Tôi đang giặt đồ ngoài giếng thì nghe một cái cộp....
tiếng con của tôi khóc thét lên ....
Tôi vội chạy vào .... Trời ơi ! con tôi đã bị rơi ngã từ trên giường xuống nền nhà xi măng và thúc vào thanh gỗ của Bàn đang nằm sấp ở dưới đất mà khóc thét lên .... Nhìn qua bên cạnh thấy thằng út đang trân trân đứng đó nhìn mà cũng không thèm đỡ cháu lấy một chút . Tôi nhìn nó hỏi ;
- Út sao em thấy cháu ngã mà không kêu chị .
nó im lặng không nói gì ...?
Ông Kính vừa đi về thấy vậy nói ;
- út ... sao cháu ngã mà không bế cháu .
- thì con cũng ở ngoài vừa vào tới thôi mà ....
Tôi bế con lên may mà con Tôi không sao cả ,,,, nhưng nhìn con mà tôi ứa nước mắt ...
Bình thường trong nhà dù Hân có rảnh cũng không hề đυ.ng tay đυ.ng chân tới việc nhà MÀ Bà Hoa cũng không nói gì đâu , nhưng hôm nay có vợ chồng anh Quân và chị Nhung về thì thái độ của bà Hoa cũng khác hẳn ngày thường ....
Tôi vẫn nghĩ là công việc của tôi hàng ngày sao thì giờ tôi cũng làm vậy thôi , tranh thủ con ngủ tôi định ra nấu ăn vừa rửa cái nồi cơm điện để cắm cơm thì Bà Hoa nói ;
- để đó con có chị Hân và chị Nhung làm rồi , không phải làm đâu , hai đứa nó nhanh làm chút là xong ....
tôi lại cầm chổi để quét nhà , Bà Hoa cũng nói ;
- con không phải làm đâu .... nói rồi bà quay vào trong nói tiếp ;
- Hân ra quét cái nhà cho mẹ ... chòi chọt cho sạch sẽ vào ....
tôi nghĩ thầm ...
"" bình thường sao không bảo con gái làm đi mà cái gì cũng mình , hôm nay hay thế nhỉ ...? đã thế thì làm đi , mình khỏe ""
Tôi đi vô với con thì thấy Ông Kính cứ đem cái chân dúi dúi nơi cái đầu của con tôi mà nói ;
- chà , cái đầu cũng cứng nhể...? tôi thấy con tôi bắt đầu ré lên vì hoảng còn Bà Hoa thì ngồi đó mà không thèm ngó ngang gi liền tiến tới định bế con cho ông khỏi làm vậy với con mình thì bà Hoa nói ;
- cho nó nằm thế bế làm gì cho nó quen hơi , mẹ cũng thấy nó khóc đó mà nghĩ bế nó sẽ quen hơi nên thôi .... mà mẹ thấy mẹ nuôi hai đứa hai tháng nay cũng đâu có dư nổi một triệu mà mua xe đâu nhỉ...?
tôi đáp ;
- mẹ ơi , dịp này anh hay đi chơi theo anh Hải chứ có đi làm đâu mẹ ...?
Bà Hoa thở dài nhìn tôi nói ;
- để đó mẹ về mẹ sẽ nói nó , mẹ nói nhất định nó sẽ nghe , con thấy đó trong nhà từ chị Hân cho đến anh Quân tất cả ai cũng nghe theo lời me hết ....nhưng con phải nghe mẹ , nếu mẹ nói thằng Quốc thì từ nay tiền của nó làm về con đưa đây cho mẹ giữ cho chứ dạo này mẹ cũng thấy nó hư rồi đó ....
Tôi im lặng không nói gì .... quả đúng như lời Bà Hoa nói thật , thấy chồng tôi về , bà bảo chồng tôi ngồi xuống nói chuyện thế mà chồng tôi cũng nhận ra cái sai của mình mà quay qua xin lỗi tôi thật ...
Quốc vừa nói lời xin lỗi tôi xong thì Bà Hoa cũng vội lên tiếng ;
- từ nay con cứ cố gắng làm rồi tiết kiệm sau này còn có cái lo cho tương lai giờ được bao nhiêu Trinh đưa đây mẹ giữ cho .
Tôi hiểu ra mọi việc nên tôi im lặng chứ không nói gì , cũng như sau bao nhiêu chuyện xảy ra không ngu gì mà tôi lột cái nhẫn mà tôi đang đeo mà đưa cho bà hết , tôi im lặng chờ anh nói , Bà Hoa thấy Tôi im lặng liền lên tiếng ;
- Nếu con không đưa tiền cho mẹ giữ cũng được , nhưng từ nay nếu thằng Quốc nó có làm gì sai con cũng đừng phàn nàn với mẹ nữa .
