Trọng Sinh Tinh Tế Vạn Nhân Mê

Chương 26: Hương vị mê người



Editor, beta-or: Dan

Truyện được đăng bởi DantalianLion.

____________________________________________________________________

Khi một việc chỉ có một người biết đến thì đó là bí mật, nhưng khi chuyện này bắt đầu có người thứ hai biết đến thì sẽ không còn là bí mật nữa. Đối với thân phận bí ẩn của Mạc Lý, người biết đến đâu chỉ có một, hai người.

Việc Mạc Lý đã từng ở trong học viện sơ đẳng, tuy rằng những người đến nhà bạn mình ở học viện Cadila mang quà tặng đến đã ngàn dò vạn dặn là không được đem thân phận của Mạc Lý nói ra.

Thế nhưng chuyện này hiển nhiên là phí công vô ích, bởi vì tính tò mò, nói lỡ miệng, hoặc nguyên nhân thuần túy là không đem chuyện này đặt ở trong lòng cho nên người biết được thân phận của Mạc Lý ở học viện sơ đẳng càng ngày càng nhiều.

Hơn nữa nhân số biết chuyện này nhanh chóng khuếch trương đưa tới rất nhiều người hóng hớt.

Mà những người nhiều chuyện đó có nhìn thì cũng chỉ nhìn thấy lớp ngụy trang của Mạc Lý, điều đó càng khiến cho người muốn nhìn thấy diện mạo chân chính của hắn càng tò mò hơn.

Vì thế, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, số người vây xem Mạc Lý nhanh chóng tăng lên, thậm chí bên trong đám quần chúng vây xem còn trộn lẫn không ít người chạy chân tặng quà trước đó. Trong đó còn có hai hội trưởng của học viên Cadila.

Điều này làm cho Mạc Lý cạn lời, đầu năm nay người nhàm chán cũng nhiều quá đi. ( ー̀ωー́ )

Theo thời gian trôi đi, không biết bắt đầu từ khi nào, Mạc Lý phát hiện, quà hắn nhận được và số lượng người vây xem so với học viện sơ đẳng trước kia đã không thể phân cao thấp. Thậm chí bởi vì hắn che giấu diện mạo thật của mình nên trong lòng những người vây xem đó càng có lòng hiếu kỳ mãnh liệt hơn, làm cho hắn trải qua rất nhiều đãi ngộ kỳ ba.

Ví dụ như quãng thời gian hắn tắm rửa sau khóa huấn luyện sẽ có người rình coi, đi bên cạnh hắn sẽ có người như không cẩn thận té ngã nhưng tay lại chuẩn xác quét về phía mũ của hắn...

Đủ loại thủ đoạn nhỏ quả thật đã làm hắn bị quấy nhiễu đến không chịu nỗi, bất quá bên cạnh hắn còn có một người thân thủ cao hơn người khác, trung tâm bảo hộ chủ, đó là đàn em Anya. Cho nên trước mắt vẫn chưa có người nào đắc thủ được.

Bất quá thân thủ của bọn họ quá mức nhanh nhẹn, cùng với dáng người né tránh tràn đầy tiêu sái nên trong lúc lơ đãng lại làm cho bọn họ thu về thêm một số lượng fan hùng hậu, thậm chí một cái đoàn tiếp viện lặng lẽ vùng lên, tên gọi là: Đoàn tiếp viện Mạc Lý.

Hầu như mỗi ngày Mạc Lý và Anya đi qua nơi nào đều có thể nghe đến tiếng thét chói tai.

"A a!!! Cậu thấy không o(*≧□≦)o !? Động tác vừa rồi quá soái!!"

"Không hổ danh là đệ nhất lớp thể năng và đệ nhị lớp thể năng! Thậm chí ngay cả học trưởng đều không có cách nào đυ.ng đến người bọn họ. Thỉnh nhận lấy đầu gối của ta! ( _ _)ノ"

"Không được, không được. Tôi muốn làm phản. Không biết 'Đoàn tiếp viện Mạc Lý' còn nhận người không?"

