Làm Dâu Xứ Lạ

Chương 29

-Tao đã bảo chuyện gì trong nhà cũng đừng có tọc mạch lại với thằng Quốc kia mà , mày thấy không nó đâu có tin mày , nó còn phải gọi về để hỏi lại tao đây này ...

Tôi đi vào trong bấm điện thoại gọi ngay cho anh ...?

-Quốc ; anh nghe nè .!

- Tôi ; anh ... sao em nói với anh mà anh lại phải gọi về hỏi mẹ ? anh không tin em à?

- không phải ... anh không có ý đó ? anh chỉ nói với mẹ là .sao mà nhà mình nhiều chuyện thế ...? con vừa ra khỏi nhà mà đã có chuyện rồi !

- vậy sao anh hỏi mẹ ? mẹ bảo anh không tin em nên mới phải gọi về hỏi mẹ kìa ?

- thôi kệ đi em ?

- em không biết đâu , anh lo mà về đi , em thật sự không muốn sống ở đây nữa đâu ...? trong nhà hễ có chuyện gì cũng lôi em vào ... em mệt rồi ?

Tôi nói đến đây thì anh cũng cúp điện thoại luôn . Tôi không biết ý anh thế nào , nhưng mà Tôi bước vào nhà và lại tủ quần áo xếp sẵn dồ vào va ly để đó .

chiều đó anh về thật .... và khi anh về thì mọi việc vẫn như bình thường ...?

đang nằm ngủ thì Tôi thấy cái bóng của ai ở trên đầu , vì có cái rèm ri đô che ở giường của hai vợ chồng nên Tôi chỉ thấy cái bóng Tôi sợ quá khều tay nói nhỏ với anh ;

- Anh ơi ! hình như có ai ở đầu giường mình nằm ấy ;

anh nghe tôi nói vậy thì đứng dậy nhẹ nhàng đi ra thì thấy Bà Hoa đang đứng ngó ở đầu giường của chúng tôi ;

Tôi ngoảnh đầu quay mặt vào trong không thèm nói gì với anh nữa ;

Quốc thấy Tôi có vẻ giận nên ôm tôi nói nhỏ ;

- em , .... đừng như vậy mà , đâu phải anh muốn thế đâu ...?

Tôi đáp ;

anh coi xem , ngủ cũng không thoải mái , cũng bị người nhà anh để ý .., khi thì vừa quay qua để kê cái tay của anh ngủ ba anh cũng bảo."" đấy cái giường nó kêu kia ... ghê thật "" giờ thì mẹ anh vào ngó .... em thật sự không còn từ nào để diễn tả hết mọi người trong gia đình anh nữa , em mệt rồi anh không về em cũng sẽ về ? anh thích thì anh cứ ở , em và con sẽ về ...? chứ sống này em không thể chịu đựng được ? anh thấy đó em có bao giờ được ăn cơm no không ...? ăn cũng bị nói là ăn như pháp.... cắm cơm ba anh cũng xem coi em cắm nhiều hay ít ? gạo nhanh hết cũng bảo em ... nhà mình 7, 8 người ăn cắm bữa hơn bát gạo cứ nói , chuyện gì cũng đổ lên đầu em ... em mệt anh à ?

Quốc nhìn tôi nói với giọng năn nỉ ..?

- Thôi mà em , tính ba trước giờ vậy rồi , em ở đây với anh nha .dù gì đây cũng là nhà anh mà ...

Tôi không nói gì ngoảnh mặt quay vào trong , Quốc đưa cái tay ôm Tôi , tôi lấy tay hất ra ....

- Em mệt , muốn ngủ rồi anh ngủ đi ...? không ba anh lại tưởng làm gì nữa ... khổ lắm ....?

Reng ...... reng ... reng ...

điện thoại của Tôi reo ... nhìn điện thoại Tôi vội nghe máy ;

- A LÔ ,Bố à ..? Bố có khỏe không ...?

- Bố tôi ; ừ con à ...? nói với thằng Quốc ông nội ốm nặng sợ không qua khỏi , hai đắ coi có về được thì về ....?

Tôi nói với anh và nhân cơ hội đó tôi nói với gia đình anh là tôi về vì ông nội ốm nặng , sợ không qua khỏi ;

- Ông Kính; về thì mày về một mình được rồi , nhà này con tao không được phép đi ở rể ;

-Tôi nhìn anh và đi vào trong thu dọn đồ đạc của hai mẹ con còn để anh tự quyết định ;

lát sau tôi thấy anh bảo ;

- giờ về cả hai vợ chồng tiền đâu mà về ...?

- em sẽ bán cái nhẫn này ,,, anh có về không ...?

- hay em về đi rồi xong công việc vào lại với anh ...?

- anh không về thì thôi ... em sẽ không bao giờ vào nữa ... còn anh muốn thế nào là việc của anh ...? em không ép còn em và con nhất định sẽ về ...?không về để chờ nhà anh đưa con của mình lên chùa gửi à..?

