Kinh Trì Thịnh Hạ

Chương 41: Anh đổ rất nhiều mồ hôi, còn cô lại chảy thật nhiều nước

“Ưm ư ư ….”

Tiếng rêи ɾỉ dồn dập của cô tựa như chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, làm cho Kinh Trì ra sức va chạm nhanh hơn nữa.

Đùi chạm đùi, da thịt chạm vào da thịt, phát ra tiếng bạch bạch bạch vô cùng vui tai.

Từng cái cắm vào vừa nhanh vừa mạnh.

Cả người anh đầy mồ hôi, Thịnh Hạ cảm giác lòng bàn tay đã ướt, hơn nữa sức va chạm của anh lại lớn, cô nắm lấy tay anh cứ bị trượt xuống dưới.

“A ——”

Vừa rồi anh va chạm vào một nơi nào đó trên vách tường thịt mềm mại,  khiến miệng nhỏ mẫn cảm lại co rút phun ra một dòng nước ấm.

Cô quơ quàng lung tung, móng tay để lại mấy vệt đỏ trên lưng anh.

Có chút đau, nhưng lại đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ tê tái.

Kinh Trì đột nhiên chọc vào rút ra thật nhanh.

Thịnh Hạ rêи ɾỉ ngâm nga, có chút đau xót và mềm nhũn, hai chân của cô sắp không giữ được eo anh, một chân lắc lư rồi rơi xuống.

Kinh Trì nâng cái chân bị rơi xuống đặt trên khuỷu tay, tiếp tục chuyển động.

Tuy rằng như vậy không bì được với mở rộng hết cỡ, nhưng lại khiến cho sự tiếp xúc của động nhỏ cùng vật to càng thêm bền chặt.

Lối vào đã thu hẹp, tường thịt mềm mại từ bốn phương tám hướng bao bọc lấy to lớn của anh, đầu gậy đánh vào thịt mềm, lối đi lập tức co rút lại, vật to lớn liền bị giữ chặt, sướиɠ đến mức muốn đầu hàng, thật sự quá mất hồn.

Cho dù tốc độ cùng tần suất vì trở ngại mà chậm hơn, nhưng cảm giác này so với vừa rồi lại càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn.

Thật sướиɠ, thật muốn buông vũ khí đầu  hàng,

Nhưng  Kinh Trì lại không muốn như vậy.

Lần đầu tiên anh đã cảm thấy vô cùng không hài lòng, anh đang muốn rửa mối nhục lần trước.

Anh lập tức chậm lại, nhưng với tư thế này thì từng cú thúc vào đều rất giày vò người bên dưới.

Nửa người trên của Thịnh Hạ nằm trên giường, nửa người dưới lại lơ lửng trên không, khi bị anh lấp đầy, sau lưng sẽ cọ xát vào chăn gối bên dưới nóng lên, khi anh rút ra, thân thể đều theo anh lao theo anh, cảm giác như sắp bay ra ngoài, cô chỉ có thể nắm chặt drap giường.

“Hội trưởng, hội trưởng, xin anh, xin anh….”

Kinh Trì đứng ở mép giường, từ trên cao nhìn xuống:  “Xin anh cái gì?”

Thịnh Hạ theo bản năng mở miệng, nhưng cô cũng không biết bản thân mình muốn xin cái gì.

Ở trong phòng, cô cũng không giống như lúc ở ngoài cầu thang, không dám lên tiếng, cũng không có lớn mật phóng túng, đè nén tiếng ngâm nga vụn vỡ, lại càng thêm ái muội mê người.

Theo mỗi lần bị anh đâm vào, ánh sáng trong mắt cô như phai dần, mê mang đầy vô tội như chú nai con đi lạc trong rừng, làm người muốn ức hϊếp, hung hăng khi dễ.

Kinh Trì hài lòng mà di chuyển, một tay nắm lấy chân cô, tay còn lại nâng lên, dùng sức đâm vào rút ra.

Tóc dài tung xoã rơi tán loạn, Thịnh Hạ nghĩ khung xương của mình đã bị anh đâm vỡ vụn.

Trong ý loạn tình mê, nơi sâu nhất trong cơ thể bị anh đâm vừa nhanh vừa mạnh, động hoa run rẩy không ngừng, tần suất phun ra nuốt vào tăng cao.

Nơi kết hợp của hai người không chứa nỗi mật dịch, tiếng nước nhóp nhép vang lên.

Cô gái dưới thân, tóc dài đen mượt xõa tung trên giường, da trắng như tuyết, mạnh mẽ đánh vào thị giác, hơn nữa bên trong cơ thể cô co rút kịch liệt, cuối cùng anh cũng khó nhịn được.

Du͙© vọиɠ vừa mới rút ra, thì một dòng nước đặc sệt phun trào.

Kinh Trì thở gấp, cụp mắt nhìn về phía cô.

Hai gò má xinh đẹp nhuộm một màu hồng hoa đào, thở hổn hển không ngừng, nước bọt từ khóe miệng của cô chảy xuống, thanh thuần cùng quyến rũ, khiến người ta muốn kéo đến đè dưới thân chà đạp một phen.

Nhưng anh biết, cô đã không còn chịu nổi.

Bên trong Thịnh Hạ cũng phun nước trong suốt ra ngoài, cả người như bị rút cạn hết sức lực, hai chân mềm oặt buông xuống mép giường, hai mắt mơ màng, mất đi tiêu cự.

Mồ hôi của Kinh Trì, từ trên mặt chảy dài xuống cằm, từng giọt rơi xuống bụng cô.

Anh đổ rất nhiều mồ hôi, còn cô lại chảy thật nhiều nước.

Lần này anh tự mình gắng sức kiểm tra năng lực bản thân.

Anh vừa lòng cong môi, ôm cô gái nhỏ đang mơ màng muốn ngủ đi tắm rửa.

Thịnh Hạ mệt đến nỗi không muốn nhúc nhích, mặc kệ cho anh tùy ý đùa nghịch.

Chờ một lần nữa quay lại giường, cô đã ngủ thϊếp đi mất.

Kinh Trì nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt hồng nhuận của cô, đôi mắt mang theo cưng chiều, mang theo thâm tình mà cô chưa từng thấy qua.

Anh dịu dàng hôn lên khóe mắt cô, sau đó ôm cô vào trong ngực, nhắm mắt lại dần dần chìm vào giấc ngủ.