Hôn Ước Với Lão Đại Hắc Bang [Khải Nguyên]

Chương 56

Chương 56: Đối đầu......
"Lúc nãy đã đi đâu"- hắn hỏi

"Nga...lúc nãy đã đến nơi tập bắn súng"- cậu ngồi trên đùi hắn hai chân đung đưa trong không trung mỉm cười

"Nơi tập bắn"- hắn vừa nói vừa đưa mắt liếc Chí Hoành làm cho Chí Hoành cảm thấy mình đang đổ mồ hôi lạnh, cậu lại nói thêm "Còn dùng súng để bắn thử nữa"

Lời của cậu vừa nói ra làm cho mặt hắn càng đen hơn căn phòng rộng lớn bắt đầu lạnh đến âm độ "Ai cho em đến đó" hắn nghiêm mặt hỏi còn đanh vào mông cậu một cái (Au: nhân cơ hội a)

Cậu nhìn hắn tức giận nhưng vẫn cười vui vẻ nói "Là em bảo Chí Hoành dẫn đến đó"

"Không có lần sau những nơi đó rất nguy hiểm"- hắn ra lệnh, nói đùa sao bảo bối của hắn còn yêu thương không kịp sao có thể để cho cậu chạm vào những thứ nguy hiểm đó tốt nhất là không nên để cậu bước vào nơi đó

"Hả, nhưng em còn muốn học bắn súng"- cậu ngạc nhiên nói

"Không"- hắn nói

"Nhưng...nhưng..."- cậu ủy khuất nói

"Không"- hắn nói

"Nếu học bắn súng thì không bằng em phục vụ anh"- hắn nhếch môi cười gian xảo nói

"Vương Tuấn Khải anh là đồ khốn khϊếp"- cậu ủy khuất nhỏ giọng mắng

"Em vừa nói gì"- hắn vờ nghiêm mặt hỏi

"Không có gì"- cậu cười lấy lòng nhưng trong lòng gào thét mắng hắn "Vương Tuấn Khải anh là đồ chết tiệt, lưu manh, vô sỉ, keo kiệt..."

Rời khỏi tổ chức Ảnh ngồi trong xe cậu vẫn giận dỗi về việc không được học bắn súng nên không thèm ngồi gần hắn chỉ đưa mắt nhìn ra khung cảnh bên ngoài, hắn cười khổ với tính trẻ con của cậu nhưng tuyệt đối không mềm lòng đáp ứng chuyện kia

Lúc này điện thoại cậu reo lên, cậu bắt máy "Alo"

"Vương Nguyên có một cuộc đua xe tối nay có muốn đua không"- là Thiên Tỷ gọi

"Thật sao, vậy mình sẽ đua"- cậu liền đồng ý, hắn một bên nhíu mày nghe cuộc đối thoại của cậu

Cậu nghe điện thoại xong quay sang nhìn hắn, hắn thở dài nói "Được rồi tối nay anh sẽ đi với em"

Cậu cười vui vẻ hôn một cái thật kêu vào má của hắn "Khải là tốt nhất" hắn cũng mỉm cười ôm cậu vào lòng, dường như người nào đó đã quên mất mình đang giận

Ba chiếc Roll Royce chuyển hướng chạy thẳng về trường đua xe tới nơi liền thấy Thiên Tỷ đang đứng chờ, khán giả ngồi kín cả khán đài những tiếng hò hét vang khắp trường đua.

"Cậu tới rồi, có người đang đợi cậu"- Thiên Tỷ cười nham hiểm vẻ mặt xem người gặp họa

"Ai đợi mình"- cậu thắc mắc hỏi

"Chính là......"- Thiên Tỷ chưa nói hết câu thì "Vương Nguyên" một cô gái từ xa chạy đến gọi tên cậu, cậu bất ngờ "Anna" cậu vừa nói xong cô gái kia liền nhào tới hôn vào môi cậu một cái hắn từ phía sau đi tới thấy cảnh này mặt liền đen lại Vương Hàn đứng bên cạnh thầm kêu không ổn, Thiên Tỷ một bên cười thích thú

Cô gái kia buông cậu ra cười vui vẻ, cậu bất ngờ nói "Anna, sao em lại ở đây", cô gái kia cười vui vẻ nói "Nghe nói anh ở đây nên em liền tới"

