Editor, beta-or: Dan
Truyện chỉ có tại DantalianLion
_________________________________________________________________
Bọn họ đều mở cửa phòng ngủ của chính mình đi ra hướng phòng khách chung. Khi ở trong phòng khách nhìn thấy bạn cùng phòng dường như mở cửa ra cùng một lúc, bọn họ không khỏi nhìn nhau, hỏi thăm:"Mày nghe thấy mùi hương đó sao?"
"Nghe thấy, làm sao mà không nghe thấy được! Khứu giác của tao còn chưa có vấn đề nhưng đây rốt cuộc là mùi gì vậy, thơm quá đi!('﹃`) " Degins say mê hít một hơi thật sâu.
"Tao cũng không biết đây là mùi gì, thế nhưng ngửi thấy liền đói bụng khiến tao tự nhiên đói đến tỉnh dậy luôn, cho nên đây có lẽ là đồ ăn." Hai mắt Vesy sáng lên nói.
Gein thường ngày tiết kiệm ngôn ngữ cũng phát biểu phán đoán: "Bọn mày nói xem... Có phải đây là mùi vị của thức ăn cổ hay không?"
"Không có khả năng, thức ăn cổ tao cũng đã từng ăn qua rồi, chưa từng thấy có mùi vị này." Degins vừa nghe lời này, ngay lập tức phản bác. Truyện chỉ có tại DantalianLion.
Tuy rằng Gein cảm thấy đây là khả năng lớn nhất, thế nhưng nghe Degins phản bác cũng không cố chấp tranh luận vấn đề này: "Không cần quản đó là cái gì, nói chung trước tiên cứ tìm ra nó đã rồi nói."
Câu nói này chiếm được sự tán thành của mọi người, cũng cho đến lúc này, bọn họ mới phát hiện ra một vấn đề, đó chính là tất cả mọi người trong phòng ngủ đều đi ra chỉ ngoại trừ cửa phòng một người vẫn luôn thủy chung đóng chặt.
Bọn họ liếc nhìn nhau một cái, không khỏi nhìn chằm chằm cánh cửa kia.| ू•ૅω•́)ᵎᵎᵎ
Trước đó bọn họ cũng có tìm kiếm qua, hương vị kia không phải từ bên ngoài truyền vào, khởi nguồn của hương vị này tuyệt đối nằm bên trong phòng ngủ của bọn họ.
Hiện tại, bọn họ tìm hết thảy trong phòng ngủ của mình đều không có, trong phòng khách cũng không phát hiện cái gì, như vậy duy nhất một khả năng còn lại, chính là từ bên kia cánh cửa đang đóng chặt kia rồi!
Hơn nữa, ở đây mọi người đêu bị mùi hương kỳ dị kia câu dẫn đến ngủ không yên đều chạy ra ngoài, Lance một chút phản ứng đều không có, thật sự thấy thế nào đều rất khả nghi nha.
Bọn họ liếc nhìn nhau một cái, cuối cùng quyết định phái Vesy ra làm đại biểu, đi đến gõ cánh cửa phòng kia. Hết cách rồi, ai bảo Lance vẫn luôn luôn là bộ dạng lãnh lãnh đạm đạm cơ chứ. Truyện chỉ có tại DantalianLion.
Tuy rằng cùng người trong phòng không phát sinh mâu thuẫn gì, thế nhưng quan hệ cũng không cách nào thân cận được, chỉ có Vesy quá mức hoạt bác, hòa đồng mới có tài năng mà nói mấy câu với Lance.
Người mang trọng trách Vesy đối với sắp xếp của bọn họ đưa ra thủ thế ô kề, sau đó đi đến trước phòng Lance, treo lên mặt nụ cười thân thiện, tay gõ cửa một cái.
Lance ngồi ở trong phòng ngủ đang lướt xem tin báo tài chính, kinh tế ngày hôm nay, hắn nghe thấy tiếng gõ cửa mặc dù có chút nghi hoặc nhưng vẫn đứng dậy đi mở cửa.
Cửa vừa mở ra, Lance liền thấy Vesy trương ra nụ cười xán lạn, đứng phía sau hắn còn có hai người bạn cùng phòng khác.