"Hey, cậu không phải là học trưởng sao?"

"Có là gì chứ, còn không phải tôi di tình biệt luyến sao? Hơn nữa học trưởng Meilisi cũng đã tạo phản rồi! Tôi chỉ là đuổi theo bước chân của hắn thôi!"(:3 」∠)

Tuy chút lòng hiếu kỳ cùng hành động đều không được như ý, thế nhưng tầng tầng lớp lớp tiểu thủ đoạn như thế này vẫn khiến cho Mạc Lý chịu không nỗi.

Thêm vào hiện nay hắn có che giấu diện mạo cùng với việc không che giấu cũng chả khác nhau là mấy. Đối với việc lừa mình dối người này, Mạc Lý cũng bắt đầu không nhịn được.

Vì vậy, vào một ngày nào đó, trong sân trường của học viện Cadila xuất hiện một thiếu niên mắt đen tóc đen, khuôn mặt nhu hòa đầy mị lực, cực kỳ mê người. Khuôn mặt kia của thiếu niên quả thật làm cho người ta thấy mà khó quên được.

Một đôi mắt có con ngươi giống như hắc diệu thạch, thần bí lại thâm thúy. Ánh mắt lưu chuyển phảng phất có thể đem linh hồn của tất cả mọi người hút vào.

Hết thảy mọi người khi gặp được thiếu niên này đều sinh ra một loại cảm giác không thể dời mắt được ('⊙ω⊙'). Mãi cho đến khi đối phương đã đi qua một đoạn đường mới ngây ngốc khôi phục lại. Trong lòng họ có một ý nghĩ bức thiết, kia là ai?

Sau rung động ban đầu, mới có người chú ý đến sau lưng người thiếu niên kia là Anya. Lúc thường Anya luôn theo sau Mạc Lý như hình với bóng, nhìn thấy Anya liền biết được Mạc Lý chỉ cách hắn trong khoảng ba bước chân.

Nhưng bây giờ bọn họ không thấy thân ảnh của Mạc Lý, trái lại Anya lại đi theo sau lưng thiếu niên kia chặt chẽ như vậy. Tư thái kia cùng với hình ảnh đi sau Mạc Lý lúc dĩ vãng cũng không sai biệt lắm.

Tâm tư lung lay, ngay lập tức đoán được thân phận thật sự của thiếu niên kia, dù sao học viện Cadila là kiểu quản lý phong bế, người ngoài căn bản không vào được. Trên người thiếu niên kia mặc đồng phục của học viện Cadila, hiển nhiên đây là học viên của Cadila. Hơn nữa thiếu niên kia cùng với Mạc Lý đều có mái tóc đen thuần túy cực kỳ hiếm thấy, khiến trong lòng không ít người càng thêm khẳng định suy đoán của mình.

Mà cái suy đoán này mãi cho đến khi bọn họ tận mắt thấy Anya kêu thiếu niên trước mắt một tiếng "Mạc Lý", thiếu niên kia thẳng thắn đáp lại mới hoàn toàn được xác nhận.

Tất cả quần chúng vây xem tâm tình đều phức tạp, tuy bọn họ đã sớm nghe nói qua lời đồn về Mạc Lý khi còn ở học viện sơ đẳng, bọn họ cũng đã đoán được khuôn mặt thật của Mạc Lý hẳn là không quá kém. Thế nhưng bọn họ không nghĩ đến, Mạc Lý không chỉ có mái tóc đen thuần túy mà ngay cả đôi mắt màu hắc thạch kia như muốn hút lấy linh hồn người khác.

Làm sao bây giờ? Tim đập nhanh ghê! Hắn nhất định là nhất kiến chung tình rồi!(๑♡⌓♡๑)

Ngày đó, tiếp viện đoàn điên rồi, bọn họ không nghĩ tới người bọn họ ủng hộ không chỉ nắm giữ thân thủ khốc huyễn mà ngay cả tướng mạo cũng khiến người mê muội, a a a a! Không hổ là người bọn họ thích.

