Hôn Ước Với Lão Đại Hắc Bang [Khải Nguyên]

Chương 52

Chương 52: Hợp tác......
Bar Mị Ảnh

"Tôi muốn gặp Thương tiên sinh"- một cô gái mặc một bộ váy màu đen thân hình quyến rũ với mái tóc dài hơi xoăn xõa ngang vai đôi mắt xinh đẹp như câu dẫn tên vệ sĩ trước mặt

Tên vệ sĩ hơi mềm lòng nhưng vẫn hỏi cô gái trước mặt "Cô có hẹn trước với Thương tiên sinh không"

Cô gái kia không nói gì tiến tới gần tên vệ sĩ quàng tay ôm cổ hắn áp môi mình vào môi hắn bắt đầu dây dưa, tên vệ sĩ lúc đầu bất ngờ nhưng liền theo kịp ôm chặt cô gái kia

Nụ hôn kết thúc cô gái thì thầm vào tai tên vệ sĩ "Có thể cho em vào gặp ngài Thương không"

Tên vệ sĩ cười bỉ ổi nói "Được nhưng phải hầu hạ anh trước" nói xong tay của tên vệ sĩ bóp nhẹ vào ngực cô gái, cô gái khẽ "ưʍ..." một tiếng rồi nhếch mép cười nói vào tai tên vệ sĩ "Vĩnh biệt" nói xong tên vệ sĩ liền trợn mắt cả người ngã xuống sàn, máu không ngừng chảy ra ở sau gáy, cô gái đứng một bên nhếch mép cười rồi đẩy cửa đi vào bên trong

Cô gái vừa bước vào bên trong liền có tiếng cười khẽ "Cô rất giỏi"

"Cảm ơn"- cô gái kia cười quyến rũ, người đàn ông ngồi trong bóng tối cũng nhếch mép cười

"Cô là ai"- người đàn ông hỏi

"Mộc Y Lan"- cô gái kia nói ra tên mình

"Mộc tiểu thư của Mộc gia?"- người đàn ông nghi hoặc hỏi

"Đúng vậy, rất vui được gặp Thương tiên sinh"- Mộc Y Lan vẫn duy trì nụ cười nói với người đàn ông họ Thương kia

"Tại sao Mộc tiểu thư lại muốn tìm tôi"- người đàn ông hờ hững hỏi

"Tôi muốn hợp tác với Thương tiên sinh"- Mộc Y Lan bình thản nói

Người đàn ông kia không nói gì đứng dậy đi tới phía Mộc Y Lan, ánh nắng ban ngoài chiếu vào gương mặt người đàn ông hiện ra đôi mắt màu xám tro, môi mỏng nở nụ cười tà mị thì thầm vào tai Mộc Y Lan "Có kẻ cản trở Mộc tiểu thư sao"

"Vậy Thương tiên sinh có muốn hợp tác với tôi không"- Mộc Y Lan tươi cười hỏi

"Tôi sẽ được lợi gì"- người đàn ông xoay người đưa lưng về phía Mộc Y Lan lên tiếng

"Bất cứ thứ gì Thương tiên sinh cần"- Mộc Y Lan nhếch mép cười

- - - - - - - - - - - - - - - - -

"Sao rồi"- Lệ Nghi khẩn trương hỏi

"Kế hoạch sẽ bắt đầu"- Mộc Y Lan nhếch mép cười gian xảo

"Người đàn ông họ Thương đó là người như thế nào"- Lệ Nghi thắc mắc hỏi

"Anh ta chính là Thương Ngạn, tàn ác lãnh khốc không thua gì Vương Tuấn Khải và Lý Bá, là một thương nhân nhưng cũng là kẻ có quyền thế trong hắc đạo"- Mộc Y Lan nhếch môi cười khi nói về Thương Ngạn

"Cậu muốn mượn anh ta để gây cản trở cho hai người kia"- Lệ Nghi nghi hoặc hỏi

Mộc Y Lan không nói gì chỉ nhếch môi cười

"Từ giờ trò chơi sẽ bắt đầu"