Ba người trong phòng ngủ 1001 nghe thấy mùi hương nồng nặc thơm nức mũi kia, con mắt bọn họ liền sáng lên, tìm được rồi! Quả nhiên là ở đây! ('﹃`)
Không cần bất cứ ngôn ngữ dò hỏi nào, chỉ cần thấy thần sắc say mê của mấy người trước mặt này cùng tầm mắt vội vàng nhìn ở phía sau hắn liền đã nói rõ bọn họ vì sao lại đến đây.
Lance thở dài trong lòng, cũng quay người nhìn về phía sau lưng bàn, chỉ thấy ở trên bàn đặt một cái hộp, hình dáng của cái hộp kia rõ ràng đã được đun nóng, phía trên còn tỏa nhiệt, bốc lên làn khói trắng lượn lờ bay bay. Mùi hương câu nhân kia chính là từ bên trong cái hộp đó phát ra.
Xem ra khi đun nóng lên thì hương vị vẫn bị truyền ra ngoài, tuy trong lòng Lance không muốn chia sẻ cho bất luận người nào đồ ăn dinh dưỡng mà em trai âu yếm làm cho hắn, thế nhưng những người bạn cùng phòng này đều đã tìm đến tận cửa, ở tình huống này cũng chỉ có thể chia cho bọn họ một chút.
Ai bảo loại thức ăn cổ này có mùi hương mê hoặc lại nồng nặc như thế làm hắn có muốn giấu cũng không cách nào giấu được. Truyện chỉ có tại DantalianLion. May mà lần này em trai đưa canh gà đến quá nhiều, hẳn đủ để chia cho bọn họ mỗi người một chén canh nhỏ, à không, vẫn là nửa chén đi.
Vì vậy, Lance kéo nhẹ khóe miệng, đối với ba bạn cùng phòng nói:"Vừa vặn chỗ này của tôi có người nhà mang đến món ăn cổ, nếu đã đến thì ở lại uống chút canh rồi lại đi. Được rồi, bất quá...chỗ này không có chén." (Dan: ở đây toàn dùng dịch dinh dưỡng nên chén không có đâu nhen mn)
Vốn tưởng phải mặt dày cọ cọ để được nếm thử mùi vị kia, Degins không ngờ Lance lại nói trước như thế, vội vàng nói: "A không có chuyện gì, không có chuyện gì! Tôi nhớ phòng sát vách có, để tôi chạy qua mượn hắn!" Degins la hét rồi lấy tốc độ như sét đánh chạy ra ngoài.
ε=ε=ε=┌(๑ʘ∀ʘ)┘
Không mất bao lâu, hắn thật sự mượn được mấy cái chén mang trở về, không biết xấu hổ đem hai cái chén khá nhỏ đưa cho hai thằng bạn cùng phòng, còn mình thì cầm cái chén lớn nhất tiến đến trước mặt Lance, thành công đổi lấy hai đạo ánh mắt tràn đầy sát khí.
Đáng tiếc là Lance cầm cái hộp nhìn lướt qua cái chén lớn của Degins, liền phi thường phân minh đem ba cái chén bày hàng loạt trên bàn. Truyện chỉ có tại DantalianLion. Sau đó chia đều trong bát của mỗi người một phần.
Chén của Gein và Vesy khá nhỏ nên trông hoàn hảo đến nửa bát, mà cái chén lớn của Degins liền thảm, chỉ có rải rác một chút xíu nhợt nhạt ở dưới đáy chén, độ dày bằng ngón tay cái.
Nhìn thấy kết quả như vậy, ánh mắt Degins ai oán khỏi phải nói, Gein và Vesy lại suýt nữa cười đau cả bụng, mà không thể không nói, kết quả này vẫn vô cùng hả giận.
Bọn họ cười một hồi sau, lại đem sự chú ý tập trung đến cái chén trong tay mình, rốt cuộc có được món ăn cổ có hương thơm mê người này, cả ba người đối với mùi vị của nó đều vô cùng tò mò. Mùi hương thơm như vậy, không biết mùi vị khi ăn sẽ như thế nào?
Vesy luôn luôn dũng cảm khiêu chiến với những món mới trở thành người tiên phong, hắn thổi thổi cái chén thức ăn cổ sau đó uống một hớp.
