Kinh Trì Thịnh Hạ

Chương 60: Bắt nạt anh

Gậy gộc to lớn lấp đầy nơi riêng tư của cô, tạo lối vào trong, cảm giác vừa ngứa lại vừa căng tràn.

“Bắt nạt anh kiểu nào đây?” Cô có chút gấp lại có chút thẹn thùng, không biết phải làm sao.

“Em động một cái đi.”

Cái gậy to cứng lại dài kia, còn giật giật trong cơ thể mình, Thịnh Hạ sợ đến mức nào, sao còn dám động?

Kinh Trì nhẫn nại, cố gắng dỗ dành cô: “Thì động một chút đi.”

Hai tay Thịnh Hạ chống lên ngực anh, sợ hãi nâng mông lên.

Cây gậy chậm rãi rút ra khỏi hoa động, từng chút một rời khỏi tường thịt mềm mại, nơi sâu thẩm bên trong lại trổi dậy một trận ngứa ngáy trống trãi, chờ đến khi rút ra dược một nữa, cô lại chậm rãi ngồi xuống.

Hoa động từng chút một nuốt lấy gậy thịt, vách thịt mềm ngứa bị cọ xát vô cùng sảng khoái, cô ưm một tiếng, nuốt hết gậy thịt vào trong, vào thẳng nơi sâu nhất cơ thể mình.

“Hạ Hạ giỏi qua, anh thích em bắt nạt anh như vậy đó.”

Giọng nói mang theo tìиɧ ɖu͙© của anh vang lên, Thịnh Hạ cảm thấy thẹn thùng, nhưng rõ ràng có thể cảm nhận được anh đang rất sung sướиɠ.

Cô lại một lần nữa lắc lắc cái mông, chầm chậm từng chút, tốc độ không phải là quá nhanh, nhưng lại làm cho anh cảm thấy thoải mái đến nỗi thở hổn hển.

Gậy thịt sưng to bị nuốt chửng, từng sợi gân máu xanh tím bên trên mạnh mẽ trổi dậy, có thể thấy được có bao nhiêu kí©ɧ ŧɧí©ɧ, có bao nhiêu mãnh liệt hận không thể sâu thêm chút nữa.

Hoa huyệt bị cắm vào nghe tiếng phụt phụt, chất lỏng giàn giụa.

Thịnh Hạ không dám nhìn anh, khi nhấc thân lên xuống, ánh mắt đều nhìn đi nơi khác.

Thân thể hồng nhuận như hoa đào rơi vào mắt Kinh Trì, càng thêm dụ hoặc trí mạng.

Anh nắm lấy hai cái bánh bao lớn đang lắc lư lên xuống của cô, tùy ý mà vuốt ve, lòng bàn tay thỉnh thoảng lại xẹt ngang hai nụ hoa của cô, rất nhanh, hai cái bánh bao liền căng đầy, ngay cả nụ hoa cũng đứng thẳng lên.

Thịnh Hạ nhận được kí©ɧ ŧɧí©ɧ không khỏi đẩy nhanh động tác hơn nữa, hơi thở của Kinh Trì lập tức trở nên càng dồn dập, chống người ngồi dậy.

Cô ngồi trên người anh, hai cái bánh bao trực tiếp đưa đến trước mặt anh.

Anh một tay xoa nắn bánh bao bên này, còn bên kia thì được anh cắи ʍút̼ ở trong miệng.

Thịnh Hạ suýt chút nữa là mềm oặt trên người anh.

“Hạ Hạ cố lên.”

Dứt lời, cánh mông mượt mà đã bị anh đánh một cái.

Cô không cảm thấy đau ngược lại còn có một kɧoáı ©ảʍ rất kỳ lạ dâng lên.

Thịnh Hạ đặt tay trên vai anh, khó nhịn đong đưa hai cái.

Nhưng cô không có chút sức nào cả, ăn vạ trên người anh không đứng dậy.

Thì ra người đảm nhận công việc chuyển động lại mệt đến như vậy.

“Em nghỉ ngơi một chút đi, đến lượt anh làm.

Kinh Trì lại nằm xuống lần nữa, hai tay nắm chặt lấy eo cô. Đưa cô nhấc lên cao rồi lại mạnh mẽ hạ người xuống, cảm giác căng đầy trong nháy mắt làm cho cô hét thành tiếng chói tai.

Anh cứ nhấc lên rồi hạ xuống, kɧoáı ©ảʍ như sóng biển càng quét đến đây.

“A…A… Ưm a…”

Giữa hai chân va chạm vào nhau vang lên tiếng bành bạch.

Sóng triều còn chưa rút, eo cô đã bị buông ra, Thịnh Hạ cho rằng đã kết thúc, lập tức cảm giác được anh đẩy hông lên, gậy thịt to lớn từ dưới hướng lên trên đâm sâu vào hoa động của cô.

“Ưm… A a…. Sâu quá… Sâu quá….”

Bởi vì cô ngồi ở trên, lại có sức nặng thêm vào, hơn nữa lại có dịch yêu bôi trơn, gậy thịt cứng rắn ra vào thuận lợi hơn bất cứ lúc nào hết, càng muốn mạnh mẽ đâm vào tận cùng bên trong vách thích non mềm.

Chàng trai cũng không vì cô cầu xin tha thứ mà dừng lại, trái lại, anh càng đẩy eo lên xuống kịch liệt hơn.

Không có gì chống đỡ, chỉ có sự kết hợp nơi riêng tư, Thịnh Hạ bị anh lên xuống cả người đều run rẩy, cô chịu không được  rêи ɾỉ phóng đãng thành lời.

Mơ hồ nghe được tiếng anh nói: “Anh có xem qua lịch học của em?”

“Cái... Sao?”

Hai cái bánh bao lắc lư như sóng cuộn, giọng nói bị đè ép đến vụn vỡ, Thịnh Hạ rất nhanh bị kɧoáı ©ảʍ mới đến bao phủ toàn thân.

Gậy thịt đâm mạnh vào nơi tê ngứa khó chịu được của cô, hoa động không ngừng đóng mở, dịch yêu không ngăn được chảy ra ngoài.

Kinh Trì cảm nhận được nơi chật hẹp của cô đang cắn chặt du͙© vọиɠ của mình, càng co rút càng chặt chẽ, đi vào lại trở nên khó khăn hơn, vách thịt mềm mυ'ŧ chặt du͙© vọиɠ của mình, cảm giác lại càng thêm mất hồn.

Anh biết, cô muốn đạt giới hạn rồi.

Anh giữ chặt hai tay cô lại, ngay khi thân thể cô hạ xuống, đột nhiên anh đẩy mạnh lên trên.

“A a a ——”

Hai đùi của Thịnh Hạ căng chặt, bờ mông theo bản năng mà nhấc lên, một luồng dâʍ ɖị©ɧ nóng hổi phun ra không ngừng.