Chương 18: Truy đuổi......
"Báo cáo họ đã rời khỏi trường đua""Bắt đầu thực hiện kế hoạch"
"Vâng"
Hắn ôm cậu ra xe vừa đi cậu vừa kể một loạt loại kem muốn mua cho hắn nghe, đôi môi anh đào cứ chu chu ra hết sức đáng yêu hắn chỉ cười và gật đầu với cậu.
Một chấm đỏ hiện lên trên mặt cậu hắn liền ôm cậu tránh sang một bên, viên đạn bắn ra không trúng mục tiêu. Cậu không phòng bị bị hắn ôm vào lòng tránh qua một bên cậu kinh ngạc.
Những vệ sĩ của hắn liền rút súng đứng thành vòng tròn xung quanh hai người, mưa đạn bay tới làm cho những vệ sĩ liền ngã trên đất hắn ôm cậu đi vào trong xe nhưng tài xế đã chết.
Hắn nhíu mày quay sang nói với cậu "Em lái xe"
Cậu hơi sợ mắt mở to nhìn hắn, hắn trấn an cậu "Đừng lo tôi sẽ bảo vệ em", chỉ một câu nói nhưng đã làm cậu không còn sợ nữa gật đầu ngồi vào ghế lái, hắn ngồi kế bên rút ra một khẩu súng lục đã lên nòng có thể nổ súng bất cứ lúc nào.
Cậu nhấn chân ga phóng về phía trước với tốc độ cao nhất. Vừa chạy đi liền có mấy chiếc xe đuổi theo phía sau cậu nhéch mép cười "Muốn đua sao, tôi sẽ đua với mấy người", hắn ngồi bên cạnh cũng cong môi cười.
Phía sau liền vang lên hàng loạt tiếng nổ súng những viên đạn nhắm thẳng xe hắn bay tới nhưng với kỹ thuật đua xe của cậu không viên đạn nào xuyên vào xe ngay cả trúng lốp xe cũng không hề có.
Hắn giơ súng bắn thẳng về những chiếc xe ở đằng sau, những viên đạn bay thẳng tới lốp xe của những chiếc xe kia làm người lái bị mất phương hướng những chiếc xe đâm vào những cây cột.
Người đi đường hét chói tai khi thấy màn này mọi người đều lập tức tìm chổ ẩn nấp tránh cho mình bị thương.
Dù hắn đã hạ những chiếc kia nhưng vẫn có những chiếc khác xuất hiện đuổi theo hắn. Lúc này điện thoại hắn reo lên hắn bắt máy "Cho người đến đường cao tốc chờ tôi" nói xong tắt máy vì biết đầu dây bên kia là ai.
Hắn quay sang nói với cậu "Hãy chạy đến đường cao tốc"
Cậu nghe theo lời hắn nhấn chân ga với tốc độ cao nhất về phía đường cao tốc cậu nói "Anh hãy ngồi vững"
Hắn nhếch mép cười "Em nghĩ tôi là ai"
Cậu tức giận khi đang trong tình huống này hắn còn có thể tự cao được "Vương Hỗn Đản sau khi xong chuyện này tôi liền xử anh".
Hắn cong môi cười khi thấy cậu tức giận những cũng tập trung bắn trả những tên phía sau. 5' sau xe chạy lên đường cao tốc liền thấy có một chiếc trực thăng trên trời tới cứu viện. Phía trước người của hắn đã chờ sẵn.
Những tên kia bị những người bắn tỉa trong trực thăng gϊếŧ hết. Cậu ngừng xe hai người bước ra đều thấy những người cung kính chào "Lão đại".
Hắn gật đầu ôm cậu vào một chiếc xe khác. Cậu kinh ngạc nói "Lão đại? Rốt cuộc anh là ai?" cậu nhìn chằm chằm hắn. Hắn chỉ nói "Vương tuấn Khải cũng là lão đại của tổ chức Ảnh, em sợ sao".
Ngoài mong đợi cậu bĩu môi khinh thường "Lão đại thì sao chứ tôi không sợ anh, tôi còn muốn đánh chết anh".
Hắn yên tâm cười "Nếu em dám"
"Tôi dám"- cậu khẳng định
"Vậy liền tiêu hủy hết số kem kia"- hắn vờ đe dọa
"Không...không được"- cậu vội vàng nói
Hắn phì cười với phản ứng thay đổi như chong chóng của cậu "Tôi chỉ đùa thôi, bây giờ tôi sẽ dẫn em đi mua các loại kem em thích"
Cậu hớn hở nói "Vậy chúng ta đi thôi"
Cậu lôi kéo hắn vào xe hắn đi theo cậu phì cười. Những người của hắn kinh sợ như thấy quỷ mọi người đều có chung một ý nghĩ "Lão đại là đang cười sao"
Một bóng đen đứng gần đó thấy toàn bộ liền gửi một tin nhắn. Người nhận thấy tin nhắn "Thất bại" nghiến răng nói "Vương Tuấn Khải mày hãy chờ đó trò chơi chỉ mới bắt đầu".
Hắn cho người chở hai người tới siêu thị. Đi vào siêu thị cậu liền đi tới quầy đông lạnh lấy những hộp kem cậu thích. Hắn đẩy xe đi phía sau cậu.
Người trong siêu thị từ già trẻ lớn bé đến các thiếu nam thiếu nữ đều nhìn về phía hai người các dì các mẹ đều nhìn cậu còn các nữ sinh những cô gái trẻ đều nhìn hắn, những cô gái đó đã bị hắn quyến rũ.
Cậu quay lại nhìn bĩu môi khinh thường nghĩ "Cái người này sinh ra chỉ làm hại phái nữ". Hắn nhíu mày nhìn cậu không hiểu tại sao lại nhìn hắn vậy bỗng một cô gái có thân hình quyến rũ mặc một chiếc váy ôm sát người nện đôi giày cao gót xuống sàn đi về phía hắn.
Cô ta đi tới trước mặt hắn nói "Khải không ngờ lại gặp anh ở đây" người này không ai khác chính là Mộc Y Lan.
Hắn thờ ơ không nhìn cô ta ánh mắt nhìn thẳng về phía cậu. Thấy hắn vậy cô ta không vội, cười quyến rũ nói "Cậu ta đi cùng anh sao" nói xong đưa mắt nhìn về phía cậu.
Lúc này hắn mới có phản ứng nhíu mày nhìn cô ta "Cô không cần biết" nói xong đẩy xe đi lướt qua cô ta ôm cậu đi tới quầy tính tiền. Mộc Y Lan tức giận nhìn hắn, cô ta không tin cô ta thua một tên con trai liền xoay người đi về hướng ngược lại.
Cậu và hắn tính tiền xong ra ngoài xe ngồi vào ghế cậu hỏi hắn "Cô ấy là người quen của anh sao".
Nghe tới cô ta hắn tức giận nói "Không quen, tốt nhất em nên tránh xa cô ta" hắn không ngờ lại để người phụ nữ kia thấy mặt cậu, hắn không biết cô ta sẽ làm gì.
Cậu không ngờ khi nhắc đến cô gái kia hắn lại tức giận nên cũng không dám hỏi nữa quay đầu nhìn phong cảnh bên ngoài hắn cũng không nói gì, tay không an phận vòng qua ôm eo cậu.
Cậu cảnh giác đánh vào tay hắn nhưng hắn không chịu buông nên hết cách để yên cho hắn ôm, hắn cười thỏa mãn.
End chap 18