Kinh Trì Thịnh Hạ

Chương 54: ᛕích Ŧìиh

“Ừm… Muốn… Xin anh…. Hội trưởng….”

Ngược lại là lúc khác, cô cũng sẽ không to gan lộ liễu như vậy.

Nhưng Thịnh Hạ của lúc này, toàn thân, toàn lý trí chỉ nghĩ phải được anh hung hăng xỏ xuyên đi vào.

Cô nhịn không được mà lắc mông không ngừng, nếu không phải là bị anh ấn vào tường, cô rất muốn nằm trên người anh.

Lúc này, Kinh Trì không ngừng liếʍ láp đến phía sau, đầu lưỡi ra sức liếʍ lấy hoa cúc của cô, từ cánh hoa rồi lại đến nhụy hoa, tốc độc chậm rãi lập tức nhanh hơn nữa.

Đầu lưỡi trơn tru, đυ.ng vào hoa đế, cô co rụt người lại ngay tức khắc, cảm giác trống rỗng nhưng vui sướиɠ từ nơi riêng tư truyền đến xương cùng, cô thoải mái đến mức không tự chủ rêи ɾỉ thành tiếng.

“Ưm ư….. Hội trưởng… Em …. Em sắp không được rồi….”

Đột nhiên lưỡi to ướt mềm ra sức nhanh hơn nữa, đảo quanh trái phải, kịch liệt cọ xát bên trong hoa đế.

Bụng nhỏ chịu không nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, bèn hóp lại, nước mật trong veo từ tiểu huyệt róc rách chảy ra ngoài.

“Đó, chỗ đó không được…. Nhanh…. Nhanh quá… Ư a a….”

Lời này chẳng những làm anh không dừng lại, ngược lại anh càng đẩy nhanh tốc độ hơn, bên trong hẻm nhỏ yên tĩnh, có thể nghe được tiếng nước nhóp nhép một cách rõ ràng.

Ngứa ngáy tận xương tuỷ phát ra, khó mà khống chế, Thịnh Hạ cắn ngón tay, muốn mượn chuyện này để ngăn cản sự tê ngứa không ngừng lan rộng kia lại, nhưng bên dưới từng đợt, từng đợt kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt đánh đến, cô chỉ có thể kêu thành tiếng.

Nơi đó thật trống rỗng, khó chịu đến mức ngón chân be bé đều cuộn tròn cả lên.

Kinh Trì nhân lúc động hoa mở rộng, lập tức vói lưỡi đi sâu vào trong.

Bên trong hút chặt lấy đầu lưỡi của anh ngay lập tức, nếu đổi lại là cái gậy thô to kia, không chừng đã bị cô ép bắn ra rồi, tâm ý liên thông, bên dưới đã ngẩng cao đầu tràn đầy tinh thần.

Đột nhiên bị lấp đầy, cô còn chưa kịp phản ứng, anh đã dùng lưỡi bắt chước động tác ra ra vào vào của gậy thô to bên dưới.

Hai tay Thịnh Hạ lại lần nữa cắm vào trên vai anh, ngón tay hơi dùng sức, không biết là muốn đẩy anh ra hay là muốn anh cắm sâu hơn một chút.

Theo sự luật động nhanh hơn của anh, thân thể cô chịu không nổi bèn nghiêng về phía anh hơn, không tự giác lắc lư vòng eo, chủ động hùa theo ý muốn của anh.

Thân thể của cô đã bị anh làm cho vô cùng mẫn cảm, ở lần thâm nhập cuối cùng, một dòng nước ấm phun trào khỏi mật động.

Dây thần kinh trong đầu đã bị chặt đứt, cô cảm giác được trước mắt mình trắng xoá, cả người không kìm được ngã sang một bên.

Trong mơ hồ, dường như khi anh rời khỏi nơi đó của cô, còn kéo theo một sợi chỉ bạc.

Kinh Trì đứng dậy, nâng eo cô lên.

Thịnh Hạ đem cân nặng toàn thân đều dựa vào người anh, mở miệng thở gấp, khi cao trào qua đi, trong lúc vô tình cô nhìn thấy dưới bụng nhỏ của anh, nơi đó còn sưng to ngẩng cao đầu, cô sợ đến mức tỉnh táo vài phần, vừa rồi đã bắn… Sao lạ cứng lên nữa rồi?

Kinh Trì nhận ra cô đã tỉnh táo được không ít, quay đầu lại thì thấy cô đang trừng mắt nhìn chăm chăm nơi đó của anh.

Nếu cô đã nhận ra, anh cũng không cần phải nhịn.

“Ôm cổ anh.”

Thịnh Hạ đã đánh mất ý thức tự chủ, anh nói gì cũng làm theo cái đó.

Trong khi cô duỗi tay ôm cổ anh, anh lại nâng một chân cô lên, đem gậy gộc thô to kia theo con đường ướŧ áŧ một mạch đi vào trong.

“Phốc phốc phốc……” Tiếng nước vang lên theo tần suất thọc vào rút ra càng ngày càng dày đặc.

Thịnh Hạ tưởng tượng mình đang ngồi trên một con thuyền nhỏ, theo sự rung chuyển của anh mà lên xuống, điều cô có thể làm là ôm chặt lấy anh, cùng nhau chìm nổi.

“Nhẹ, nhẹ chút…”

“Chậm một chút, chậm một chút, hội trưởng…”

Chiếc bóng giao nhau của hai người bị ánh trăng chiếu lên mặt đất, có thể thấy khi chàng trai rút ra, bóng của chỗ kia thô dài, khi cắm vào, cô gái suýt nữa bị đẩy về phía sau, nhưng eo của cô đã bị anh giữ chặt, cô chỉ có thể thừa nhận mặc kệ chàng trai cắm vào thật sâu bên trong mình.

Khi ra vào kịch liệt, hai luồng mềm mại trước ngực của cô run loạn cả lên, lắc lư dập dềnh, âm thanh rêи ɾỉ không ngừng tràn ra.

Hơi thở của chàng trai dồn dập, còn cô gái trầm ngâm rêи ɾỉ, tiếng va chạm thân thể bạch bạch, trong đem tối lại trở thành giai điệu hoan ái đầy sắc tình.