Trọng Sinh Tinh Tế Vạn Nhân Mê

Chương 28: Nguyên nhân

Khi Mạc Lý biết chuyện anh trai cùng cha đang chiến tranh lạnh đã là mấy ngày sau, thật ra lúc vừa mới biết chuyện, trong lòng hắn rất kinh ngạc. Bởi vì anh trai mình tuy thường xuyên giương ra khuôn mặt lạnh lùng nhưng những người biết rõ anh ấy đều biết anh rất ôn hòa, đặc biệt là đối với người trong nhà.

Từ nhỏ đến lớn hắn chưa thấy anh cùng cha mẹ nháo ra chuyện không vui gì nhưng bây giờ, anh trai lại chiến tranh lạnh với cha, mà nguyên nhân của cuộc chiến tranh này, lại là hắn.

Nghĩ đến mấy ngày này trò chuyện trên video call với anh thì anh vẫn như thường, nhưng lại không nhịn được mà hỏi hắn nhiều lần, ở một mình có thích ứng được không, có phải không quen hay không. Mạc Lý không khỏi bật cười, trong lòng tràn đầy cảm giác ấm áp. Truyện được đăng bởi DantalianLion.

A, có người quan tâm cảm giác thật tốt, hắn còn phải làm nhiệm vụ gian khổ là động viên anh trai đừng lo lắng, nhiệm vụ này cũng chỉ có hắn mới hoàn thành được.

Mạc Lý gật đầu với ba ba đầu video bên kia, nói: "Dạ vâng, con biết rồi. Anh trai bên kia ba ba cứ giao cho con đi.(`・ω・")ゞ "

Nghe Mạc Lý đảm bảo, Rhede ở đầu bên kia cũng thở phào nhẹ nhõm. Ai, con trai lớn luôn luôn hiểu chuyện lại trương ra bộ mặt lạnh cũng khiến cho gia trưởng là hắn đây trong lòng không ngừng nhấp nhỏm, lo lắng. Cũng may, quả quýt dày có móng tay nhọn, Mạc Lý nhà hắn hoàn toàn có thể ăn Lance gắt gao, thành công đem chuyện này giao cho Mạc Lý khiến toàn thân Rhede đều cảm thấy nhẹ nhỏm hẳn.

Mà lúc này, cặp anh em sinh đôi cũng đã biết tin Rhede sắp trở về, biết sách lược đã thành công, hai anh em trốn trong phòng liếc mắt nhìn nhau, hưng phấn vỗ tay chúc mừng. ^(o≧∀≦)o

"Ha ha, em đã nói rồi, hai chúng ta đồng thời cùng nhau hợp tác có lần nào chưa thành công sao? Anh xem, ba ba không phải là trở thành bé ngoan đi về sao." Duy Dặc hai mắt tỏa sáng nói.

So sánh với em trai liên tục đắc ý, Will muốn lộ vẻ hàm súc lắm nhưng khuôn mặt vẫn không khống chế được mỉm cười, hiển nhiên đối với sách lược lần này vô cùng hài lòng. Tuy cái công ty giải trí đã ký hợp đồng kia vô cùng phiền toái, thế nhưng mẹ không phản đối, như vậy cũng không có vấn đề lớn...

"Hừ hừ, ba ba rốt cuộc phải quay về. Em mới không cần ba ba chăm sóc cái tên Mạc Lý kia, rõ ràng là ba ba của chúng ta, dựa vào cái gì mà phải đi chăm sóc hắn chứ! Will, anh nói xem, nếu ba ba trở về một quãng thời gian liền muốn quay về lại bên người Mạc Lý thì phải làm sao bây giờ? Chúng ta làm thế nào mới có thể ngăn cản ba ba đến gần hắn đây?" Khuôn mặt nhỏ của Duy Đặc bình tĩnh lại, ánh mắt chăm chú nhìn Will.

Lời nói của Duy Đặc đánh gãy trầm tư của Will, hắn xoay đầu lại nhìn em trai, nhún vai một cái: "Cái này anh cũng không biết, chúng ta cứ nhìn mà làm thôi! Đến lúc đó tự nhiên sẽ có biện pháp."

