc Chi Tôn liền thở dài nhìn Đường Vũ.

Bất quá mặc dù cậu nói vậy, nhưng bản thân vẫn không quên nghiên cứu nhiệm vụ của mình

Nhiệm vụ của Đường Vũ là Linh cảm của rừng, hoàn thành đúng hai mươi tư tiếng đồng hồ minh tưởng tại dưới khu vực nhiều thực vật.

Thời gian giới hạn cũng là ba ngày, điều này gần như đồng nghĩa trong ba ngày đó Đường Vũ liền phải cực lực tu luyện không kể thời gian, trừ đi lúc đi học và ăn uống ra thì đến ngủ cũng phải tu luyện.

“Tiểu Tôn, nhiệm vụ của cậu là gì?” Đường Vũ ngao ngán nhìn bảng nhiệm vụ của mình, quay sang Hắc Chí Tôn hỏi

“Đoán tạo thể lực, thực hiện ba lần Bách rèn trong vòng một tuần” Hắc Chí Tôn tương đối thả lỏng nói

“Đoán tạo? Này không phải đúng nghề của cậu rồi?” Đường Vũ giật mình.

Bọn họ đang nói chuyện hăng say, trận đấu giữa các học viên tranh giành chức lớp trưởng đã bắt đầu.

Khởi đầu trận đấu bằng màn đối chọi hăng say giữa hai học viện nam, Lục Thái Quân đang sử dụng hồn kỹ Hắc điểu hộ thể, đột ngột gia tốc giữa không trung.

“Hừ!” Cẩn Đắc sau lưng hai cái màu vàng hồn hoàn cũng sáng lên, trên tay xuất hiện một cọng lông vũ, cũng không biết tác dụng là gì.

Chỉ thấy Cẩn Đắc nắm chặt võ hồn của mình trước mặt, ánh sáng phát ra từ chiếc lông vũ hòa theo ánh sáng đến từ hồn hoàn đầu tiên và hồn hoàn thứ hai.

“Hoàng Kim Chú”

“Hoàng Kim Hào Quang”

Trên chiếc lông vũ bắt đầu xuất hiện một vài đồ án, từ trên người Cẩn Đắc xuất hiện hơi thở của một con xinh đẹp Chim Công.

Đang bay với tốc độ thật nhanh, Lục Thái Quân lập tức giật mình khi phát hiện tốc độ của bản thân chậm lại.

Hai chân như đang bị đè nặng, đôi cánh không thể điều khiển sức gió, cảm giác này hết sức khó chịu.

“Hắc Điểu Trảo!”

Hồn hoàn thứ hai phát sáng, không cần biết nguyên nhân là gì, trước hết tấn công mới là vương đạo.

Lục Thái Quân cảm thấy một sự uy hϊếp đến từ chiếc lông vũ của Cẩn Đắc, cơ thể cố gắng vượt khỏi gông xiềng mà nhào tới.

Bất quá Cẩn Đắc cũng không sợ, ánh sáng tỏa ra từ chiếc lông vũ lập tức trở nên mạnh mẽ hơn, đối với kẻ thù tiến vào bao phủ lấy.

“Ồ, ra là vậy” Mặc Vân thú vị nhìn xem thi đấu, đối với màn dã chiến của Lục Thái Quân vốn dĩ không có nhiều quan tâm.

Sức mạnh của Lục Thái Quân là đáng sợ, nhưng quá thiếu độ linh hoạt, ngươi chỉ có thể bài trừ tính linh hoạt khi sở hữu một sức mạnh tuyệt đối, và hiển nhiên là Lục Thái Quân không làm được điều này.

Ngược lại, võ hồn nhìn như vô hại, Hoàng Kim Vũ của Cẩn Đắc lại thu hút sự quan tâm của Mặc Vân hơn

“Là tổ hợp kỹ?” Đường Vũ cũng nhìn ra chiêu trò

“Là phối hợp kỹ, hai hồn kỹ này có tác dụng độc lập đồng thời có thể gia tăng sức mạnh của nhau” Hắc Chí Tôn gật đầu đáp

Chính là khi cặp vuốt của Lục Thái Quân gần như chạm được vào người của Cẩn Đắc, cậu ta gào lên đau đớn.

