Chương 53: "Cô ấy tới đây với tôi"......
"Vương Tuấn Khải mau buông em ra"- cậu vùng vẫy hét lênHắn im lặng kéo cậu đi về phòng, mạnh bạo đóng cửa lại đẩy cậu nằm xuống giường sau liền đè lên người cậu bắt đầu cuồng nhiệt cắи ʍút̼ môi cậu
Cậu hoàn toàn ở thế bị động bị hắn hôn ngấu nghiến cố gắng muốn vùng vẫy để giải thích nhưng không thể. Hắn bắt đầu cởϊ qυầи áo của cậu tay di chuyển khắp người cậu vuốt ve
Cậu thất kinh muốn thoát nhưng lại chìm đắm trong những cái vuốt ve của hắn cả ngươi mềm nhũn mặc hắn muốn làm gì, hắn rời khỏi môi cậu, cậu thở hổn hển mặt đỏ bừng nhìn hắn, cậu ôm cổ hắn kéo hắn lại gần mình giải thích "Mọi chuyện không như anh thấy, tụi em chỉ đang giỡn thôi"
Hắn ngẩng đầu nhìn cậu "Thật?"
"Hoàn toàn là thật"- nói xong cậu rướn người lên hôn vào môi hắn
Hắn bắt đầu cởϊ áσ của mình cậu liền đỏ mặt nói "Anh vẫn muốn làm sao?
Hắn nhếch môi cười "Bảo bối lúc này không thể không làm" nói xong liền nhắm môi cậu hôn tới
"Aaa...Vương Tuấn Khải anh là đồ khốn khϊếp"- cậu hét lên
- - - - - - - - - - - - - - - - -
"Quản gia, Thiên Thiên đâu?"- Nhất Lân hỏi ông quản gia
"Thưa cậu chủ, tiểu thư đã ra ngoài rồi ạ"- ông quản gia cung kính trả lời
"Nó đi với ai"- Nhất Lân hỏi
"Dạ, tiểu thư đi với Vương Hàn thiếu gia"- ông quản gia vừa nói xong Nhất Lân liền rời đi
"Vương Hàn, cậu không được phép tổn thương con bé"
- - - - - - - - - - - - - - - - - -
"Anh đưa tôi đi đâu"- Thiên Thiên khó chịu hỏi Vương Hàn, cô không biết tại sao mình lại bị người này lôi lên xe
"Đến nơi sẽ biết"- Vương Hàn không nhìn Thiên Thiên nhếch môi cười
Thiên Thiên không nói gì im lặng nhìn khung cảnh bên ngoài, bầu trời lúc nãy còn trong xanh nay chỉ còn những mảng u ám, cô cảm thấy rất khẩn trương và lo lắng, Vương Hàn không nói gì chỉ tập trung lái xe ánh mắt âm trầm không biết đang tính toán điều gì
Chiếc Ferrari màu đen dừng tại quán bar, Vương Hàn xuống xe kéo Thiên Thiên vào trong, thứ âm nhạc ồn ào vang khắp quán bar nhiều đôi nam nữ đang cuồng nhiệt nhảy trên sàn mùi rượu và mùi nước hoa nồng nặc lan khắp phòng, Vương Hàn kéo cô vào một góc để ngồi
Vừa ngồi xuống liền có một cô gái thân hình quyến rũ lắc eo nhỏ đi về phía này, cô ta bước tới ngồi trên đùi Vương Hàn ôm cổ anh nói giọng ngọt ngào "Hàn, anh tới rồi"
Vương Hàn nhếch môi cười hôn cô gái kia hai người chìm trong nụ hôn, Thiên Thiên thấy cảnh này cảm thấy trong lòng khẽ nhói cảm giác có ai đó đâm một nhát vào tim mình cô quay mặt về hướng khác
Vương Hàn liếc mắt nhìn cô liền nở nụ cười rồi tiếp tục hôn cô gái kia, sau một lúc hai người mới ngừng hôn, Vương Hàn nói với cô gái kia "Ngoan ngoãn trong phòng chờ tôi" cô gái kia vờ thẹn thùng rời đi
Câu nói của Vương Hàn không lớn nhưng Thiên Thiên vẫn nghe được cô cảm thấy trái tim mình lại đau, cô cố gắng lấy lại bình tĩnh quay mặt hỏi Vương Hàn "Anh đưa tôi tới đây làm gì?"