Ngoài dự liệu của hắn là chén canh này qua thời gian dài như vậy nhiệt độ đều không hạ thấp bao nhiêu cả, khác hoàn toàn so với những món ăn cổ nguội ngắt lạnh lẽo mà hắn đã từng ăn qua, thậm chí có chút nóng miệng, thế nhưng hương vị nồng đậm nóng bỏng kia đồng thời tiến vào trong miệng.
Chưa bao giờ thưởng thức qua tư vị ngon đến như vậy, vị ngon lan tràn trong khoang miệng mang theo xu thế không đỡ được hướng thẳng một đường từ yết hầu vào trong dạ dày.
Quả thực khiến hắn cả người đều thư thái, lỗ chân lông đều nở ra, làm cho hắn trong lúc vô tình uống đến ngụm thứ hai, ngụm thứ ba,...
Degins và Gein vốn muốn nhìn thử phản ứng của Vesy tham khảo, thế nhưng không nghĩ đến sau khi Vesy uống xong ngụm đầu tiên liền vẫn không rảnh ngẩng đầu phản ứng lại bọn họ.
Bọn họ liếc nhau một cái, quyết đoán nâng chén của mình lên uống, còn muốn biết mùi vị ra sao thì cứ nhìn bộ dạng say sưa của bọn họ suýt chút nữa quỳ xuống kia và bất tri bất giác tăng nhanh tốc độ uống là có thể nhìn ra. Truyện chỉ có tại DantalianLion.
Đáng tiếc, mỗi người bọn họ được chia cho lượng canh cũng không nhiều, Vesy cảm thấy mình còn không uống được mấy miếng, chén đựng canh chỉ thấy đáy.
Theo bản năng đem chén trong tay lật cả đáy lên trời run vài cái, xác định thực sự một giọt cũng không có.
Cảm giác chỉ mới lót được ở đáy dạ dày, Vesy dùng đôi mắt khát cầu hướng về phía chủ nhân của gian phòng là Lance, thấy đối phương chính mình bưng hộp ung dung thong thả uống từng miếng. Vesy cảm thấy lời sắp thốt ra ngay lập tức bị nghẹn lại trong cổ.
"Làm sao vậy?" Đang uống canh, Lance nhận ra ánh mắt của của đối phương, đưa ánh mắt nhàn nhạt nghi hoặc nhìn về phía Vesy.
"Không, không có gì." Vốn muốn mặt dày mày dạn xin thêm miếng canh, Vesy cảm giác tâm thắt lại muốn chết rồi. Tại sao? Σ(`Д' )!? Tại sao Lance lại trực tiếp bưng cả hộp lên uống.
Vào lúc này, Degins và Gein cũng đã uống xong canh gà của mình, cũng phát hiện ra sự thật tàn khốc như Vesy. Vì vậy, ba đôi mắt chứa đầy bất mãn quả thực muốn thiêu thành một cái động trên người Lance.
Lance ở trong tầm mắt ai oán của bọn họ lại vẫn bình tĩnh uống canh, tư thái tao nhã, cực kỳ nhàn nhã.Truyện chỉ có tại DantalianLion.
Vesy không có tiền đồ nuốt nước miếng một cái, hắn nâng chén của mình, ở trong lòng reo hò, hắn thật ra không ngại uống chung với Lance cho nên có thể xin thêm một chút được không?
(º﹃º) *ực*
Vesy cuối cùng cũng giữ vững trinh tiết của mình, không thật sự đem câu này nói ra. Bởi vì khoa học kỹ thuật ở đây phát triển cao độ, bọn họ từ nhỏ đã được hưởng thụ tài nguyên vật chất vô cùng sung túc, đối với đồ ăn, tư tưởng mỗi người một phần ăn đã khắc sâu vào trong xương.
Hai người cùng ăn chung thức ăn trong một chén, trừ khi là tình nhân tú ân ái, căn bản sẽ không có người nào làm vậy. Nếu như hắn vì thèm ăn mà muốn xin bạn cùng phòng đồ ăn mà hắn đã ăn qua, chắc chắn người khác sẽ cho rằng hắn là tên biếи ŧɦái!(╯°□°)╯︵ ┻━┻
Cuối cùng, Vesy không muốn thành tên biếи ŧɦái liền rưng rưng nâng chén đi ra khỏi phòng Lance, tiếng kêu ục ục trong bụng hắn đang nhắc nhở sự thật tàn khốc hắn vẫn chưa ăn no. Vesy sờ sờ bụng, một hơi lấy ra hai dịch dinh dưỡng được giữ tươi trong rương, uống vào.
