Đầu lưỡi ấm áp của anh đảo qua răng khiến cô run rẩy, Thịnh Hạ đang ngây người mới có phản ứng lại.
Cô mím môi, hàm dưới lại căng chặt, hoàn toàn không biết nên làm gì.
Kinh Trì nhận ra cô đang căng thẳng, nụ hôn đang sâu hóa thành dịu dàng, anh chậm rãi liếʍ vòng quanh trên dưới đôi môi cô, Thịnh Hạ được anh hôn liếʍ như vậy, xúc cảm càng thêm mãnh liệt hơn.
Sự vỗ về dịu dàng của anh đã làm Thịnh Hạ thả lỏng cơ thể, cô cảm giác được vòng tay anh ôm mình không còn chặt chẽ, nếu cô muốn thoát ra cũng rất dễ dàng.
Nhưng….
Thịnh Hạ nhìn người ngay trước mắt, nhớ lại hình ảnh anh cùng cô gái khác đứng chung một chỗ, trong lòng cô không muốn chịu thua.
Cô vòng tay ôm lấy eo anh, bởi vì khẩn trương cho nên ôm rất chặt.
Kinh Trì cũng không tiếp tục, anh cho cô cơ hội lựa chọn.
Từ chối hoặc là----
Ngay lúc này cô lại chủ động, anh ngạc nhiên mừng rỡ không thôi, đặc biệt là cô còn vụng về đưa lưỡi ra, đón ý hùa theo, làm máu toàn thân anh sôi sục lên.
Hai cái lưỡi ấm áp quấn quýt lấy nhau, khoang miệng tiết ra nước bọt, xoắn xuýt đến mức tiếng nước vang lên chậc chậc.
Nghe tiếng động đó, Thịnh Hạ lập tức thẹn đỏ mặt, không khỏi có ý muốn lùi bước.
Kinh Trì sao có thể để cô lâm trận bỏ chạy được cơ chứ, anh giữ chặt gáy cô lại, kéo cô đến gần, gặm, cắn, nuốt môi cô, như đang nhấm nháp món ăn ngon, mỗi một chỗ cũng không muốn bỏ qua.
Hôn sâu như vậy, Thịnh Hạ chỉ biết nức nở nắm chặt áo anh.
Không biết qua bao lâu, hai người mới tách ra, một sợi chỉ bạc từ trong miệng kéo dài ra ngoài.
Im ắng lại đầy sắc tình.
Thịnh Hạ xấu hổ, mắt đối mắt với anh.
Kinh Trì mò mẫm đến khóa kéo sau lưng cô, kéo xuống.
Tựa như trứng gà bị bóc vỏ, từ trên xuống dưới, thân thể tuyết trắng xinh đẹp của thiếu nữ chậm rãi hiện ra dưới ánh đèn, nhìn không sót cái gì.
Trên người cô chỉ còn lại bra và qυầи ɭóŧ.
Cô gái khoanh tay che chắn trước ngực, dáng vẻ sợ hãi như hoa trước gió, xinh đẹp và yếu ớt khiến người thương tiếc.
Lách tách một cái, móc khóa bra cũng được mở ra.
Kinh Trì xoa xoa đầu vai cô, kéo dây áo bra xuống, làm cho đôi thỏ trắng bị giam cầm bật nhảy ra ngoài.
Anh dùng một tay cầm lấy, no đủ và mềm mại tràn qua khe ngón tay, cổ họng lập tức khô nóng, anh ngậm đỉnh hồng xinh của cô, mυ'ŧ vào miệng.
Đại não của cô như thiếu dưỡng khí, bị anh hôn đến nỗi không biết được đâu là đông tây nam bắc.
Bàn tay anh vuốt ve tấm lưng trần rồi từ từ trượt xuống dưới, cách vải qυầи ɭóŧ mỏng vỗ vỗ lên bờ mông cong của cô.
Tê dại nối đuôi nhau, làm cô rêи ɾỉ thành tiếng, Kinh Trì lập tức nhân cơ hội đó quấn lấy lưỡi của cô, đánh sâu vào bên trong, nước bọt tràn đầy, theo khóe miệng cô chảy dọc xuống dưới.
Một cảnh hương diễm.
Kinh Trì rũ mi nhìn cô, đôi mắt đen sâu hun hút.
Ngón tay anh nắm nhẹ mép qυầи ɭóŧ, kéo xuống.
Thịnh Hạ thẹn thùng muốn giữ lại, hai tay liền bị anh nắm lại giơ cao lêи đỉиɦ đầu.
Đầu ngón tay anh dùng lực, cởϊ qυầи lót mỏng manh ra, bụi hoa xinh đẹp lộ diện trong không khí.
Kinh Trì ép cô sang bên cạnh, ấn tay cô lên tường.
Cô bị đè lên tường, qυầи ɭóŧ còn treo trên đùi, theo động tác cơ thể mà tuột xuống đến mắt cá.
Gần như trần trụi ở trước mặt anh, Thịnh Hạ cảm thấy cả người nóng như thiêu đốt.
Bàn tay Kinh Trì phủ lên bụi hoa mềm mại, nơi riêng tư bí mật chỉ thuộc về phái nữ đang róc rách chảy từng dòng nước thơm ngọt.
Bàn tay ấm áp của phái nam chạm vào khiến cho Thịnh Hạ có cảm giác nóng rát, cô không được tự nhiên vặn vẹo eo thon, muốn trốn tránh khỏi
Thịnh Hạ cảm giác được lòng bàn tay mang theo lửa nóng của anh chạm vào mình, cô lập tức không được tự nhiên vặn vẹo eo, muốn thoát khỏi tay anh.
Nhưng đáp lại cô là nụ hôn mang theo tính xâm lược của người nào đó.
“Ưm… Ưm…” Thịnh Hạ ngẩng đầu lên đón nhận.
Ngón tay anh vỗ về chơi đùa bụi hoa của cô, động hoa co rút, một lần nữa nước mật lại tuôn trào.
Anh ngắt lấy nụ hoa của cô rồi xoa nhẹ.
“Ô…… ưm a ——” Tiếng rên rĩ mơ hồ của Thịnh Hạ tràn ra từ nụ hôn triền miên của hai người.
Ngón tay men theo lối vườn hoa cắm vào trong, vách thịt mềm mại bao quanh, tựa như đang cắm vào thịt của một loại quả chín mọng, chất lỏng lập tức chảy ra dính ướt cả ngón tay anh.