Cặp móng vuốt vẫn là vồ xuống, nhưng Cẩn Đắc lại nhanh hơn một bước né đi.

“Vừa rồi là? Điều gì vừa diễn ra?” Một bạn học nghi vấn hỏi

“Rơi vào hào quang của Cẩn Đắc liền bị tấn công?” Bạn học khác phỏng đoán nói.

Hình Chấn mỉm cười nhìn xem thi đấu, cực kỳ tự tin Lục Thái Quân đang bị ép vào thế bị động.

Đứa nhỏ không dám tùy tiện tấn công, cũng không thể liên tục phòng ngự, trớ chú đến từ Hoàng Kim Vũ thật sự rất phiền.

“Do dự rồi! Đáng tiếc…” Mặc Vân lắc đầu.

Với sức mạnh của Lục Thái Quân, đối phương nếu đổi sang hình thức tấn công điên cuồng, ngược lại có thể chiến thắng được Cẩn Đắc.

Hồn kỹ đầu tiên của Cẩn Đắc là tạo ra trớ chú, Hồn kỹ thứ hai Hoàng kim hào quang lại là giải trớ chú, khi trớ chú của Cẩn Đắc bị giải sẽ gây ra tổn thương cho Lục Thái Quân.

Và từ lần đầu tiên chiến đấu có thể thấy, tổn thương này không phải là trí mạng, vậy nên nếu Lục Thái Quân tiếp tục hình thức tấn công ban đầu, khả năng chiến thắng sẽ cao hơn bây giờ.

Dẫn đến tình huống bây giờ, toàn bộ ưu thế đều đã bị Cẩn Đắc chiếm xong, Lục Thái Quân lúc này coi như phế đi.

“Hoàng kim chú”

“Hoàng kim hào quang”

Một lần nữa phối hợp hai hồn kỹ lại với nhau, đem âm mưu tập kích của Lục Thái Quân phá hư.

Bởi vì hồn kỹ Hoàng kim hào quang là diện rộng thi triển, không phải công kích hình hồn kỹ nên chẳng phân biệt địch ta.

Cái gây tổn thương cho Lục Thái Quân chính là Hoàng kim chú bị giải trừ sau mang lại đau đớn.

“Được rồi, trận đấu kết thúc tại đây, người chiến thắng là Cẩn Đắc”

Hình Chấn cũng giật mình, anh ban đầu cứ nghĩ rằng với hồn lực cao hơn và võ hồn mạnh hơn Lục Thái Quân sẽ chiến thắng.

Nhưng ý thức chiến đấu của Cẩn Đắc lại không thể khinh thường.

“Hai đứa về nghỉ đi, trận đấu kế tiếp!” Hình Chấn lại gần đỡ lấy nằm gục dưới mặt đất Lục Thái Quân, sau đấy đối với hai học viên còn lại nói

Ánh mắt lành lạnh của Uyên Lam Hiên liếc sang bên phía của Mặc Vân, biểu cảm này thật sự làm cho cậu phải cười khổ.

“Làm phiền chỉ giáo rồi” Diện mạo lúc này biểu hiện ra bình dị, Mặc Vân cười nói

Uyên Lam Hiên gật đầu nghiêm túc nói “Yên tâm đi, ta sẽ đấu hết sức!”

Ngạo khí của đối phương không nhỏ, bất quá theo võ hồn và hồn hoàn xuất hiện liền không còn quá bất ngờ, đối phương cũng là có tư bản.

Võ hồn Điệp Phiến, hai cái trăm năm hồn hoàn, hơn nữa màu sắc còn khá đậm, Uyên Lam Huyên vừa nghe thấy Hình Chấn ra hiệu liền kích hoạt hồn kỹ tấn công Mặc Vân.