Ừ! Thì Mình Nợ Nhau

Chương 2

Theo lời chỉ của Nụ Tôi bước tới bàn số 20 thấy hai người thanh niên đang ngồi , Tôi kéo ghế lại ngồi .

Thấy Thảo Quân vội hỏi ;

-Em mới tới làm đây à ? em tên gì vậy ?

Tôi lịch sự đáp ;

-Em tên Thảo ! anh tên gì ạ ?

[Theo thường lệ thì Tôi vẫn phải lịch sự nói chuyện vì dù sao họ cũng là khách mà lại là khách mới , nên mình phải giữ khách ].

-Anh là Quân , còn đây là Nam ,,,bạn anh , tụi anh là khách quen bên quán Thiên Xuân , nhưng thấy em mới vào nên qua đây , từ nay chắc đổi quán qua đây luôn ...hehe [ vừa nói Quân vừa cười ].

Tôi mỉm cười đáp ;

-Vâng ...! thế từ nay ghé quán em ủng hộ nhé !

Quân nói .

-Nhưng mà em phải ra nói chuyện với tụi anh nha , mình là bạn bè mà .

nói qua nói lại như vậy , nhưng chỉ có người đàn ông tên Nam là vẫn không mảy may đoái hoài gì , ...Nam đội một chiếc mũ lưỡi trai sụp xuống che đi gần nữa khuôn mặt , tay cầm điện thoại vẫn lướt lướt ..... im lặng ....lâu lâu Tôi lại bắt gặp ánh mắt anh nhìn Tôi cỡ vài giây rồi thôi .....

Quân nói ;

-À ...em cho anh xin số điện thoại để khi nào ghé uống anh gọi bảo em làm trước rồi xuống có cái uống luôn khỏi đợi.

Tôi biết thừa đấy chỉ là lý do , nhưng mà khách đã nói như vậy không lẽ không cho .,,,

Kể từ đó Quân hay nhắn tin cho Tôi để tán tỉnh cũng có mấy lần Quân ngỏ lời nhưng Tôi từ chối khéo , Quân và Nam cũng hay đến quán của Tôi thường xuyên , lâu lâu Tôi vẫn bắt gặp ánh mắt Nam trộm nhìn Tôi , cả hai thoáng có chút ngượng ngùng , những lúc như thế Tôi cũng thoáng nghe tim mình có chút bối rối , cảm giác l*иg ngực đập nhanh hơn , lúng túng không biết như thế nào .....

-Ê Quân .... mày có số của Thảo không ...? có kết bạn zalo không ...? cho Tao với [Nam nói ]..

Quân bất ngờ lên tiếng .

-Chà ...chà Mày chịu xin số rồi sao ....? hết bê rồi à ?

Nam gắt ;

-Bê con mẹ Mày , Tao là đàn ông trai thẳng nha chẳng qua Tao không thích thôi ,,,, giờ có cho Tao số không ..?

- Rồi ....rồi ... Nhưng mà con Thảo nó khó quá Tao tán mãi mà không được , Mày nhắm chắc Mày tán được nó không ...? ( Vừa nói Quân vừa bấm tìm số điện thoại của Thảo và đưa cho Nam ).

Nam không trả lời chỉ im lặng bấm số điện thoại của Tôi rồi lưu vào .

hôm nay cũng như bình thường công việc sổ sách xong xuôi Tôi định tắm rửa rồi đi ngủ thì thấy điện thoại có tin nhắn , là một số lạ , Tôi định không xem nhưng bản tính tò mò làm cho Tôi không kìm được .

""Anh là Nam , khách quen của quán em đây ,em xong việc chưa ? có thể đi chơi với anh không ...?""

Không hiểu sao nhận được tin nhắn Tôi vui quá, cảm giác như cười thầm trong bụng tôi không ngần ngại mà nhắn tin đồng ý đi chơi với Nam luôn.

Lần đầu đi chơi riêng chỉ có hai đứa, cảm giác vẫn ngại ngùng đủ kiểu,Nam có lẽ kiệm lời ít nói, chỉ có Tôi là không thể ít nói được thôi.

Tôi cất tiếng phá tan bầu không khí im lặng.

- Này... Anh sao hôm nay lại có hứng hẹn em đi chơi riêng vậy???

- Tại anh thích.

Nam đáp chỉ vỏn vẹn có vậy???

Rồi chúng Tôi nói chuyện tùm lum...

Kể từ hôm đó Nam bắt đàu gọi điện thoại nhắn tin cho tôi nhiều hơn , tình cảm chúng tôi cứ thế mỗi ngày một lớn , ngày 4 tháng 5 anh chính thức tỏ tình ...

Một màn tỏ tình không hoa không nến ,, không lãng mạng , nhưng với Tôi không hề cảm thấy thua thiệt hay gì hết, ngược lại còn cảm thấy anh chất phác thật thà, không hoa mỹ, cầu kỳ Tôi lại thấy thương nhiều hơn.

Anh làm cho một chủ tư nhân về hàn tiện ,,, ngày đi làm , tối về là xuống quán tôi , hết khách thì anh về nhà nhắn tin, ngày nào cũng thế.

hôm nay cô hai ( chủ quán) xuống quán kiểm tra sổ sách , nghe loáng thoáng mấy đứa tiếp viên bảo Thảo đang quen một người khách hay đến quán .

Nghe vậy Cô Hai có vẻ không vui nói.

-Nụ ra gọi Thảo vào cô hỏi chuyện,,,

Nụ dạ rồi đi ra gọi Thảo.

Tôi bước vào phòng riêng của cô , cô từ từ ngồi xuống ghế và hỏi .

- Thảo , cô nghe nói con đang quen với một thằng nào khách quen hay ghé quán phải không ?

Tôi im lặng không trả lời , vì Tôi biết cô Tôi luôn chỉ biết đến tiền , cô đã thông qua nhà tôi muốn mai mối gả Tôi cho một người đàn ông tên Nhật, nhà anh là một chủ tiệm vàng ,,, thuộc dạng có tiền , nhưng tôi không chịu vì thời đại nào rồi mà còn mai mối, tôi muốn có được hôn nhân của tình yêu , là do tôi chọn ,,,

Cô thấy Tôi im lặng lại nói tiếp .

-Cô nghe bảo thằng đó đi chiếc ream . thời đại nào mà đi con xe đó , vậy là biết nghèo rồi ,,, Cô đã nói với Ba con rồi ,, Ba con cũng đã chấp nhận, hai ngày nữa là Ba con vô đây, con coi liệu mà tính , chia tay cái thằng đó đi ...

Tôi cũng không phải đứa hiền lành mà phải cam chịu, Tôi lên tiếng đáp.

con không lấy Ông Nhật đâu , con không có tình cảm , ai muốn thì lấy ổng đi ,,, con ra làm tiếp đây .

(Nói rồi Tôi bước đi luôn.)

Cô Hai nghe Thảo nói vậy tức lắm mà không nói được gì ,,, khẽ ngồi nhắm mắt lại suy tính gì đó...