"Em không cần biết lý do"- Vương Hàn nói với Thiên Thiên rồi nhấp một ngụm rượu
Hai người im lặng không nói gì Thiên Thiên im lặng ngồi nhìn khắp quán bar, còn Vương Hàn chỉ ngồi uống rượu cứ 10 phút lại có một cô gái khác bước tới, Thiên Thiên cảm thấy mình sắp không khống chế dược bản thân mình muốn đứng dậy rời đi nhưng lại bị Vương Hàn kéo ngồi trở lại
Cô ngồi chịu đựng thứ âm nhạc ồn ào này, chịu đựng những nụ hôn kí©ɧ ŧìиɧ của Vương Hàn với những cô gái khác, cô ngồi thẫn thờ suy nghĩ tại sao cô cảm thấy khó chịu khi Vương Hàn hôn những cô gái khác? Cô đã yêu anh ta rồi sao?
Vương Hàn đưa mắt nhìn Thiên Thiên chỉ thấy cô ngồi thẩn thờ như đang suy nghĩ gì đó, Vương Hàn cảm thấy cô và anh có một khoảng cách rất xa. Vương Hàn bừng tỉnh với suy nghĩ điên rồ của mình, anh và cô không thể nào có mối quan hệ đó được, anh chỉ coi cô là một vật tiêu khiển khi buồn chán
"Thiên Thiên"- một tiếng nói vang lên kéo cả anh và cô về thực tại, Thiên Thiên đưa mắt nhìn về phía người vừa gọi cô thì thấy người đó là anh Kiệt người mà cô thầm thương từ lúc học trung học, cô mỉm cười đứng dậy bước tới phía người kia, Vương Hàn nhìn cô tươi cười bước tới phía người ông kia liền cảm thấy tức giận đẩy cô gái đang ngồi trên người mình xuống đất
Cô gái kia ủy khuất nói "Hàn, anh sao vậy"
Vương Hàn nhìn cô gái ngồi dưới đất tức giận nói "Cút"
Cô gái kia sợ hãi liền rời đi, Vương Hàn đưa mắt nhìn đôi nam nữ đang nói cười trước mặt nhất thời lửa giận bùng lên
"Anh Kiệt sao anh lại ở đây"- Thiên Thiên vui vẻ hỏi
"Anh đến dự sinh nhật của bạn, còn em sao em lại tới đây"- người tên Kiệt cũng vui vẻ trả lời
"Cái đó...cái đó...em tới đây để..."- Thiên Thiên ấp úng trả lời
"Cô ấy tới đây với tôi"- Vương Hàn đi tới phía hai người nói, môi mỏng nở một nụ cười tà mị
Thiên Thiên ngẩn người không biết nói thế nào thì bị Vương Hàn ôm eo, cái ôm của Vương Hàn rất chặt làm cô hơi đau, Lâm Kiệt không biết người đàn ông trước mặt này là ai quay sang hỏi Thiên Thiên "Thiên Thiên đây là ai" Lâm Kiệt cảm thấy người đàn ông này rất nguy hiểm không thể để Thiên Thiên ở gần anh ta
"Anh ta...anh ta là bạn của anh họ em"-Thiên Thiên ấp úng trả lời
Lâm Kiệt vẫn nghi ngờ nhưng liền cười vui vẻ nói "Xin chào, tôi là Lâm Kiệt là học trưởng của Thiên Thiên" rồi đưa tay muốn bắt tay với Vương Hàn nhưng bị anh thờ ơ, Lâm Kiệt chỉ cười rút tay về
Lâm Kiệt hỏi Thiên Thiên "Em có muốn đi uống chút gì không"
"Vậy cũng được"- Thiên Thiên vừa nói xong Vương Hàn liền lên tiếng "Xin lỗi chúng tôi có hẹn với nhau rồi" nói xong liền ôm eo Thiên Thiên đi về chỗ ngồi, Thiên Thiên xấu hổ quay đầu rối rít nói xin lỗi Lâm Kiệt rồi đi theo Vương Hàn
Lâm Kiệt nhìn hai người rời đi cảm thấy người đàn ông đi cùng với Thiên Thiên rất nguy hiểm không thể chọc giận anh ta, Lâm Kiệt thở dài rồi xoay người đi về hướng khác
End chap 53