- - - - - - - - - - - - - - - - -

"Jack, điều tra về Vương Nguyên cho tôi"- Thương Ngạn ra lệnh cho thư ký của mình

"Vâng, Thương tiên sinh"- người thư ký trả lời

Thương Ngạn nhìn tấm hình của một người con trai (ý nói Vương Nguyên) nhếch môi cười "Vương Tuấn Khải, chúc may mắn"

- - - - - - - - - - - - - - - -

Cậu ngồi trong phòng khách xem "Cừu vui vẻ" cười đến nổi mặt cũng bắt đầu đỏ lên, Thiên Tỷ ngồi bên cạnh chơi game mà cũng bị tiếng cười của cậu chọc điên lên, giật giật khóe miệng nói "Nhị Nguyên, cậu có thôi đi không"

"Cậu nói ai là nhị có cậu mới là nhị, cả nhà cậu đều là nhị"- cậu tức giận nói khi bị gọi là "Nhị Nguyên"

"Chẳng phải cậu thì là ai"- Thiên Tỷ tiếp tục trêu cậu

Cậu tức giận nói lớn "Chí Hoành, cậu về rồi"

Thiên Tỷ nghe được cái tên này liền vứt điện thoại sang một bên sửa lại kiểu ngồi không ra ngồi nằm không ra nằm của mình lại khuôn mặt bật chế độ lạnh lùng vờ an tĩnh, đưa mắt nhìn một lượt thì không thấy người đâu chỉ nghe thấy tiếng cười của Vương Nguyên vang khắp phòng, Thiên Tỷ bị cậu lấy ra làm trò cười tức giận nghiến răng nghiến lợi nói "Vương Nguyên, cậu dám giỡn với mình sao"

Cậu không trả lời chỉ ngồi ôm bụng cười, Thiên Tỷ tức giận hét "Vương Nguyên cậu chết chắc" nói xong liền nhào về phía cậu đè lên người cậu bắt đầu cù cậu, hai người giỡn không biết mệt đến nổi quần áo xộc xệch, thở hồng hộc, mồ hôi cũng chảy dọc hai bên mặt.

Hắn đi từ cầu thang xuống thấy cảnh này liền tức giận quát "Tách nhau ra cho tôi"

Cậu và Thiên Tỷ nghe thấy giọng nói này liền giật mình, Thiên Tỷ nhanh chóng rời khỏi người cậu, cậu cũng ngồi bật dậy nhìn người đàn ông mặt đã đen đến cỡ nào đang tức giận bước về phía này

Hắn đi tới gần cậu ôm cậu một cách mạnh bạo thì thầm vào tai cậu "Em giỏi lắm, còn dám câu dẫn nam nhân"

Cậu ngạc nhiên mở to mắt, cậu câu dẫn nam nhân lúc nào cậu và Thiên Tỷ chỉ đùa chút thôi mà, cậu trong lòng âm thầm thở dài "Lão đại à, ngài thật sự hiểu lầm rồi"

Hắn thấy cậu không nói gì chỉ im lặng cho là hắn đã nói đúng hắn càng tức giận, đôi mắt màu nâu dần xuất hiện hàn khí nhìn về phía Thiên Tỷ như muốn cắt Thiên Tỷ thành tám khúc rồi thả trôi trên biển, Thiên Tỷ trong lòng âm thầm cầu nguyện mình qua được ngày hôm nay.

Nhìn về phía cậu tức giận nói "Vương Nguyên, hôm nay anh sẽ cho em biết thế nào là trừng phạt" nói xong liền vác cậu lên vai rời đi.

"Vương Tuấn Khải, buông em ra tất cả chỉ là hiểu lầm"- cậu như hét lên giải thích với hắn

End chap 52

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Từ chap sau sẽ được viết dài hơn nên thời gian đăng chap cũng sẽ dài hơn