Mà những người có tâm hiếu kỳ muốn đùa dai với Mạc Lý cũng điên rồi, bọn họ không nghĩ tới đối tượng mà mình đùa dai cư nhiên trưởng thành lại đẹp như vậy, làm sao bây giờ làm sao bây giờ?????。゚(*'□')゚。 Bọn họ nhất định để lại ấn tượng xấu trong mắt Mạc Lý, hiện tại bắt đầu sửa còn kịp không?

Một số người trước kia muốn nhìn lén hình dáng Mạc Lý, ở dưới mũi chảy xuống chất lỏng màu đỏ khả nghi, tuy rằng bọn họ cũng chưa thành công nhìn thấy được.

Cùng lúc đó, bởi vì trong lòng hiếu kỳ cùng một số nguyên nhân không biết tên, nhân vật nổi tiếng tại học viện trước kia còn triển khai theo đuổi Mạc Lý là học trưởng Meilisi yên lặng bưng kín ngực, tim tại sao lại nhảy nhanh như vậy? Cái cảm giác xa lạ này là sao!(//ω//)

Anya im lặng không lên tiếng, trước sau đứng ở trong góc nhỏ, bắt đầu thận trọng tự hỏi về kế hoạch phát triển thế lực ở học viện Cadila. Tuy Mạc Lý đã sớm đề cập với hắn vấn đề thu nhận tiểu đệ, thế nhưng vẫn luôn bị hắn không bạo lực, không hợp tác đưa ra thái độ tiêu cực trì hoãn xuống. Nhưng với tình hình bây giờ, nếu như chỉ dựa vào một mình hắn thì sẽ không ngăn nỗi.

Anya nhíu lông mày trầm tư, không cam tâm nhưng lại không có cách nào khác...

......

Bất luận bị vây xem lợi hại đến cỡ nào, sinh hoạt bình thường vẫn tiếp diễn. Đối với việc này, Mạc Lý không thể không cảm tạ nội quy của học viện Cadila nghiêm ngặt cũng có thể nói là gây áp lực cho việc học. Điều này làm cho hắn ngoại trừ giờ nghỉ ngơi thì bên tai vẫn rất thanh tĩnh.

Trình độ quấy rối như thế này, sớm đã có kinh nghiệm ba năm ở học viện sơ đẳng kia nên hắn thích ứng rất nhanh, rất thống khoái liền quay trở lại sinh hoạt bình thường của mình.

Ban ngày nên lên lớp thì lên lớp, tối về lên mạng tinh võng giả lập. Khi nghỉ hè, đưa cho anh trai ở tinh cầu lạ xa xôi đầy tình yêu thương ấm áp cũng tuyệt đối không thể quên...

Cách xa đây là một tinh cầu khác tên là tinh cầu Filo, trong kí túc xá học viện cao đẳng Ska, lúc này đang rất nhàn nhã. Kết thúc một ngày học tập, thời điểm hiện tại đúng là lúc bọn họ thả lỏng nhất.

Trong kí túc xá học viện Ska phân cho bốn người một cái phòng xép. Mỗi người một cái phòng ngủ, dùng chung phòng tắm và phòng khách. Như vậy vừa có thể làm cho bọn họ dễ gặp nhau lại có không gian riêng tư cho chính mình.

Người trẻ tuổi thích nhất là náo nhiệt, cho nên mỗi buổi tối hằng ngày, bọn họ phần lớn là tụ tập ở trong phòng khách cùng nhau đùa nháo, đợi đến khi thật sự muốn ngủ mới trở về phòng ngủ của mình.

Trong phòng ngủ 1001 cũng duy trì truyền thống tốt đẹp này, nhưng trong này có một trường hợp đặc biệt.

Diện tích không lớn thế nhưng phòng khách bố trí rất đơn giản. Có người cầm thiết bị lên tinh võng du lịch, cũng có người cầm một tập thơ cổ điển đang trầm tư, còn có người đang định ra cửa để hẹn hò với bạn gái.

