Kinh Trì Thịnh Hạ

Chương 52: Bây giờ, tới lượt em.

Thịnh Hạ cầm thân gậy, đẩy nhanh tốc độ hơn, từ dưới vuốt lên trên.

“Dùng thêm chút sức.”

Cô đáp lời, ngón tay lại càng chặt hơn.

Nghe được tiếng thở dốc và rêи ɾỉ của anh, Thịnh Hạ như được cổ vũ, càng ra sức vuốt ve hơn.

“Nhanh thêm một chút nữa.”

Thịnh Hạ vuốt nhanh đến hết mức có thể, vừa vuốt  vừa ngẩng đầu lên, đôi mắt toả sáng, tìm kiếm sự khẳng định cho dù không nhìn thấy rõ vẻ mặt của anh.

“Hội trưởng, như vậy anh thoải mái không?”

Lúc này, Kinh Trì mới trầm mặc, thẳng thắng nói lời thật lòng “Làm không đúng lắm.”

“Không đúng sao?” Thịnh Hạ đã đổi cách khác, mỗi lần đều làm không đúng, cô bắt đầu bối rối tay chân, bởi vì lần đầu, cho nên không nắm được trọng điểm, liên tục vỗ về chơi đùa cả nửa ngày, dùng sức vuốt cũng không có sai lắm, tốc độ cũng chậm dần.

Cô có chút thất bại nói: “Em thật ngốc, luôn làm không đúng.”

Kinh Trì hôn hôn lên mặt cô, sau đó bao lấy bàn tay cô lại: “Không sao, để anh dạy cho em.”

Một tay anh đỡ lấy eo cô, một tay bọc lấy tay cô nắm lấy thân gậy, sau đó cầm lấy tay hướng dẫn cô vuốt từ thân gậy đến đầu nấm, từ chậm đến nhanh.

Thân gậy bắt đầu lên, lớn hơn, một tay cô đã không nắm được nữa rồi.

Như vậy mới thật sự thoải mái sao?

Suy nghĩ này vừa mới hiện ra, hơi thở cực nóng của anh đã phun trên sườn mặt cô, hơi thở bắt đầu trở nên dồn dập, từ trong cổ họng lộ ra tiếng rêи ɾỉ làm người khó nhịn được đỏ mặt tía tai.

Hai thân thể dựa vào nhau, nhiệt độ trên người anh dường như cũng có lây truyền, Thịnh Hạ cảm giác nhiệt độ cơ thể mình dần tăng lên, trên mặt nóng đến nức có thể chiên được trứng, hơi thở không khỏi gấp gáp hơn.

Anh dạy cô, rồi buông tay để tự cô thực hành, nhưng cô còn chưa đủ thuần thục, không được một lúc tốc độ đã chậm lại, Kinh Trì lại tự mình ra trận lần nữa, nắm lấy tay cô tiếp tục vuốt ve lên xuống.

Tay cô cọ rát quá nhanh nên nóng cả lên, một lát sau lại mỏi nhừ.

Cô nhớ, khi cô gái kia vuốt không được bao lâu thì người nam kia đã chịu không nổi, rất nhanh đã phải bắn ra, vì sao hội trưởng lại lâu như vậy?

Thịnh Hạ còn không biết, sau này mình sẽ có bao nhiêu là tính phúc.

Gậy to  sung huyết dâng trào, dưới sự vuốt ve của bàn tay nhỏ bé, đầu nấm tiết ra vài giọt nước sệt đυ.c, dính lên tay rồi lại bôi trơn thân gậy.

Kinh Trì cảm thấy mình bị bàn tay nhỏ làm cho sướиɠ đến mất hồn, thoải mái muốn chết.

Bàn tay cẩn thận cọ lên đầu nấm, lại ve vuốt thân gậy và rãnh nhỏ, anh thoải mái đến nỗi than dài thành tiếng, tốc độ vuốt ve càng nhanh hơn.

Thịnh Hạ chưa từng nghĩ tốc độ tay mình lại có thể nhanh hơn người như vậy, nhanh đến nỗi chỉ thấy cái bóng.

Tiếng thở dốc bên tai càng lúc càng dồn dập, Thịnh Hạ cảm thấy thẹn thùng vùi đầu vào trong ngực anh.

Ngay sau đó, anh dùng hai ngón tay nhéo cằm cô, để cô ngẩng đâu lên, anh hung hăng hôn lên môi cô, lưỡi to tiến quân thần tốc, quấn quýt lấy lưỡi mềm của cô không tha.

Knh Trì đẩy hông hai cái, thiếu chút nữa tay cô đã trượt khỏi phân thân của anh.

Thân gậy cứng rắn đến hết cỡ, nóng bỏng vô cùng khiến cô muốn buông tay, nhưng lại bị anh giữ chặt không cho rời đi.

Bất chợt, tiếng rên của anh tràn ra giữa môi lưỡi đang quấn quít, anh dùng sức đẩy hông, một dòng chất lỏng đặc sệt trắng đυ.c từ đầu nấm phun ra, thân gậy cũng giật giật một hồi, cuồn cuộn phun trào không ngừng, ướt sủng bàn tay của Thịnh Hạ.

Thịnh Hạ mở to miệng, còn chưa hoàn hồn, anh một tay chống lên bức tường sau lưng cô, ánh trăng nghiêng nghiêng đúng lúc chiếu rọi vào khuôn mặt anh, khoé miệng còn dính chút nước bọt, môi mỏng khẽ mở, thở dốc hổn hển, có chút sắc tình, đuôi mắt đỏ ngầu, mí mắt nâng lên, tìиɧ ɖu͙© trong mắt chưa phai, mang theo sự dụ dỗ mê hoặc người khác, chỉ liếc nhìn cô một cái, nơi riêng tư của cô lập tức chịu không nổi  tuôn ra một dòng nước ấm.

Cứ như vậy, cả hai im lặng quấn lấy nhau, ai cũng không mở lời, chờ đợi anh bình ổn lại dư vị cao trào.

Một lúc sau, Kinh Trì mở miệng, trong giọng nói khàn đặc lộ ra ý cười thoả mãn: “Em yêu, vừa rồi em rất tuyệt.”

Em yêu? Đầu óc cô đón nhận không kịp, liền thấy anh ngồi xổm xuống dưới người cô, vén váy cô lên, “Bây giờ, tới lượt em.”

Cái gì?

Ngón tay thon dài của anh kéo một cái, qυầи иᏂỏ bên trong của cô đã bị kéo xuống.