Duy Đặc nghe Will nói xong nhất thời liền thả lỏng. Truyện được đăng bởi DantalianLion. Cũng đúng, đến thời điểm đó tự nhiên sẽ có cách. Nghĩ xong liền không tim không phổi chạy đi chơi trò chơi kiểu mới của mình.

Hai anh em tự xem là mình đã thắng trận, không chút nào hay biết, khi thời hạn hợp đồng 5 năm đi thi đấu lưu động của bọn họ kết thúc, bọn họ phải tiến vào trụ sở huấn luyện của công ty giải trí Tinh Diệu.

Mấy năm sau, hai người bị bắt trải qua khoảng thời gian huấn luyện nghiêm khắc đến mức phải kêu cha gọi mẹ liền cực kỳ hối hận lúc mình còn nhỏ, trẻ người non dạ có hành vi mù quáng.

Thiếu hiểu biết cái gì cũng không thể thiếu hiểu biết về kiến thức pháp luật, ký cái gì cũng không thể ký hợp đồng a! Bọn họ khi còn bé rốt cuộc tại sao lại tự tìm đường chết chứ? Tại sao lại đem mình quăng vào nơi chết tiệt này.

(╯"□")╯︵ ┻━┻

Đối với mọi chuyện phát sinh ở tinh cầu Thánh Peter xa xôi, Mạc Lý không chút nào biết đến, trọng trách hàng đầu của hắn bây giờ là trấn an được anh trai nhà mình.

Trước mặt anh trai chứng minh bản thân sinh sống một mình rất thoải mái, sau vô số lần bán manh, rốt cuộc Mạc Lý cũng nhìn thấy bộ mặt chất chứa đầy mây mù của anh mình bắt đầu chậm rãi "trời quang mây tạnh". Truyện được đăng bởi DantalianLion.

Khi biết Mạc Lý đã giải quyết xong bên Lance, Rhede đang trên đường trở về lập tức vỗ đùi, mặt mày hồng hào nói với Mạc Lý: "Được được được, nói cho ba ba xem con muốn cái gì, ba ba mua thưởng cho con."

Mạc Lý nghiêng nghiêng đầu cười hì hì: "Tạm thời con không có mong muốn gì cả, trước hết cứ để đó đi!"

Rhede lập tức đáp ứng liên tục, cũng cam kết sau này Mạc Lý muốn cái gì lúc nào cũng có thể nói cho hắn biết.

Mạc Lý tùy tiện hàn huyên với Rhede thêm vài câu nữa liền kết thúc video call. Video vừa kết thúc, xung quang liền khôi phục sự yên tĩnh, thế nhưng Mạc Lý không có cảm giác cô quạnh gì cả.

Đùa sao, những người này mỗi ngày đều video call hai, ba lần, hắn gặp quỷ mới có cảm giác cô đơn! Hơn nữa, khi Rhede ở đây cũng không nhị thập tứ hiếu, cho hắn sinh hoạt giống hoàng đế như Lance.

Trên thực tế, khi Rhede ở đây, ngoại trừ đưa đón đi học bên ngoài, những cái khác hắn đều là chân chạy vặt cho Rhede, cho nên khi Rhede đi rồi, hắn chẳng những không có một tia tưởng niệm trái lại còn có cảm giác được như chim bay lên trời cao biển rộng. Từ nay về sau, lúc hắn luyện tập Hình Ý Quyền cũng không cần tiếp tục kiêng kị điều gì.

Sau khi Rhede rời đi, Mạc Lý không hề dự liệu được phản ứng của tiểu đệ Anya. Khi biết được cha của Mạc Lý rời đi, bây giờ Mạc Lý mỗi ngày đều phải một mình đi học, Anya liền rất tự giác gánh vác trách nhiệm tài xế, muốn tiếp nhận nhiệm vụ của Rhede, mỗi ngày đưa đón Mạc Lý đi học, tan học.

Đối với điều này, Mạc Lý ngại phiền toái, dù sao hệ thống hướng dẫn tự động đơn giản như vậy, hắn không phải không thể tự mình điều khiển được, bất đắc dĩ là Anya đối với điều này vô cùng chấp nhất. Truyện được đăng bởi DantalianLion. Sáng sớm mỗi ngày, khi hắn còn chưa xuất môn đã thấy một chiếc xe huyền phù màu bạc đứng trước cửa nhà.