"Vương Nguyên, cậu chết chắc rồi"- Thiên Tỷ có lòng tốt nhất nhở

Cậu nghi hoặc nhìn theo hướng tay của Thiên Tỷ quay đầu lại thì thấy một người hết sức khủng bố đang tới gần mình cậu thầm kêu "Tiêu rồi, vị lão đại kia lại ăn dấm chua"

Hắn bước tới trước mặt cậu rồi đưa mắt nhìn cô gái nước ngoài trước mặt khắp người tỏ ra hàn khí, cậu cười trừ nói "Vương Tuấn Khải đây là Anna em họ của em"

"Anna đây là Vương Tuấn Khải"- cậu quay sang giới thiệu hắn với Anna

Anna nhìn người đàn ông trước mặt đánh giá một hồi rồi quay lại cười vui vẻ với cậu hắn chỉ đứng một bên nghe hai người nói chuyện, Vương Hàn bước lại lên tiếng "Anna em không nhớ người anh này sao"

"Anh Vương Hàn"- Anna cười tít mắt khi thấy Vương Hàn

Vương Hàn mỉm cười nhìn cô em họ trước mặt "Anna mau đi theo anh" nói xong kéo tay Anna rời đi trong sự khó hiểu của cô

Cậu thở phào nhẹ nhõm khi Anna rời đi nhưng đưa mắt nhìn người kia thấy mặt hắn vẫn rất khủng bố, hắn không nói gì kéo cậu vào một nụ hôn cậu hơi bất ngờ nhưng cũng biết hắn đang tức giận nên không dám phản đối, sau khi thỏa mãn hắn buông tha cho đôi môi đã sưng đỏ vì bị mình ngấu nghiến của cậu ra bá đạo nói "Tất cả của em chỉ có thể là của anh" cậu thở hổn hển trừng mắt người đàn ông trước mặt này làm sao người này lại có tính chiếm hữu cao như vậy, tuyên bố quyền sở hữu xong hắn ôm eo cậu đi tới nơi để xe của cậu, cuộc đua sắp bắt đầu

"Đua xong phải về đây ngay"- hắn cảnh cáo, cậu không còn cách nào khác là tuân theo lời cảnh cáo của hắn

Chiếc Lamborgini màu đen chạy về điểm xuất phát những chiếc khác cũng lần lượt xuất hiện, cậu nở nụ cười "Thú vị" lần đua này Thiên Tỷ cũng tham gia, xe của Thiên Tỷ là màu bạc, Thiên Tỷ kết nối với cậu "Vương Nguyên thấy chiếc màu trắng phía trước không"

"Thì sao"- cậu thắc mắc hỏi

"Mộc Y Lan cô ta ở trong đó"- Thiên Tỷ nhếch môi cười đừng hỏi tại sao anh biết chuyện này chính cô ta tới tìm anh và nói muốn khiêu chiến với Vương Nguyên anh chỉ còn cách đồng ý

"Đại tiểu thư của Mộc gia cũng tham gia cuộc đua này sao thật không biết Vương Tuấn Khải có biết không"- cậu bình thản nói

"Cậu nghĩ người đàn ông của cậu có biết không"- Thiên Tỷ cà lơ phất phơ nói

Cậu không nói gì bật cười cậu chắc chắn hắn đã biết, nếu cô ta đã muốn gây sự thì cậu cũng sẽ không nhịn cô ta nữa, cô ta nghĩ cậu rất dễ bị bắt nạt sao...lầm rồi, cậu ấn nút kết nối với điện thoại của hắn, hắn biết cậu đã biết sự xuất hiện của người phụ nữ kia chỉ nói "Cẩn thận"

"Vương Tuấn Khải anh chuẩn bị chịu phạt đi"- cậu cười vui vẻ nói qua thiết bị liên lạc

"Được, anh sẽ chịu phạt"- hắn cười vui vẻ khi cậu ghen

Mộc Y Lan nhìn chiếc xe màu đen ở phía sau qua kính chiếu hậu nhếch môi cười tay ấn nút kết nối liên lạc với xe cậu, cậu nhìn thấy kết nối ở chiếc xe màu trắng phía trước nhếch môi cười