Tại lúc này, phòng tắm đóng chặt liền mở ra, ba người bên trong phòng khách đều không hẹn mà cùng quay đầu lại nhìn.

Chỉ thấy từ bên trong phòng tắm có một người đang quấn khăn tắm bước ra, dù cho mới từ trong buồng tắm tràn đầy hơi nước đi ra cũng không thể giảm bớt đi khí tràng của người kia.

Hắn mang vẻ mặt đầy hàn khí nhìn ba người bạn cùng phòng gật gật đầu liền lau tóc đi thẳng đến phòng ngủ của mình, đóng cửa phòng lại chặt chẽ, chặn đi mấy đôi mắt đang nhòm ngó ngoài kia.

Này, đây chính là trường hợp đặc biệt ở phòng ngủ 1001 của bọn hắn.

Thấy cửa phòng đóng chặt, biết cửa phòng cách âm vô cùng tốt nên cả ba liền không kiêng dè mà hàn huyên tâm sự.

"Ai, bọn mày nói xem, tại sao Lance mỗi ngày đều vội vã đi tắm sau đó liền trở về phòng như vậy để làm gì chứ? Không đến nỗi phải ngủ sớm như vậy đi." Vesy phi thường bát quái nói.

Degins như đinh chém sắt xì một tiếng:"Hừ, chỉ có thiên tài mới tin hắn đi ngủ đấy!"

"Ai, không hiểu nha. Mỗi ngày hắn đều tích cực về phòng như vậy, người không biết còn tưởng hắn cất giấu bảo vật gì đấy!" Vesy hơi có chút khổ não nói. Thực ra vì lòng hiếu kỳ của hắn trong một thời gian dài không được giải đáp có chút ngột ngạt nên muốn đột phá chân trời.

Lúc này, người đang nâng tập thơ cổ điển trước sau trầm mặc, trầm ngâm nói: "Lần trước tao có mượn tư liệu nên có đi vào phòng của hắn."

"Thế nào? Mày nói nhanh lên coi, trong phòng hắn đến cùng là có cái gì?" Những người khác lập tức hưng phấn lên.

"Ha ha, chỉ sợ làm cho bọn mày thất vọng rồi. Trong phòng Lance ngoại trừ so với phòng chúng ta sạch sẽ hơn thì không có thứ gì cả." Hắn vẫy vẫy tay nói.

Hai người kia lập tức lộ ra thần sắc "quần ta đã cởi rồi mà ngươi liền cho ta xem cái gì vậy", tràn đầy ghét bỏ.

Ba người nói chuyện phiếm lung tung một hồi, Degins chuẩn bị xuất môn như đã hẹn, nhìn đồng hồ nói: "Tao đi đây, không nói nhảm với bọn mày nữa." Hắn vừa nói vừa đi về phía cửa.

Khi cánh cửa được mở ra, lại thấy được ngoài cửa có một người máy giao hàng đậu ở chỗ này, hắn lập tức quay đầu lại nói: "Này, chúng mày có ai mua đồ gì không, đi ra nhận này."

Bên trong phòng khách, hai người cùng nhìn mặt nhau, bởi vì gần đây bọn họ không có mua đồ gì nha. Lúc này, người máy giao hàng thấy không có ai ký nhận đã tự động đem đơn hàng đặt xuống, người nhận bao gồm cả nơi này. Nghĩa là trong phòng ngủ chung này, chỉ cần là người của phòng ngủ 1001 thì có thể mở ra.

Degins vốn định rời đi liền cầm cái đơn hàng kia liếc một cái, thấy người nhận là Lance. Trong lòng hắn không khỏi hơi động, đây là một việc tiện tay nên làm, hắn liền cầm đơn hàng đi về phòng khách: "Là đơn hàng của Lance, tao mang đưa cho hắn."

Hắn bất động thanh sắc đi đến, trong lòng có chút nghi hoặc, đây là vật gì, còn trầm* như vậy.

(* từ này ta không hiểu nghĩa lắm nên để nguyên nhen.)