Bất đắc dĩ, Mạc Lý chỉ có thể ngồi vào xe của Anya, sau đó buổi tối lại được Anya trả về. Không thể không nói, tuy lúc mới bắt đầu hắn cảm thấy rất phiền phức, thế nhưng một thời gian dài sau, hắn cũng không thể không cảm thán, mỗi ngày đều được tiểu đệ đưa đón cũng là một chuyện đáng hưởng thụ nha.

Quả thực Anya là một tiểu đệ rất có lương tâm, đối với một số chuyện hắn không chú ý đến, đối phương cũng sẽ làm đến tận thiện tận mỹ* như vây.

(* hết sức tốt đẹp)

Được Mạc Lý khen, Anya đều yên lặng tiếp thu. Tuy hắn biết Mạc Lý lí giải hành vi của mình khác với ý nghĩ của bản thân nhưng hắn không dám biểu hiện ra chút nào. Hắn nghiêng đầu nhìn về vị trí ngồi bên cạnh tài xế, nhìn thấy Mạc Lý đang thích ý nhắm mắt dưỡng thần, đột nhiên trong lòng hơi động, lặng lẽ tới gần, chuẩn bị thắt dây an toàn cho đối phương.

Bây giờ hệ số an toàn khi đi xe phi thường cao, đối với việc không thắt dây an toàn cũng không có yêu cầu nghiêm khắc, thế nhưng hắn nhớ tới trước đây anh của Mạc Lý mỗi lần lên xe đều sẽ nghiêng người giúp Mạc Lý thắt dây an toàn. Truyện được đăng bởi DantalianLion.

Khi đó, bầu không khí giữa hai người thân mật và tốt đẹp như vậy, hắn cũng muốn.... thử một chút loại cảm giác đó.

Đối với việc Anya đến gần, lúc đầu Mạc Lý không có bất kỳ phản ứng nào, mãi đến khi khoảng cách của đối phương vượt qua phạm vi bình thường, mới đột nhiên mở mắt ra. Sau đó, hắn thấy trong tay Anya nắm một đầu dây an toàn đang chuẩn bị buộc lên cho hắn.

Chẳng biết vì sao, mặc dù anh trai luôn giúp hắn thắt dây an toàn nhiều năm như vậy, hắn đối với việc này được người khác làm giúp đã sớm thích ứng, nhưng khi thấy người thắt dây cho hắn từ anh trai biến thành người khác, loại không gian quá mức gần này vẫn khiến hắn cảm thấy không dễ chịu.

Nhận ra nửa người Anya đều che lên phía trên người của mình, đối phương hô hấp nhẹ nhàng hắn cũng có thể cảm nhận rõ rệt, Mạc Lý không khỏi rút dây an toàn trong tay Anya về, xoạch một tiếng liền xong. Truyện được đăng bởi DantalianLion.

Suy nghĩ một chút, hắn đối với Anya đang sững sờ gật đầu một cái, nói: "Chuyện như vậy, sau này tớ tự mình làm được rồi."