"Vương Nguyên đã lâu không gặp"- Mộc Y Lan nở nụ cười

"Rất vui được gặp cô Mộc tiểu thư"- cậu cũng cười nói

"Khải anh ấy vẫn tốt chứ"- Mộc Y Lan tỏ ra mình mới là người yêu của hắn còn cậu chính là người thứ ba quan tâm hỏi

"Khải" cậu cười lạnh khi nghe Mộc Y Lan gọi tên hắn thân mật như vậy nhưng vẫn vui vẻ nói "Anh ấy bên cạnh tôi rất vui vẻ"

Mộc Y Lan nghe cậu nói vậy tức giận ngắt kết nối tay đánh mạnh vào vô lăng đôi mắt hằn lên vài tơ máu "Vương Nguyên mày hãy đợi đó"

Không khí trường đua bắt đầu nóng lên tiếng reo hò ngày càng kịch liệt hơn, thời gian cuộc đua bắt đầu còn 30 giây tiếng xe khởi động vang khắp trường đua những tiếng hò reo bất giác im lặng khán giả nín thở ngồi xem cuộc đua sắp diễn ra

Màn hình lớn hiện lên thời gian đếm ngược "3...2...1... xuất phát" những chiếc xe phóng nhanh về phía trước với tốc độ cao nhất đường đua phía trước chỉ có một mảng tối đen không thấy ánh sáng, không ai biết sẽ có điều gì xảy ra phía trước, những tay đua dần thả chậm tốc độ bật sáng đèn xe hết cỡ để nhìn rõ phía trước.

Cậu vẫn ung dung chạy song song với xe cậu chính là xe của Mộc Y Lan phía sau là Thiên Tỷ, cậu nhìn chiếc xe mà trắng của Mộc Y Lan nổi bật trong bóng đêm đối lập với màu đen của xe cậu

Cậu nhếch môi cười nhấn chân ga tăng tốc độ phóng về phía trước Thiên Tỷ phía sau nhếch mép cười cũng tăng tốc độ chạy song song với cậu, Mộc Y Lan bất ngờ nhưng liền đuổi theo hai chiếc xe phía trước, ba chiếc xe lao vào trong bóng đêm như thiêu thân lao vào lửa làm cho người trên khán đài nhìn vào màn hình không khỏi bất ngờ

"Mộc Y Lan nếu đã muốn đấu tôi sẽ đấu với cô"

Hắn ngồi trong phòng vip theo dõi cuộc đua đang diễn ra chỉ thấy chiếc xe màu đen không ngừng tăng tốc độ lao về phía trước không khỏi lo lắng nhíu mày nhìn màn hình, Vương Hàn ngồi bên cạnh nhếch môi cười Anna ngồi bên cạnh Vương Hàn vừa ăn vừa nhìn màn hình chăm chú bật cười "Anh Vương Nguyên nổi giận rồi" chỉ một câu nói của Anna mà làm cho hắn bất ngờ đưa mắt nhìn Anna lạnh lùng nói "Làm sao cô biết"

"Mỗi lần đua như vậy chắc chắn sẽ có người bị tức đến chết"- Anna thản nhiên nói mắt vẫn chăm chú nhìn màn hình chuẩn bị xem kịch vui, Vương Hàn ngồi bên cạnh cũng nhếch môi cười

Cậu liếc mắt nhìn qua kính chiếu hậu thấy chiếc xe màu trắng không ngừng bám theo mình cười lạnh, phía trước là khúc cua cậu và Thiên Tỷ nở nụ cười đồng bộ nhấn chân ga đến tốc độ cao nhất vượt qua khúc cua, Mộc Y Lan bị bỏ lại phía sau tức giận vượt qua khúc cua tăng tốc độ đuổi theo hai chiếc xe phía trước đã cách mình rất xa

"Tài đua xe của cô ta quá kém"- Thiên Tỷ cười khinh thường qua thiết bị liên lạc

"Để xem Mộc tiểu thư làm được gì"- cậu cười khanh khách xe bắt đầu thả chậm tốc độ chờ chiếc xe phía sau đang lao tới, Mộc Y Lan hơi bất ngờ khi cậu bỗng thả chậm tốc độ nhưng liền nở nụ cười cô ta nghĩ Vương Nguyên đây chẳng phải tự tìm đường chết sao "Vương Nguyên mày thật ngu ngốc"