Khi cửa phòng Lance vang lên tiếng gõ cửa, hắn ngưng thần đứng đó đợi, một lát sau cửa phòng mở ra, hắn mặt tươi như hoa đem đơn hàng trong tay đưa ra ngoài: "Lance, đây là đơn hàng của cậu* đó." Ánh mắt lại không ngăn được mà nhìn ngắm phía sau lưng Lance.

(Dan: ta để xưng hô khác nhau nha. Do bộ ba kia thân thiết với nhau kèm thêm tuổi trẻ nhiệt huyết nên xưng mày-tao cho gần gũi nhưng Lance của chúng ta lại không thân với họ nên khách sáo xưng cậu-tớ nha.)

Lance tiếp nhận đơn hàng, hướng về phía Degins gật đầu nói: "Cảm ơn!"

Khi cánh cửa lần thứ hai đóng lại trước mặt, không biết có phải ảo giác của hắn hay không, hắn có cmar giác Lance sau khi nhìn thấy đơn hàng kia, hàn khí trên người đều rút đi rất nhiều.

Bất quá thật đáng tiếc, mới vừa nãy hắn vẫn như trước không thấy được cái gì cả. Lẽ nàp Lance mỗi ngày đều vội vàng về phòng ngủ thật ra chỉ là thuần khiết ôn bài tập hoặc đi ngủ thôi sao?

Degins vò đầu, chỉ có thể đem cái vấn đề này tạm thời quăng sau gáy, vẫn là xuất môn đi hẹn hò với người yêu là trọng yếu.

.....

Ngày hôm sau là ngày nghỉ, mọi người trong phòng ngủ 1001 vốn là muốn ngủ nướng một phen, thế nhưng tính toán này lại bị một trận hương vị mê người bên trong phòng cắt đứt.

Bọn họ ở trong mộng nghe được hương vị này liền bất tri bất giác hô hấp sâu hơn, muốn đem hương vị kia giữ lại nhiều hơn một chút. Mọi người vốn là muốn hôn mê một trận liền dần dần thức tỉnh, cảm giác đói bụng kéo đến ngày càng rõ ràng.

Sau khi bọn họ thống khổ mở mắt ra, việc đầu tiên làm là lấy tay xoa xoa dạ dày. Đm! Thật đói! Còn nữa, thơm quá đi! (º﹃º )

Tuy không biết đấy là loại hương thơm gì, trước giờ chưa bao giờ ngửi qua thế nhưng hương vị dụ người đây là cái gì, làm bọn hắn lại theo bản năng từ trên giường bò dậy, bắt đầu tìm kiếm khởi nguồn của mùi thơm này.

______________________________________________________________________

P/s: Chắc các nàng cũng biết thứ quan trọng trong phòng Lance là cái gì rồi chứ??

Lần này đổi game cho đỡ nhàm chán nên ta đặt câu hỏi các nàng trả lời nhé! Ai trả lời đúng nhất, nhanh nhất (tất nhiên là đi kèm cả lượt vote nhé)!! (。•̀ᴗ-)✧

Câu hỏi là: Các nàng đoán xem thứ trong đơn hàng gửi cho Lance là thứ gì? Ai là người gửi?

Dễ quá phải không nào! Ai trả lời đúng nhất sẽ được tag tặng chương sau nhé! ^(o≧∀≦)o

À, ta đang bắt đầu đào hố mới. Bộ truyện này cũng thuộc thể loại tinh tế nhé. Tương lai, thú nhân, chủ thụ nè và đặc biệt thụ bộ này cute và hài lắm nhé (Chắc vại do ta cũng chưa đọc, đọc trước vài chương đầu thôi ( '͈ ᗨ '͈ ) )Mong các nàng thoải mái nhảy hố mới nhé!!

Tem chương này là Mizuki1502 nhé! Chúc mừng nàng!! *Tung bông* *Hoan hô*

( ^▽-)∠※☆

Cảm ơn các nàng đã tích cực ủng hộ nhen!

Yêu các nàng ! (づ ̄ ³ ̄)づ Moa ~ moa~~