Ừ! Thì Mình Nợ Nhau

Chương 3

Bước ra chỗ anh ngồi , nhìn khuôn mặt với đôi mắt u buồn , người mỉm cười nói với anh về chuyện Ba Tôi chuẩn bị vào đây , nhưng Tôi dấu đi chuyện Gia Đình Tôi cũng như Cô Hai Tôi không ưng anh , đang nói chuyện thì Cô Hai Tôi từ trong phòng bước ra , nhẹ nhàng kéo ghế ra chỗ Tôi ngồi rồi nhìn Nam nói ;

-Con là bạn trai của Thảo à ...? con tên gì ?

Na lễ phép đáp ;

-Dạ con chào Cô , con tên Nam .

-ừ ...con làm nghề gì ? Cha Mẹ con còn không ...?

-Dạ ...con là thợ hàn cha Mẹ con vẫn còn ạ !

nghe Nam nói vậy xong Cô chỉ ""ừ " nhẹ một tiếng rồi đi về , Tôi cũng không biết Cô ra đây gặp và nói chuyện với anh là có ý gì ...?nhưng với bản tính của Cô Tôi biết cô sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Tôi được toại nguyện nên Tôi có phần hoang mang .

-Em....

Tiếng của Nam kéo Tôi ra khỏi vòng suy nghĩ lủng củng .

Tôi giật mình đáp .

-Dạ ... sao anh ..?

-Cô em có vẻ khó tính nhỉ .... anh thấy lo .

Tôi nhìn anh trấn an.

-không sao đâu anh ... chắc cô tò mò nên hỏi ấy mà .

-ừ ..!

Ba ngày sau Ba Tôi lên chơi Nhật vì muốn lấy lòng mà sang hẳn ở bên quán chơi .....

-Bác ơi ! Bác gả Thảo cho Con đi , con thương em Thảo lắm [ Nhật nói ].

Ông Phúc [ Ba Thảo ] cười nói .

-Để Bác hỏi ý nó xem sao chứ nó mà không chịu thì khổ .

Rồi Nhật và Ông Phúc nói chuyện , Nhật còn nhiệt tình mời chào đưa đón Ông Phúc đi chơi đây đó cho biết nên trong lòng ông cũng ưng Nhật lắm .

Tuy không thích Nhật , nhưng suy cho cùng Nhật cũng không phải là người xấu , Nhật cũng lớn lại chững chạc , nhà cửa có sẵn nhưng Tôi lại thật sự không hề có chút tình cảm gì với Nhật cả ,,,,tình yêu mà khó nói lắm ....

Tại phòng riêng của Cô Hai .

-Cô hai nhìn Ông Phúc nói ;

-Anh tính sao chứ ...? Cái thằng Nam đó em cũng đã nói chuyện qua rồi , làm thuê thôi , công việc thì bấp bênh , đi chiếc xe thì cà tàng ,,,, mà không biết nó có cho ăn bùa mê thuốc lú gì không mà con Thảo nhà mình .... em khuyên bảo thế nào cũng không được ,,,, nên mới gọi cho anh lên đây ....

....

Hôm sau đang kiểm tra lại sổ sách thì Nụ đi lại chỗ Tôi. Tôi thấy mắt liếc ngang đảo dọc như sợ ai đó nhìn thấy rồi ghé tai Tôi nói nhỏ ;

-Chị Thảo hồi tối em nghe Cô và Ba chị tính chuyện của chị đó .

Nghe Nụ nói Cô và Ba Tôi đang tính chuyện của Tôi thì Tôi vội hỏi lại nó;

- Chuyện chị là chuyện gì ? Em nói rõ chị nghe xem nào ?

-Em nghe nói là không cho chị quen với anh Nam vì anh Nam nghèo ....Ba chị sẽ bắt chị về quê rồi sẽ từ từ tính chuyện cưới hỏi của chị với ông Nhật .

Tôi nghe mà giận run người , Tôi đi thẳng ra bàn nơi Ba Tôi và Cô Hai đang ngồi nói chuyện , Tôi ngồi xuống và không chút chần chừ Tôi hỏi ;

-Ba ....Con nghe nói Ba muốn cho con về quê lấy anh Nhật .

Ba Tôi nhấp nhẹ ngụm trà rồi gật đầu nói ;

-Ừ ....thằng Nhật nhà nó cũng có điều kiện , hơn nữa Ba thấy nó cũng tốt tính nên Ba đồng ý gả con cho nó .....

Cô Hai nghe vậy cũng nói chen vào .

-Đúng rồi , Cô đã tìm hiểu thằng Nhật kỹ rồi , với chỗ quen biết nên cô mới làm mai cho Mày , thời bây giờ tìm đâu ra được người vừa có điều kiện lại vừa tốt tính như nó mà quan trọng là nó cũng yêu thương con .

Càng nghe nói Tôi thật sự càng cảm thấy rất bức xúc nhưng vì đây bà Cô Tôi và Ba Tôi nên Tôi đành phải cố gắng kìm chế, Tôi thở một hơi để lấy lại bình tĩnh nói.

- Con lớn rồi con có quyền chọn lựa hạnh phúc cho riêng mình, hơn nữa con không hề có chút tình cảm gì với anh Nhật, một chút cũng không vậy sao con lấy được....

Ba mà ép con con bỏ nhà đi luôn cho Ba vừa lòng.

Tôi đã từng không ít lần bỏ nhà đi bụi nên khi nghe nói vậy Ba Tôi giận run người , ánh mắt hằn lên từng tia máu đỏ, Tôi biết độ giận dữ của Ba Lần này đã đạt đến đỉnh điểm rồi, may mà ở quán chứ nếu ở nhà chắc Tôi cũng no đòn với ông.

Nói xong câu nói đó Tôi chạy nhanh vào phòng nhân viên đóng cửa lại và khóc.

Tôi biết Ba chỉ muốn tốt cho Tôi nên mới muốn gả Tôi cho Nhật nhưng mà tình yêu đâu phải món đồ ngoài chợ mà muốn bán cho ai thì bán .

Bản thân Tôi tự biết mình yêu Nam tù cái nhìn đầu tiên, từ cái lúc anh bước vào quán với cái sự bất cần và lạnh đã vô tình làm cho trái tim Tôi không thể nào thôi nghĩ về anh ....

Khóc chán Tôi quyết định lấy điện thoại ra và gọi cho anh ...

Đầu dây bên kia Nam nghe thấy giọng nói của Thảo mếu máo thì hốt hoảng nói.

- Em ... Có chuyện gì vậy ??? Sao lại khóc , bình tĩnh nói anh nghe xem nào.

Tôi thụt thùi gạt nước mắt hỏi anh.

- Nam.... Anh trả lời thật lòng cho em biết được không...???

- ừ có chuyện gì em nói đi.

- anh có thật lòng yêu em không???

Nam nghe vậy thì chả hiểu chuyện gì vì rõ ràng đang yêu nhau , chứ Nam cũng có làm gì khuất tất đâu. Nghĩ vậy nên Nam nói.

- Có anh yêu em ...

Tôi chỉ cần nghe anh nói được câu nói đó là Tôi hạnh phúc lắm rồi Tôi kể cho anh nghe về sự phản đối của Ba và cả cô hai về tình yêu chúng Tôi.