Trong tay trống không khiến Anya sững sốt một hồi, mới trầm mặc thu tay về, ngồi xuống lại, ở phía ngoài rìa Mạc Lý không thấy được, một tay hắn yên lặng nắm thành quyền. Quả nhiên... hắn vẫn không được à...

~~~~~~

Học viện khó khi nào thả cho học viên một ngày nghỉ, tinh thần Mạc Lý cực kì cao chạy về phòng huấn luyện đánh một bộ quyền cước. Mãi đến khi đánh cho một đầu đầy mồ hôi mới vọt ra ngoài tắm rồi nằm bên trong khoang dinh dưỡng, chuẩn bị đi kiếm tích phân.

Tổng tích phân hiện tại hắn đã có là 1000 tích phân, đầy 3000 tích phân có thể thăng cấp lên đấu trường trung cấp, cho nên động lực để Mạc Lý kiếm tích phân vô cùng sung túc.

Mà ở nơi Mạc Lý không biết, hắn hiện tại đã trở thành nhân vật nổi tiếng trong đấu trường sơ cấp. Dù sao mới có 2 tháng, 1000 tích phân, cái thành tích này thật sự khiến người nghe kinh hãi. Yêu cầu của đấu trường sơ cấp là 3000 tích phân, người bình thường phải mất hơn ba năm mới hoàn thành được. Thế nhưng Mạc Lý mới 2 tháng đã đi xong 1/3 chặng đường rồi, điều này khiến người khác ao ước ghen tỵ cũng không được.

Thậm chí trên diễn đàn xuất hiện rất nhiều suy đoán, đánh cược, tài khoản "Hình Ý Lục Hợp" này sau mấy tháng sẽ nhận được giấy mời thăng cấp lên đấu trường trung cấp đây. Truyện được đăng bởi DantalianLion. Bất luận là kết quả dự đoán nào thì con số đó cũng đã vượt xa kỷ lục thăng cấp nhanh nhất trước kia.

Mà ở nơi Mạc Lý không biết, sự nổi tiếng của hắn luôn tăng vọt, mỗi cuộc so tài số lượng khán giả đã đạt đến con số kinh khủng. Bất luận hắn có trận đấu nào, số lượng khán giả đều nhiều hơn con số hàng vạn, phóng tầm mắt chỉ nhìn thấy đầu tối om của một đám người.Sau mỗi trận đấu của hắn, trên diễn đàn sẽ xuất hiện không ít video chiến đấu, cung cấp cho nhiều người quan sát không kịp.

Tất cả những thứ này, đều được tiến hàng trong tình trạng Mạc Lý không biết gì. Đến bây giờ hắn còn cho là mỗi khi hắn chiến đấu thì chu vi hắn chứng kiến được đều thanh tĩnh, tình cờ có vài đối thủ vừa vào liền kích động khẩn trương cũng bị hắn cho là áp lực của hắn quá mạnh mà tố chất tâm lý của đối phương quá kém, căn bản không nghĩ đến hướng khác.

~~~~~~~

Cùng lúc đó, tại đấu trường trung cấp, "Kỳ Tích Chi Mộ" trầm mặt kết thúc trận chiến với đối phương, tuy vừa rồi mới đem đối thủ ngược một phen, thế nhưng trên mặt "Kỳ Tích Chi Mộ" cũng không có chút thần sắc mừng rỡ buông lỏng. 5 ngày đã qua, còn 2 ngày nữa là đến thời gian ước hẹn chiến đấu với người kia, thế nhưng hắn vẫn không nắm chắc được.

Bất kể là huấn luyện ở cường độ cao hay tại trong sân cùng người khác điên cuồng đấu chiến, trong khoảng thời gian ngắn hiển nhiên không thể tăng kĩ năng của hắn lên được. Mà ngày hắn cùng người kia chiến đầu đang ngày càng kề cận, áp lực trong lòng cũng càng lúc càng lớn.

Cho tới bây giờ, quả thật hắn không có cách nào duy trì trình độ phát huy bình thường của mình được.Truyện được đăng bởi DantalianLion.

Hắn sâu sắc thở dài ra một hơi, biết không thể tiếp tục như vậy được, dù cho hắn đấu với người kia nhất định sẽ thất bại thế nhưng không thể thua quá khó coi, như vậy mới đem mặt mũi của hắn quăng đi hết.

Việc hiện tại hắn cần làm là tận lực áp chế áp lực trong lòng hắn, bảo trì trạng thái tốt nhất đi nghênh đón trận đấu.

Suy nghĩ thông suốt điểm này, "Kỳ Tích Chi Mộ" chân xoay một cái liền rời khỏi đấu trường trung cấp, khi hắn xuất hiện trở lại, nơi hắn đứng đã là đấu trường sơ cấp.

Đương nhiên hắn không quên ẩn giấu tên của mình trên thẻ tích phân sau đó dựa theo quy tắc cũ thỉnh chiến đấu tùy ý, hệ thống truyền đến một âm thanh quen thuộc: "Ghép đôi thành công, mời đi vào sân đấu." Khóe miệng của hắn không khỏi gợi lên ý cười nho nhỏ.

Khi tâm trạng của hắn cực kỳ không tốt, hắn sẽ đi đến sân đấu sơ cấp để ngược newbie, đây là sở thích ít ai biết được của hắn. Tuy treo newbie lên đánh không có hàm lượng kỹ thuật và cũng không nhận được tích phân, thế nhưng không thể nghi ngờ, cảm giác này rất dễ khiến lòng người sung sướиɠ.