Thấy chiếc xe phía sau dần đuổi kịp mình cậu nhếch môi cười "Mộc Y Lan cô quá coi thường tôi rồi"

Hắn nhíu mày nhìn xe của cậu dần thả chậm tốc độ mà xe của Mộc Y Lan thì đang lao thẳng một đường về xe của cậu, cô ta chẳng phải đây là muốn tông chết cậu sao nghĩ tới đây hắn liền tức giận người phụ nữ này dám đυ.ng tới cậu sao

Người trên khán đài thất kinh nhìn trên màn hình khi chiếc xe màu trắng đang lao thẳng về chiếc xe màu đen ngày càng gần nhưng chiếc xe màu đen lại dần thả chậm tốc độ càng làm cho khoảng cách giữa hai xe gần hơn

Hai xe chỉ còn cách nhau 200m hai xe sắp va chạm nhau thì chiếc màu đen phanh lại đuôi xe quay 90 độ chắn ngang phía trước làm cho người xem càng thêm sợ hãi như vậy chẳng phải chiếc xe màu đen sẽ bị tông sao? Mộc Y Lan thấy chiếc xe màu đen đang tạo cơ hội cho mình nhếch môi cười độc ác "Vương Nguyên mày đi chết đi"

Chiếc màu trắng lao thẳng về phía trước sắp va chạm thì cậu nhếch môi cười đánh tay lái tăng tốc độ tạo thành một vòng cung tuyệt đẹp lao về phía trước "Mèo vờn chuột đến đây là kết thúc"

Mộc Y Lan trừng mắt nhìn chiếc xe màu đen đánh thẳng một đường chạy về đích thoát khỏi cái chết cận kề làm cô ta tức giận thiết bị được kết nối liên lạc "Ra tay đi" nói xong từ trong xe cô ta lấy ra một khẩu súng đuổi theo xe cậu

Khắp trường đua tiếng reo hò vang khắp nơi chiếc Lamborgini màu đen đang tiếng về đích phía sau là chiếc Lamborgini màu bạc nối đuôi theo phía sau là một vài chiếc xe đua khác

Đưa mắt nhìn phía sau qua kính chiếu hậu cậu liền thấy vài chiếc xe đua khả nghi liền biết Mộc Y Lan giở trò, kết nối thiết bị liên lạc với Thiên Tỷ "Thiên Tỷ có lẽ chúng ta cần đi dạo một chút, Thiên Tỷ nghe cậu nói vậy cau mày đưa mắt nhìn ra phía sau liền thấy những chiếc xe màu đen khả nghi nhếch môi cười "Nên đi dạo thôi" nói xong hai chiếc xe đồng bộ nhấn chân ga phóng thẳng về phía trước lao về đích nhưng không dừng lại mà chạy thẳng một đường rời khỏi trường đua

Hắn bên này cũng đã biết được hành tung của Mộc Y Lan liền rời khỏi phòng vip lái xe đuổi theo cậu "Bảo bối em không được có chuyện gì"

Thành phố đêm nay có vẻ tĩnh lặng ánh trăng nhàn nhạt chiếu sáng khắp nơi nhưng không gian tĩnh lặng này dường như bị phá hủy bởi cuộc rượt đuổi xé gió trên đường cao tốc, hai chiếc Lamborgini màu đen và bạc đồng bộ lao nhanh về phía trước đuổi theo là chiếc xe màu trắng và nhiều chiếc màu đen khác

"Cô ta bám dai thật"- Thiên Tỷ nhếch môi cười nói qua thiết bị liên lạc, cậu không nói gì chỉ cười khanh khách vẫn nhấn chân ga lên tốc độ cao nhất

"Lão đại những người đi cùng Mộc Y Lan là thuộc hạ của Thương Ngạn"- Chí Hoành vừa lái xe đuổi theo xe của hắn vừa nói, hắn không nói gì vẫn đuổi theo xe của cậu

