Ừ! Thì Mình Nợ Nhau

Chương 1

Vốn dĩ yêu nhau có đến được với nhau hay không cũng còn do duyên nợ nữa , và có lẽ Tôi và anh đã nợ nhau , nhưng là Tôi nợ anh hay là anh nợ Tôi thì Tôi cũng không biết .....

Tôi là Thảo , Tôi 25 tuổi .Tôi hiện đang là quản lý của một quán cà phê lớn ở Thành Phố A.

Và cũng chính nơi đây tạo ra một định mệnh cho cuộc đời Tôi .

Quán Tôi làm nằm trong một con đường khá lớn mà được người dân nơi đây gọi là ""Phố Cà Phê"". Quán này là của Cô ruột Tôi làm chủ , Quán khá rộng có 7 nhân viên .được trang trí theo kiểu hiện đại nên Quán làm ăn rất được , khách ra vào liên tục .

Vì là cháu ruột nên Tôi cũng có phần được ưu ái hơn nên công việc của Tôi khá là nhẹ nhàng , cộng thêm phần ăn mặc rất chỉnh tề và bắt mắt hợp thời trang nên nên thêm với ưu thế ngoại hình một m6 ,cân nặng 52 kg , khá tương đối nên ngoại hình của Tôi cũng nhờ vậy mà được cộng thêm điểm .

đối diện quán Tôi làm là một quán cà phê cũng có tiếng .

Những quán cà phê ở đây nhân viên đều có nhiệm vụ bưng bê và nói chuyện với khách ,[ theo kiểu một hình thức câu kéo khách ].

Nhưng chỉ có Tôi là ngoại lệ .Tôi chỉ việc phụ tính tiền và pha chế .

Tại quán cÀ phê ""Thiên Xuân "" [quán đối diện ].

Một đám thanh niên đang ngồi nhâm nhi cà phê nhìn thấy quán bên kia Thảo đang xông xái năng nổ vì quán hôm nay đông khách .

Thấy vậy một người đàn ông trong đám lên tiếng nói ;

-Này tụi bây , Quán Thanh Trúc hình như có nhân viên mới , nhìn ngon nha , đứa nào theo Tao cua gái không ...? [ vừa nói người đó vừa hất hàm nhìn qua bên Thảo ]

Một người nữa chen vào .

-Có gái mới hả ...? Tao đi với Mày nha .

Nam ngồi đó , nghe máy đứa bạn nói luyên thuyên nãy giờ nhưng vẫn im lặng , cầm chiếc điện thoại vẫn lướt lướt , lâu lâu lại chơi với máy chú cá trong bể , xem như như không màng đến mọi chuyện xung quanh .

-Ê...Nam ... đi không Mày ...? [một người trong nhóm đó khẽ hỏi ].

Nam đáp ;

-Thôi tụi Mày đi đi , Tối ngày chỉ biết có gái với chả gú .

Người thanh niên kia thấy vậy lại tiếp tục nói ;

-Không được hôm nay Tao với Mày đi , Mày cô đơn cũng hai năm rồi còn gì .... đi với tao ...

Vừa nói thanh niên kia vừa kéo tay Nam đứng dậy và quay sang nói với đám bạn :

-Tụi bây ngồi đây đi , nay tao dẫn thằng Nam đi kiếm vợ .

Cả đám nghe nói thế thì hào hứng gật đầu lia lịa , hối thúc :

-đi đi , cái này được đó , chứ thằng Nam nó như không màng đến gái nữa , tao sợ nó bê mất thôi ... haha...

Cả hai bước ra đường , leo qua dãi phân cách tiến vào quán Thanh Trúc chọn một bàn vừa khuất tầm nhìn của mọi người ... Một tiếp viên của quán ra order hỏi.

- Chào 2 anh , 2 anh uống gì em làm nè ...

Người thanh niên kia hơi nhăn mặt vì đã uống bên kia rồi , không biết phải uống gì bèn quay qua hỏi Nam

- ê Nam , uống gì mày ...?

Nam đáp.

-Cho 2 bịch sữa đi ...

,,, tiếp viên tên Nụ dạ nhẹ một tiếng rồi bước vào báo nước .

Tôi đang bê nước cho bàn kế bên thì vô tình lướt qua Nam.

Anh đưa mắt nhìn Tôi được 5 giây rồi nhìn sang quán khác ... Tôi nghe tiếng người kia lại hỏi.

-Đó , con nhỏ đó là người mới đó , dễ thương mày , chắc tao cua quá, xin lỗi mày nha nam ...

nam khẽ nhếch môi cười ,,, không trả lời , cái cảm giác bất cần kiểu không hứng thú.

Nụ bưng nước ra và bắt đầu ngồi xuống nói chuyện ....

- Hai anh tên là gì ạ.. ? lần đầu tiên tháy anh đến quán em,,,hi .

Người đàn ông kia đáp.

-Anh tên quân , còn đây là Nam ... tụi anh hay uống bên quán Thiên Xuân mà cho anh hỏi nhé !!!

Nụ bẽn lẽn trả lời.

-Vâng anh hỏi đi ạ !

- Cô gái kia mới vào làm à ? em có thể gọi cô đó ra giúp anh được không ? hình như là người quen của anh , em giúp anh nha ... vừa nói quân chỉ tay về phía Thảo.

Nụ hơi lưỡng lự đáp.

- dạ , chị đó là mới vào làm thật , nhưng là quản lý của quán , là cháu của chủ quán này , không có nghĩa vụ nói chuyện với khách như bọn em đâu anh ạ ....

Quân nghe vậy lại càng muốn nói chuyện với Thảo hơn , liền hối thúc lần nữa :

- em cứ vào bảo là có người quen muốn gặp chị .. (vừa nói quân vừa mở bóp rút ra tờ 100k bo cho Nụ)

Và nói tiếp .

-Em cứ nói vậy đi , em cầm tiền mà ăn sáng ...

Tôi đang kiểm tra lại số bàn và tính tiền , thì Nụ bước vào gọi :

-Chị Thảo ơi . có người muốn gặp chị nè ...

Tôi ngừng tính ngước lên nhìn Nụ và hỏi .

-ai vậy em , chị có quen ai đâu ...?

em cũng không biết , có hai anh nào cứ đòi gặp chị , bảo là người quen ,,em có nói là chị không giống như tụi em rồi mà cứ đòi gặp , mà hai anh này đẹp trai lắm chị .

Tôi ừ nhẹ rồi bảo bảo Nụ.

-Được rồi , để chị ra xem đó là ai mà bàn số mấy đó em ?

- bàn số 20 ạ!