Đi sau lưng Vesy, Degins và Gein thấy hành vi của hắn cũng im lặng không lên tiếng mỗi người tự lấy ra một túi dịch dinh dưỡng, toàn bộ uống vào.
Thế nhưng, chẳng hiểu vì sao, rõ ràng bọn họ đã ăn no rồi, mà nghe thấy mùi hương ở trong phòng Lance bay tới, bọn họ lại hoàn toàn muốn ăn. Làm sao bây giờ? Đây thực sự là một cố sự bi thương.
Mạc Lý tự nhiên không biết hắn đưa món ăn dinh dưỡng cho anh trai lại bị tranh dành như thế nào, hắn vẫn như cũ mỗi ngày trải qua sinh hoạt vô cùng quy luật. Truyện chỉ có tại DantalianLion.
Sáng sớm đi đến học viện, một đường đi học bị mọi người vây xung quanh, nghỉ trưa là giờ thanh lý đống thư tình bên trong hộc bàn và lễ vật. Sau khi chương trình học một ngày kết thúc, trở về nhà trò chuyện với anh một chút liền tiến vào mạng tinh võng kiếm tích phân.
Loại sinh hoạt quy luật này, sau khi đoàn tùy tùng được tiểu đệ thành lập thành công đã giúp hắn ngăn cách phần lớn bộ phận quấy rầy, khiến cho hắn sinh hoạt càng thêm thoải mái.
Sau đó, bàn học của hắn rốt cuộc sớm tối được bảo trì sạch sẽ, không thể không khích lệ tiểu đệ Anya số một, phát triển một chút thế lực quả thực rất tốt.
Mạc Lý luôn nghĩ cuộc sống thường ngày của mình sẽ tiếp tục trôi qua nhẹ nhàng như thế, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, hai đứa em trai sinh đôi của hắn ở tinh cầu Thánh Peter xa xôi đã gom đủ lực, rốt cuộc làm ra một việc kinh động đến ba ba Rhede.
"Cái gì? Em sao có thể theo bọn hắn làm ra chuyện hồ đồ như vậy được? Dám ký hợp đồng hội tuyển ngôi sao nhí." Âm thanh Rhede có thể nói là tràn đầy tức giận.
Mẹ bên kia còn chưa biết nói gì, âm thanh Rhede cuối cùng cũng mềm xuống một chút, còn tức giận nói: "Anh không phải trách em, anh biết bọn hắn từ nhỏ đã có nhiều ý đồ xấu, thế nhưng chuyện lớn như vậy, ít nhất em cũng phải nói cho anh trước tiên chứ! Hiện tại hợp đồng đều đã ký, các con cũng đã trúng tuyển rồi. Còn muốn đi đến tinh cầu khác lưu diễn, một mình em mang theo hai thằng nhóc đó, anh làm sao yên tâm được! Hơn nữa, cơ thể của hai thằng nhóc con đó suy nhược như vậy, làm sao có thể chịu được hành trình đi tinh tế nhiều lần như vậy đây!"
Mẹ bên kia không biết nói câu gì, Rhede lập tức trầm mặt lại, hắn chậm rãi nói: "Em nói là công ty giải trí Tinh Diệu sao?"
Công ty giải trí Tinh Diệu là công ty giải trí nổi tiếng nhất tinh tế, nuôi dưỡng không ít minh tinh lớn, ngay cả ngôi sao vũ trụ Bối Lợi cũng là từ công ty giải trí này đi ra, có thể nói công ty Tinh Diệu là một biển chữ vàng trong nghiệp diễn viên,Truyện chỉ có tại DantalianLion không biết bao nhiêu minh tinh nằm mơ cũng muốn chen chân vào.
Đối với giới nghệ sĩ mà nói, nếu có thể xuất đạo từ công ty Tinh Diệu ra thì điểm khởi đầu cao hơn các công ty giải trí nhỏ khác không biết cao đến bao nhiêu lần. Ngưỡng cửa tiến vào công ty giải trí Tinh Diệu rất cao, rất nhiều diễn viên phấn đấu cả đời người đều không cách nào vào được.