Đương nhiên, "Kỳ Tích Chi Mộ" biết hành vi này của mình rất không tốt, nếu để người trong đấu trường trung cấp biết được, nhất định hắn sẽ mất hết mặt mũi, cho nên mỗi lần đến đấu trường sơ cấp hắn đều điệu thấp, hơn nữa cũng cật lực hạn chế số lần đến đây của mình. Truyện được đăng bởi DantalianLion. Cho nên đến nay, cái sở thích nho nhỏ này của hắn vẫn chưa có người nào phát hiện ra.

Thức ăn hôm nay vẫn giống như cũ khiến lòng người sung sướиɠ! Đang dùng tư thế tàn nhẫn ngược mấy newbie mà hệ thống tùy ý phân phối đến đấu với hắn, "Kỳ Tích Chi Mộ" nhìn thấy những thân ảnh kia lăn lộn rời đi, trong lòng ý do vị tẫn* nghĩ, a, tuy rằng thời gian không còn sớm, vẫn chưa tận hứng nha! Nếu không thì trở lại làm một trận nữa đi, được, trận cuối. Nghĩ như vậy "Kỳ Tích Chi Mộ" lần thứ hai hướng hệ thống thỉnh phân phối tùy ý.

(*Chưa thỏa mãn)

Khi thanh ghép đôi thành công, khi sân đấu gợi ý của hệ thống vang lên, "Kỳ Tích Chi Mộ" mang theo nụ cười thanh thản nhẹ nhõm nhắm chặt hai mắt lại.Truyện được đăng bởi DantalianLion. Khi cảm giác được bản thân được truyền tống đến sân chiến đấu, "Kỳ Tích Chi Mộ" duy trì nụ cười vân đạm phong khinh* trên mặt của mình, từ từ mở mắt ra, nhưng sau một khắc, nụ cười trên mặt hắn liền cứng lại.

(*nhẹ nhàng, đàm mạc như mây trôi)

Nhiều, nhiều người quá (⊙ˍ⊙) ...

Đập vào mắt, trên thính phòng quả thật tràn đầy người, trình độ náo nhiệt kia cùng với số khán giả đến xem hắn giao đấu chỉ có hơn chứ không kém.

Chuyện gì thế này? Hắn không phải bị bại lộ chứ!?

Lại lần nữa xác nhận nick name cùng tích phân của mình đã được giấu tốt, "kỳ Tích Chi Mộ" chậm rãi thở phào nhẹ nhõm. Sau khi biết bản thân không bị bại lộ, không còn cảm giác căng thẳng, hắn rốt cuộc cũng có thể dùng lí trí suy nghĩ.

Nếu số lượng khán giả không phải hướng về phía hắn, như vậy chỉ có một khả năng, toàn bộ khán giả là fan của cái người đối diện hắn kia. "Kỳ Tích Chi Mộ" tỉ mỉ lắng nghe, quả nhiên bên trong thính phòng vang lên những tiếng hô "Tùy Hứng đại thần!"

A, không nghĩ đến vận may của hắn còn rất khá nha, tùy tiện ghép đôi cư nhiên có thể ghép đôi thành công với đại thần trong đấu trường sơ cấp. Bất quá, danh xưng "Tùy Hứng đại thần".... danh xưng này cũng thật đủ đặc biệt.Truyện được đăng bởi DantalianLion.

Nhân vật nổi tiếng trong đâu trường sơ cấp, ha ha, nhớ lúc đầu, hắn cũng như thế mà đi đến đây, nghĩ đến những ngày mình từng ở trong đấu trường sơ cấp hô phong hoán vũ, có chút hoài niệm không rõ....

A, bất quá tên tiểu tử này không có số may mắn như hắn trước đây, lúc trước khi hắn còn ở đấu trường sơ cấp cũng chưa từng phải đυ.ng người ở đấu trường cấp cao hơn.

Dù sao tại đấu trường sơ cấp hô mưa gọi gió nhưng đối với đấu trường trung cấp chẳng qua chỉ là tiện tay bóp chết con kiến mà thôi. Truyện được đăng bởi DantalianLion.

Suy nghĩ đến một chút nữa tên xui xẻo này sắp sửa trước mặt hàng vạn fan, bị mình giẫm trên đất bò dậy không nỗi, liền không khỏi có chút kích động đến run rẩy!