Hôm nay bà Hoa đi chợ về tôi thấy bà có mua thịt , thấy Tôi đi từ trong bếp ra bà nói ;
- Trinh , mẹ có mua ít thịt nạc đây , con coi vào nấu cháo cho cháu nó ăn , mình nó ăn từng này là vừa còn chỗ cá này nấu cho cả nhà .
Bà Hoa vừa dứt câu thì ông Kính nhìn tí thịt chỗ tay tôi mà nói to ;
- gớm ... bữa nay thấy vậy thì bày đặt nịnh nọt nó nữa hả ....
lại không dưng gì Tôi lại bị lôi vào cuộc cãi vả của ông bà khi không đáng .
Bà Hoa nghe Ông Kinh vừa đi đâu về nhè nhè say nói vậy thì đưa liền hai tay vỗ đùi miệng nói to;
- mày lại đi hốc rượu về say , lại tính kiếm chuyện với tao đó hả ..? con Trinh có là cái thá gì với tao đâu mà tao phải nịnh nó ....? mày không thấy à ? chỉ có mày mới gọi chúng nó vào , chứ tao đâu có bao giờ gọi đâu , tao đâu có cần ....? [ vừa nói bà vừa vỗ đùi đanh đách ].
Ông Kính cũng lớn giọng không kém .
- ȶᏂασ mẹ cái đồ con đĩ , tao ốm yếu không làm được ra tiền mày mới giám dở giọng ra như thế ? cái đò quỷ cái như mày cả cái xóm này ai không biết cái loại mày như thế nào ...?
Vừa lúc này Hân cũng đi chơi về , Ông Kính thấy Hân về liền nói tiếp ;
- đấy con hư tại mẹ mà , thằng nào cũng dẫn về nhà được , thằng nào cũng yêu được ?
Hân thấy vậy nói ;
- Ông đang nói ai đấy ;
Ông Kính đáp ;
- tao là tao nói cái đứa con hoang đấy ?cái đồ ba cha bảy mẹ chín ông bà ... loại mày gặp thằng hải cũng cái dồ con chú cháu cha ....như nhau cả thôi .
- Bà Hoa ; từ nhỏ giờ nó gọi ông là ba đó nha .
-Hân; ȶᏂασ mẹ mày , loại mày không có mẹ tao thì mày cũng chết lâu rồi , đứng đó mà còn to mồm , cái đồ ăn bám đít mẹ tao ;
rồi thì cốc chén lại thi nhau rơi lẻng chẻng ....
- Bà Hoa ; Trinh dọn đi cho mẹ ;
tôi vội ra lấy chổi dọn thì Ông Kính nói ;
- không được dọn gì hết để đó cho tao , mày mà dọn là tao gϊếŧ đó ?
- Bà Hoa ; con cứ dọn dẹp đi cho mẹ .
- Ông Kính ; tao cấm mày đυ.ng vào , kệ mẹ nó , nó phá được thì nó đi mà dọn .
mỗi lúc như vậy tôi thật không biết phải làm sao , tôi ước gì mình có phép tàn hình mà biến khỏi nơi này đi cho đỡ đau đầu nhức óc , chả biết làm thế nào tôi đành lấy chổi dọn nhà ...?
- Ông Kính ; đĩ mẹ cái con dê xổng chuồng này , ato nói mày không nghe à ? nhà này tao mới là chủ , hộ khẩu còn đứng tên tao đó .
- Bà Hoa ;mày chỉ giỏi đem con cháu ra để giữ chân tao thôi , chứ tao đâu có cần ...
tôi lúc này thấy mệt mỏi thật rồi , cũng không còn chút gì muốn lưu luyến mà ở lại đây nữa, tôi lấy điện thoại gọi cho anh kể mọi chuyện xảy ra ở trong nhà và bảo với anh là tôi muốn về quê ....? điện thoại tôi vừa tắt thì điện thoại bà hoa cũng liền đổ chuông bà Hoa nhìn thấy số điện thoại liền đưa ánh mắt nhìn về phía Tôi mà nói;
- Mẹ nghe đây con...? con không làm hay sao mà gọi cho mẹ giờ này ?
tôi không nghe được đầu dây bên kia anh nói gì chỉ nghe bà Hoa đáp lại ;
- đâu có gì đâu con , nhà mọi việc vẫn bình thường mà , không hề có chuyện gì xảy ra đâu [ vừa nói bà vừa đưa ánh mắt nhìn về phía tôi ]
cúp điện thoại Bà Hoa nhìn Tôi nói ;
- Tao đã bảo chuyện gì trong nhà cũng đừng có tọc mạch lại với thằng Quốc kia mà , mày thấy không ...? nó đâu có tin mày nó còn phải gọi về để hỏi lại tao đây này ...?