- Quốc , được rồi anh sẽ về với em ...?

thế là hai chúng tôi lại một lần nữa cùng nhau đi bán cái nhẫn trong tay tôi để lấy tiền rời khỏi ngôi nhà này , Tôi bán được 1, 8 triệu tiền nhẫn vừa về đến nhà tôi buồn đi vệ sinh nên để vội xấp tiền ở đầu giường trên cái vali đồ một lát sau vào tôi kiểm tra lại tiền thì thấy thiếu mất một tờ 50 ngàn , tôi vội kêu anh vào hỏi ;

- anh ... anh có lấy tiền không ..? đi về là em vội bỏ đây , mới có tý mà giờ thiếu 50 ngàn đâu rồi ấy .

- ừ , chị Hân bảo cho chị mượn 50 ngàn đỏ xăng nên anh thấy đó anh lấy cho chị ấy mượn rồi ;

- Tôi ; sao anh cho chị anh mượn mà không hỏi em gì hết , mình chuẩn bị về rồi , tiền xe , đồ nữa , chị anh cũng giỏi bòn quá nhỉ ,,,?mượn rồi mình về đi khi nào trả ;

Quốc hằm hằm nói ;

có 50 ngàn em làm gì mà to thế ..?

- ừ , 50 ngàn đó , 50 ngàn mà biết em út lát về rồi còn tranh thủ bòn cho được 50 ngàn .

Tối hôm đó anh cũng đi với hải không về nhà , tôi gọi điện thì thuê bao,thấy tôi đi ra đi vô Bà Hoa nói ;

- NÓ 8 GIỜ MỚI VỀ ;

quả đúng tầm 8 giờ sáng thì anh về thật , nhìn thấy anh tôi cũng hỏi luôn ;

- anh đi đâu mà từ tối qua đến giờ mới về , xe chuẩn bị tới rồi . mà sao điện thoại của anh em gọi toàn không liên lạc được vậy ...?

Quốc không nhìn tôi mà trả lời với giọng nhạt gừng ;

- hôm qua uống rượu nơi nhà bạn anh Hải say quá nên ngủ quên nhà đó luôn , sim đó bị mất rồi ;

chúng Tôi về quê được hai bữa thì ông tôi cũng mất .lo xong công việc của ông tôi thì Quốc một hai cứ đòi vào trong đó làm với hải , Tôi không đồng ý nhưng bố mẹ tôi ai cũng BẢO ;

- Thôi để cho quốc nó vào đó làm cũng được , con không muốn vào thì ở đây ...?

Thế là ngay ngày hôm sau anh bắt xe đi luôn .

anh vừa lên xe được một chút thì tôi gọi cho anh không được , xui rủi sao tôi lại lấy số điện thoại của Bố tôi gọi ngay vào cái số điện thoại cũ, cái số điện thoại mà anh bảo là mất .

điện thoại vừa đổ được hai hồi chuông thì đầu dây bên kia tôi nghe được giọng nói quen thuộc của anh vang lên ;

- con nghe Bố ;

- Tôi; anh cũng được đấy nhỉ ..? anh vẫn dùng số điện thoại này mà lại nói dối em là bị mất ...? được ...

nói xong Tôi tức giận cúp ngang điện thoại ;

vừa đặt điện thoại xuống thì tiếng báo tin nhắn lại đến , tôi luôn tay ấn nút mở xem luôn thì thấy là anh nhắn ;

- anh xin lỗi , tại anh không muốn em gọi nhiều ...

- Tôi ; a hóa ra bữa đó anh đi chơi qua đêm sợ tôi gọi nhiều nên mới ra cái hạ sách này à...? vậy được , vô trong đó rồi anh muốn làm gì thì làm nhé , không cần phải gọi điện thoại về cho tôi làm gì nữa đâu .

Một tuần sau Tôi thấy anh gọi về , Tôi bắt máy và nói ;

- a lô;

- Quốc; có giận anh nữa không ...?

Tôi đáp ;

- có chuyện gì không ...?

- mai anh gửi về hai triệu nha , đừng giận anh nữa nha , ở nhà coi lo cho con nha .

anh gửi về hai triệu đó mãi hai tháng sâu tôi cũng không thấy anh gửi tiền về nữa mạc dù vợ chồng đã làm hòa và nói chuyện bình thường , tôi nóng ruột gọi cho anh ;

- Tôi ; anh à ! ở trong đó có làm được không...? sao tuần đầu em thấy anh gửi về hai triệu mà lâu rồi không thấy anh gửi tiền về nữa ? hay là anh về đi ., về quê cho gần em và con rồi anh đi làm với bố cho gần ?

Quốc ấp úng trả lời ;

- có anh vẫn làm bình thường em à ...?

chỉ có điều lần này chưa lấy được tiền thôi ?

Tôi nhận ra trong thanh âm của anh có phần không được thoải mái , tôi liền nói ;

- anh .... anh nói thật đi , có phải anh cho chị Hân và anh Hải mượn tiền nên không có tiền gửi về đúng không ...?

- không , một tuần nữa nếu không lấy được tiền anh sẽ về .

một tuần sau tôi thấy anh gọi điện thoại bảo là về nhưng chưa có tiền xe .

tôi bảo thế nếu công việc không được thì anh về đi em gủi tiền xe vaoof cho mà về .