Lúc này Mạc Lý tự nhiên không biết trong đầu người đối diện đang nghĩ cái gì, hắn bình tĩnh đảo qua cơ giáp của đối phương, ở trong đầu tính toán ra phương án giải quyết đối phương ngắn gọn nhất.

Bởi vì che giấu thân phận đi đến đấu trường sơ cấp, "Kỳ Tích Chi Mộ" đương nhiên sẽ không não tàn đến mức đem cơ giáp của hắn ở đấu trường trung cấp lấy ra.

Hiện tại hắn đang lái cơ giáp mà cơ sở cơ giáp cung cấp miễn phí, a, chính là loại cơ giáp đơn sơ vụng về giống với cái cơ giáp màu đen của tên kia. Truyện được đăng bởi DantalianLion. Song phương đấu với nhau lái cơ giáp giống nhau như đúc, từ trình độ nào đó mà nói, thực sự rất công bằng.

Loại cơ giáp này, vừa vặn là loại cơ giáp mà Mạc Lý giải quyết nhiều nhất, hiểu rõ nhất, Mạc Lý không tính đánh quá lâu. Khi tiếng vang bắt đầu trận đấu vang lên, liền thẳng tắp vọt đến đối phương.

Cùng lúc đó, "Kỳ Tích Chi Mộ" đứng đối diện cũng cười tủm tỉm nhìn tên gia hỏa đang xông lại chịu chết. Trong đầu hắn đang suy nghĩ chờ một lúc nữa muốn chiêu đãi thật tốt đối phương, mới có thể tạo ra hiệu quả khiến các fan của hắn đau lòng đến mức phải kêu cha gọi mẹ.

Nhưng trực giác chiến đấu nhiều năm của hắn bỗng nhiên làm cho hắn sinh ra một tia cảm giác nguy hiểm, trong lòng hắn rùng mình, thuận theo trực giác, theo bản năng tránh sang một bên, tốc độ thật nhanh!

Một quyền thất bại khiến Mạc Lý trong lòng cũng hơi kinh ngạc, dù sao hắn tiến vào sân đấu này thời gian dài như vậy, đây là người đầu tiên tránh được nắm đấm đầu của hắn! Có chút ý nghĩa, vốn Mạc Lý nghĩ tốc chiến tốc thắng hơi nhấc lên một chút hứng thú.

Một quyền của hắn thất bại, ngay tại chỗ liền nhấn xuống một cái, chân dài mạnh mẽ không chút do dự quét qua hướng đối phương. Chỉ trong nháy mắt, hai người đã trải qua mấy chiêu, tốc độ nhanh đến mức khiến người trên khán đài căn bản xem không kịp. May mắn sau khi bọn hắn trở lại diễn đàn sẽ có video để xem lại, không ít người trong lòng cảm thấy vui mừng.

Chút thời gian trong lòng khán giả lóe lên một tia tâm tư, hai người trong sân đấu đã phân được thắng bại, chỉ thấy một chiếc cơ giáp màu xanh đen hung hăng từ bên trong đấu trường bay ra, ngã xuống đất toát ra từng sợi khói xanh.

Những người ái mộ thấy rõ cơ giáp bị văng ra là ai, lần thứ hai bạo phát một trận hoan hô, a a a!! Tùy Hứng đại thần của bọn họ thắng! Chiến tích bất bại của đại thần lại một lần nữa được bảo trì! Bất quá tên gia hỏa đấu cùng đại thần lần này cũng rất lợi hại, là người đầu tiên có thể tránh thoát công kích của Tùy Hứng đại thần!

Đáng tiếc, tên này che giấu nick name nên nhìn không ra hắn là ai? Lẽ nào hắn cũng là đại thần trên bảng xếp hạng, sợ thua quá mất mặt nên mới che đầu giấu mặt đến giao đấu với Tùy Hứng đại thần, một ít trí tưởng tượng phong phú của mọi người không khỏi mở ra.

Mà bây giờ, đang bị khán giả cho là mặc dù thua nhưng vẫn thật lợi hại - "Kỳ Tích Chi Mộ" trong lòng không sinh ra được một tia vinh hạnh. Hắn thế nhưng thua! Thua!! Bại bởi một tên newbie ở đấu trường sơ cấp! Trời ạ! Đây không phải là đùa với ta chứ! Σ( ° △ °)