Kinh Trì Thịnh Hạ

Chương 39: Không tắm thì tiếp tục

Thấy cô nhìn qua, Kinh Trì bèn đi đến trước mặt , đưa tay lau mồ hôi trên gương mặt cô.

Da thịt của cô rất mềm mịn, tràn ngập hơi thở thanh xuân.

Vừa mới qua cao trào, hai má cô ửng hồng, đôi môi nhỏ nhắn bị cắn đỏ bừng, tóc mai dính trên mặt, da thịt ướt đẫm mồ hôi, dưới ánh đèn tạo ra ánh sáng nhỏ vụn.

Đẹp không gì sánh được.

Hai người đứng đối mặt nhau, ai cũng không động đậy, Thịnh Hạ lại cảm giác được cái đó của anh chỉa vào bụng nhỏ của mình, qua lớp áo rộng thùng thình trồi lên một khối, cách lớp vải cũng cảm nhận được lửa nóng của anh.

Dường như chỗ nào đó của anh, đã căng cứng phồng lên thành cái lều nhỏ.

Lúc cô còn kinh hãi, Kinh Trì đã cúi người hôn lên chớp mũi của cô: “Tắm không?”

Tắm, tắm sao?

Nhưng cô đâu có quần áo ở đây: “Hay là không cần-----”

Lời của cô còn chưa nói hết, đã bị giọng nói trầm khàn của anh cướp mất: “Vậy thì tiếp tục.”

Tiếp tục cái gì?

Suy nghĩ này vừa mới thoáng qua, bờ môi đã bị anh nghiêng đầu ngậm lấy.

So với sự cứng rắn kiêu ngạo bên dưới, nụ hôn của anh rất dịu dàng.

Anh nhẹ nhàng mυ'ŧ lấy cánh môi, cái lưỡi liếʍ cọ hàm răng của cô, từ trái sang phải, lại từ trong ra ngoài.

Thịnh Hạ bị anh hôn nhũn cả người, bàn tay không biết đặt ở đâu, chỉ có thể nắm lấy vạt áo của anh.

Đôi tay anh chui từ vạt áo đi vào, sờ soạng phía sau lưng cô.

Bàn tay của phái nam không mềm mại như tay con gái, có chút thô ráp nhưng cảm giác khi cọ xát lại rất mãnh liệt.

Nơi riêng tư vốn đã ướŧ áŧ lại một lần nữa trào ra một dòng nước thơm ngọt.

Thịnh Hạ trong mơ hồ cảm giác được áo bra lỏng dần, hai con thỏ lớn đã bị bắt lấy, mặc người vuốt ve, nhào nặn thành đủ hình dạng.

Quần áo vẫn còn chỉnh tề trên người, nhưng bên trong đã nhếch nhác vô cùng, cô cảm thấy thật xấu hổ.

Cô thở gấp một cái, khóe mắt lập tức nhìn thấy gối nằm, không biết từ lúc nào hai người đã từ ngoài cửa lăn đến trên giường.

Chân chạm đến mép giường, đã bị anh nhấn ngồi xuống dưới.

“Giơ tay lên!” Anh thì thầm vào tai cô.

Thịnh Hạ liền giơ hai tay lên cao, áo ngoài đã bị anh kéo từ dưới lên trên cởi ra.

Dây bra cũng đã nằm ở khủy tay, dễ dàng tháo bỏ.

Toàn thân của cô chỉ còn lại một cái váy ngắn che trên hở dưới.

Đôi tay Thịnh Hạ chống về phía sau, nhìn anh ngồi xổm xuống, dùng tay nắm lấy cạp váy của cô, chậm rãi kéo xuống.

Eo thon nhỏ xinh đẹp, bụi hoa che lấp mật động, lông tơ bị chất lỏng trong suốt bết thành từng sợi, còn có, dòng nước thơm ngọt theo lối nhỏ chảy xuống, đôi chân dài trắng nõn….

Kéo xuống từng chút một, độ ấm trong phòng lập tức tăng cao lần nữa.

Thịnh Hạ mắc cỡ không dám nhìn anh, ngọn lửa nơi đáy mắt Kinh Trì càng lúc càng nóng bỏng, ngay cả cổ họng cũng bị thiêu đốt đau đớn.

Váy ngắn bị ném trên giường, anh tách hai chân cô ra, chen người vào giữa, đôi tay chống hai bên sườn của cô, đè cô ở bên dưới.

Thịnh Hạ không ngừng ngửa về phía sau, cuối cùng đôi tay chịu không nổi, nửa người trên lập tức nằm xuống.

Ngón tay anh tìm được lối vào mật động, cô vừa mới ưm một tiếng, môi đã bị anh lấp kín không còn khe hở.

Đoá hoa nhỏ ngay lối vào chính là điểm mẫn cảm của cô, anh chỉ chạm vào nơi đó, cô lập tức tiết ra một dòng nước ấm nóng.

Thịnh Hạ không khỏi vặn vẹo eo, nhưng lại bị anh đè chặt.

Anh quẩy đảo một hồi, nơi đó cũng đã đủ ướt, liền rút ngón tay ra ngoài, đổi lại thay vào đó chính là du͙© vọиɠ cứng rắn đang ngẩng cao đầu căng trướng khó chịu của anh.

Cảm giác của ngón tay và du͙© vọиɠ không hề giống nhau, nóng, dài lại to lớn.

Khi anh bắt đầu cắm vào, Thịnh Hạ lập tức nhận ra, theo bản năng kẹp chặt hai chân lại, vô tình kẹp luôn chân của anh.

Anh dùng tay nâng hai chân cô lên, thẳng tay mở rộng ra, đoá hoa mê người lập tức lộ ra trước mắt anh, thật xinh đẹp và ướŧ áŧ.

Lần này anh không cho cô có cơ hội thở dốc, trực tiếp cắm thẳng vào bên trong.

Thịnh Hạ mở to hai mắt nhìn, cảm giác thân thể như bị xỏ xiên qua.

Lúc này, hoa huyệt bị lấp đầy, trong nháy mắt cũng không kịp phản ứng lại, Kinh Trì ôm lấy eo cô, dùng sức va chạm ra vào.