Đối với điều đó, Cho dù Rhede không quan tâm đến tin tức giới giải trí đều biết một, hai.
Chẳng trách vợ lại không thông tri cùng hắn liền tự chủ trương ký xuống hiệp ước, nếu quả thật là công ty giải trí Tinh Diệu, đối với hai đứa con trai sinh đôi của hắn không khác gì là một cái thiên đại kỳ ngộ.
Nếu như không phải công ty giải trí Tinh Diệu vừa vặn mở cuộc thi tuyển ngôi sao nhí tại tinh cầu Thánh Peter, nếu như không phải cặp anh em sinh đôi là thai nghén sinh tự nhiên cực kỳ hiếm thấy, với bọn họ không có chút bối cảnh gì trong giới giải trí chỉ sợ căn bản không vào được!
Nói tới vòng giải trí, Rhede liền không khỏi nghĩ tới đứa con thứ hai có khuôn mặt nghịch thiên của mình, nếu như hắn xông vào vòng giải trí, đoán chừng con thứ hai sẽ nhanh chóng dễ dàng thành công hơn!
Bất quá Rhede rất nhanh liền bỏ rơi ý niệm này ra sau đầu, đứa bé kia lớn lên quá mức xuất sắc, nếu tiến vào vòng giải trí nhất định không phải là việc tốt. Nguyện vọng của Mạc Lý là trở thành một cơ giáp sư cao cả, như vậy cũng rất tốt.
Mặc dù biết công ty giải trí kia là công ty giải trí Tinh Diệu, Rhede đã không còn phản đối chuyện này, thế nhưng nghĩ đến ký hiệp ước sau đó chạy đến tinh cầu xa xôi khác vẫn khiến hắn vô cùng đau đầu.
Hắn chỉ có thể tiếp tục cùng vợ thương lượng: "Bác sĩ bên kia nói như thế nào? Thân thể Will và Duy Đặc có thể chịu nỗi lộ trình sao?"
Nhìn thấy Rhede dần buông lỏng, Lena cũng thanh tỉnh lại, nàng nói: "Cái này anh yên tâm, em đã hỏi qua bác sĩ. Bác sĩ nói khoảng cách lữ hành qua các tinh cầu ngắn thì không thành vấn đề, con đường lưu diễn em cũng có nghe qua, là đi đến những tinh cầu sát nhau. Thời gian cũng không dài, hơn nữa bọn nhỏ được chọn trong đội tuyển ngôi sao nhí cho nên sắp xếp thời gian cũng tương đối rộng rãi, sẽ không để bọn nhỏ quá mệt mỏi."
Việc đã đến nước này, có nói gì cũng vô dụng, Rhede trầm tư một chút, ở trong lòng hạ một cái quyết định, hắn nói với vợ: "Được, cứ như vậy đi. Em cùng bọn nhỏ đợi ở tinh cầu Thánh Peter một tháng đi! Chờ anh trở về."
"Cái gì là chờ anh trở về? Anh không phải là muốn ở bên kia chiếu cố Mạc Lý sao?" Lena kinh ngạc hỏi.Truyện chỉ có tại DantalianLion.
Rhede nhớ tới hai đứa nhỏ ầm ĩ khiến người khác không dám buông lỏng kia, không khỏi sâu sắc thở dài: "Em cảm thấy em mang hai đứa nhỏ đi đến một hành tinh xa lạ thì anh có thể yên tâm được sao? Bên kia Mạc Lý vẫn rất độc lập, hơn nữa còn ở nơi quen thuộc, anh rời đi cũng không có chuyện gì lớn. So sánh với Mạc Lý, vấn đề bên nhóm em to lớn hơn."
Sau khi đưa ra quyết định, Rhede bắt đầu ấp ủ muốn nói cho Mạc Lý nghe chuyện này. Nói thật, đối với quyết định này, thật ra trong lòng hắn rất áy náy.
Vốn từ nhỏ đến lớn, hắn đều không làm bạn bên người Mạc Lý, lần này thật vất vả rút ra khoảng thời gian đến bên hắn, kết quả còn chưa được hai tháng, cũng bởi vì sự việc của hai tên nhóc kia nên hắn không thể không lần thứ hai rời đi.