Mộc Y Lan trong mắt hiện lên vài tơ máu điên cuồng đuổi theo xe cậu tay cầm súng bắn về phía xe cậu nhưng mọi viên đạn bay tới cậu đều tránh được, những tên theo Mộc Y Lan cũng bắt đầu giơ súng bắn về xe cậu mưa đạn liên tục bay về phía xe của cậu và Thiên Tỷ "Khốn khϊếp, người của cô ta có súng" Thiên Tỷ tức giận quát tiếp tục né tránh những viên đạn

Cậu nhếch môi cười "Vương Tuấn Khải tới rồi" nói xong liền thấy những chiếc xe khác, người trong xe không ngừng xả súng bắn về người của Mộc Y Lan, cô ta cũng kinh ngạc khi không ngờ hắn có thể xuất hiện nhanh đến vậy mà trên bầu trời còn xuất hiện thêm hai chiếc máy bay chiến đấu cũng đang không ngừng bắn đạn xuống dưới này

Người của Mộc Y Lan dần vơi đi nhưng cô ta vẫn không từ bỏ ý định vẫn đuổi theo chiếc xe của cậu "Vương Nguyên tao nhất định phải gϊếŧ được mày"

Mộc Y Lan điên cuồng bắn đạn về phía xe cậu cô ta lúc này đã phát điên trong đầu chỉ có một ý nghĩ là gϊếŧ chết cậu, hắn phía sau nổi trận lôi đình khi thấy Mộc Y Lan không ngừng bắn đạn về phía cậu trong lòng thập phần lo lắng cho tính mạnh của cậu nhưng nhìn đến chiếc xe màu đen phía trước tránh né mưa đạn một cách điêu luyện cũng yên tâm phần nào nhưng vẫn đuổi theo Mộc Y Lan, hắn phải gϊếŧ chết Mộc Y Lan

Cậu bình thản tránh né mưa đạn do Mộc Y Lan gây ra tay nhấn nút kết nối liên lạc với hắn liền truyền đến âm thanh của hắn "Bảo bối" cậu cười khanh khách nói với hắn "Vương Tuấn Khải lúc về em muốn ăn kem", hắn nghe giọng cười của cậu bất giác cũng nở nụ cười "Được lúc về liền mua kem cho em" hắn đồng ý cậu liền cười vui vẻ

"Mộc Y Lan trò chơi đến đây là kết thúc"- đôi mắt xinh đẹp của cậu hiện lên một tia nguy hiểm nhấn chân ga lên tốc độ cao nhất chạy về khúc cua phía trước mà Mộc Y Lan vẫn điên cuồng đuổi theo không chú ý đến khúc cua phía trước

Chiếc Lamborgini màu đen quay 180 độ vượt qua khúc cua với tốc độ cao nhất chiếc màu trắng phía sau lại không được may mắn Mộc Y Lan thất kinh thắng gấp chỉ một chút nữa là lệch khỏi hàng rào bảo vệ rơi xuống vách núi người của hắn đuổi tới bắt sống Mộc Y Lan, hắn lạnh lùng bước xuống xe đôi mắt nâu thẳm mang theo hàn khí và tức giận nhìn Mộc Y Lan "Chát" một cái tát mạnh mẽ giáng xuống má phải của Mộc Y Lan làm mặt của cô ta lệch qua một bên khóe môi chảy ra một ít máu, hắn ra lệnh"Mang cô ta về tổ chức" hắn nói xong lạnh lùng rời đi lúc này chiếc xe màu đen chạy về phía hắn

Cậu bước xuống xe liền được hắn ôm vào lòng kéo vào một nụ hôn nóng bỏng, Mộc Y Lan bị người của tổ chức đưa đi quay đầu liền nhìn thấy hai người đang hôn nhau tức giận hét lớn "Vương Nguyên mày hãy chờ đó...hahaha" cô ta cười điên dại trước khi rời đi, nụ cười của cô ta làm cho cậu và hắn cảm thấy không bình thường

"Vương Tuấn Khải anh chuẩn bị chịu phạt đi"- cậu bỗng nghiêm mặt nói

"Được, tùy em xử lý"- hắn cong môi cười hôn vào trán cậu

End chap 56

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - 

Kết luận: bánh bèo sẽ còn làm phản