Vì thế, Rhede chuẩn bị đầy đủ lời giải thích cả buổi chiều, khi đón Mạc Lý từ học viện Cadila về, hắn thăm do Mạc Lý một chút rồi sau đó mới đem sự việc nói ra.
Mạc Lý vô cùng sảng khoái đáp ứng, không chỉ không nháo loạn hơn nữa còn vô cùng hiểu ý mà nói với hắn: "Một mình mẹ mang theo em ba và em tư đi đến tinh cầu xa lạ con cũng rất lo lắng. Hơn nữa thân thể của Will và Duy Đặc lại không tốt, nếu trên đường đột nhiên có chuyện xảy ra, một mình mẹ nhất định không thể nhìn hết được. Cho nên, ba ba vẫn nên nhanh chóng dọn dẹp đồ vật rồi đi qua đó đi."
Chẳng biết vì sao, tuy trong nhà tiểu Mạc Lý luôn thông minh thấu tình đạt lý như vậy làm cho hắn hiểu ra không ít sự việc, nhưng thấy bộ dạng độc lập này của Mạc Lý, thân là người làm cha hắn cũng có chút thương tâm. Loại cảm giác không biết từ đâu đến này là sao đây?
Không quản như thế nào, Mạc Lý đáp ứng cho hắn rời đi đều là chuyện tốt. Vì vậy, được Mạc Lý đồng ý Rhede liền bắt đầu thu dọn hành lý. Thu thập xong liền theo thường lệ dặn dò Mạc Lý chăm sóc thật tốt bản thân mình, tan học về nhớ đi về cùng bạn học Anya, lúc này mới lưu luyến ly khai.
Bởi vì khi Rhede rời đi Mạc Lý còn phải đi học, cho nên lần ra tinh cảnh này không ai đưa tiễn, là Rhede tự mình rời đi.
Sau khi leo lên thuyền xong, Rhede mới phát hiện hắn còn chưa nói chuyện này cho con trai cả của hắn biết, ôm suy nghĩ mọi thành viên trong gia đình đều phải báo một tiếng, Rhede gửi cuộc trò chuyện cho Lance.
Mà trước đó, Rhede cũng không nghĩ tới, hắn quyết định rời đi, tại chỗ Mạc Lý đều không gặp chút trở ngại nào thế nhưng lại ở chỗ con trai lớn bị phản đối kịch liệt.
Khi Lance biết Rhede đã leo lên tinh phi thuyền rời đi khỏi tinh cầu Thủy Lam, sắc mặt hắn tái nhợt cúp cuộc trò chuyện. Cho nên là nói, Mạc Lý của hắn hiện tại đang bị ném một mình ở nơi đó, lúc trước nếu ba ba không đến chiếu cố Mạc Lý, hắn cũng không yên tâm rời đi.
Thế nhưng bây giờ mới bao lâu? Chỉ mới hai tháng! Ba ba lúc trước ở trước mặt hắn cam kết sẽ chăm sóc Mạc Lý thật tốt thế nhưng bây giờ liền phủi mông rời đi, sự thật này khiến tâm lý của Lance không chịu nỗi mà dâng lên một trận khó chịu.
Mạc Lý cũng chỉ mới 12 tuổi! Bọn họ làm sao có thể yên tâm để Mạc Lý một mình ném ở đó, tuy lúc Lance 12 tuổi cũng đã bị cha mẹ lưu lại sinh hoạt một mình, hắn cũng chưa từng oán trách. Thế nhưng khi chuyện này rơi xuống em trai Mạc Lý mà mình yêu thương nhất, hắn cảm thấy không cách nào nhịn được.
_________________________________________________________________________
P/s: Ta thấy cha mẹ của Tiểu Lý quá đáng thật! Vừa edit mà trong lòng tức anh ách, sao có thể để con trai mới 12 tuổi ở lại một mình chứ!? Lỡ có chuyện gì thì sao đây? Giận thật!
(ノ♯`△')ノ~'┻━┻
Chương này dài bằng hai chương gộp lại chứ không đùa đâu. Dài dã man...
Câu hỏi lần này: Các nàng hãy cho biết tên tác giả bộ này là gì?
Ai trả lời chính xác nhất, nhanh nhất sẽ được tag tặng chương ~ nhanh tay lên nhen~
Yêu các nàng ~ (づ ̄ ³ ̄)づ Moa moa ~~~