Chương 15: Mạc gia sụp đổ......
Như đã hứa hắn lái xe đưa cậu đến quán kem gần học viện, đặt mông ngồi xuống cậu liền gọi một loạt các loại kem người nhân viên xuýt ngất với sức ăn của cậu. Cậu hỏi hắn ăn gì, hắn nói "Tôi không ăn" nghe hắn nói vậy cậu cũng ừ cho qua. Các ly kem được đưa lên cậu như hổ đói lao vào ăn. Hắn nhìn cậu ăn mà cảm thấy buồn cười cậu ăn mà kem dính khóe miệng rất nhiều, hắn lấy khăn giấy lau cho cậu.
Cậu thấy hắn làm vậy mặt cậu liền đỏ lên vội lấy tờ khăn giấy khác tự lau cho mình rồi cúi đầu tiếp tục ăn không dám nhìn hắn. Hắn ngồi nhìn cậu ăn đến khi ăn xong hắn ôn nhu hỏi cậu "Đã ăn no chưa". Cậu dựa lưng vào ghế tay xoa xoa bụng mình bộ mặt thỏa mãn gật đầu với hắn. Hắn đứng dậy dắt cậu đi tính tiền rồi đưa cậu về nhà.
Về nhà cậu liền phóng thẳng về phòng làm bài tập, hắn bưng một cốc sữa lên cho cậu bước vào phòng thấy cậu đang cắm đầu làm bài tập hắn khẽ cong môi đi tới đặt cốc sữa trên bàn, cậu ngạc nhiên nhìn hắn, hắn ra lệnh "Uống một chút đi".
Cậu gật đầu uống một ngụm rồi tiếp tục làm bài không quan tâm tới hắn nữa. Hắn đi tới thư phòng làm việc. Một bóng đen liền xuất hiện trước mặt hắn cung kính nói "Lão đại"
"Dực, báo cáo đi"- hắn nói
Không sai bóng đen đó chính là Lãnh Dực một trong những người trung thành với hắn. Người con trai này có mái tóc màu đỏ rượu, gương mặt tuấn tú làm cho phái nữ phải ngã ngụy nhưng người này bí ẩn lạnh lùng không thua hắn.
"Đã cho người chèn ép Mạc gia"- Lãnh Dực báo cáo với hắn
"Tôi muốn sáng ngày mai Mạc gia không còn chỗ đứng nữa"- hắn ra lệnh
"Vâng"- Lãnh Dực nói xong liền biến mất.
"Mạc gia sao? Tôi sẽ cho mấy người phải trả giá vì dám đυ.ng đến Vương Nguyên"- hắn nhếch mép khinh thường.
Sáng hôm sau....
Mạc gia
"Cha có chuyện không hay rồi"- con trai cả của Mạc gia lo lắng nói
"Có chuyện gì"- Mạc lão gia nhíu mày khi thấy con trai như vậy
"Có người đã thông báo cho cảnh sát những vụ làm ăn bất hợp pháp của chúng ta, người thông báo là người bên Vương thị"- con trai lão gấp rút nói.
"Cái gì, Vương thị?"- Mạc lão gia kinh ngạc hỏi ngưng một lát lão nói tiếp "Tại sao Vương thị lại làm vậy?"
"Nghe nói Thủy An nhà chúng ta đã chọc đến hắn"- con trai cả tức giận nói
"Cái gì Thủy An chọc đến hắn? Lúc nào?"- Mạc lão gia càng kinh ngạc hơn hỏi
"Con không biết"- chuyện này con trai cả của lão cũng không biết
"Quản gia gọi Thủy An xuống đây"- Mạc lão gia nói với quản gia.
Mạc Thủy An ở trong phòng nghe cha mình có chuyện cần nói liền đi xuống lầu, Mạc Thủy An cười tươi hỏi "Cha có chuyện muốn...."
Không kịp nói xong Mạc Thủy An đã bị một cái tát từ cha mình cô ngã ngụy xuống đất ôm một bên má đôi mắt ngập nước nhìn cha mình hỏi "Cha tại sao cha lại đánh con"
Mạc lão gia tức giận nói "Thủy An tại sao con lại chọc đến Vương Tuấn Khải"
"Vương Tuấn Khải nào"- cô ta ngu ngơ hỏi lúc sau nói "Con chỉ biết một người đàn ông tên Vương Tuấn Khải lần trước xuất hiện ở trường con"
"Chính là hắn Vương Tuấn Khải của Vương thị"- Mạc lão gia khẳng định lời nói của cô.
Mạc Thủy An kinh ngạc khi biết mình chọc phải người đàn ông đó lúc đó cô ta còn nói hắn chính là người bao nuôi của Vương Nguyên còn cười khinh thường hắn lúc này hết sức hối hận.
"Không..không thể nào"- Mạc Thủy An run rẩy nói
Mạc lão gia nhìn cũng đau lòng nhưng không thể làm gì, không còn chỗ đứng lão chỉ còn cách cùng cả nhà ra đường làm ăn mày.
Mạc Thủy An biết mình đã chọc phải một nhân vật không nên chọc liền cảm thấy hối hận không biết người kia sẽ làm gì Mạc gia nữa.
Nguyệt thự
Hắn gõ cửa phòng cậu nhưng không thấy cậu trả lời liền tự tiện đẩy cửa đi vào nhưng vào xong liền hối hận. Cậu nằm trên giường ngủ trên người chỉ mặc một chiếc áo sơ mi che hết phần mông nhưng lại để lộ đôi chân thon dài trắng mịn. Hắn nhìn liền có cảm giác hô hấp không thông định đi ra ngoài nhưng nhớ lại cậu sắp trễ giờ nên hít một hơi đi đến bên giường gọi cậu dậy "Nguyên Nguyên mau dậy sắp trễ giờ rồi"
"Không muốn...5' nữa"- mắt vẫn nhắm cậu lẩm bẩm
Hắn cười khổ tiếp tục lây cậu dậy "Dậy ngay không tôi sẽ hôn em" hắn đưa mặt sát vào mặt cậu.
Cậu mắt nhắm mắt mở nhìn không rõ, nhìn mặt hắn liền liên tưởng đến một thứ gọi "Cua bự...". Mặt hắn nhất thời đen lại khi nghe hai từ "Cua bự" tức giận nói "Em mà không dậy tôi liền hôn em"
Cậu vẫn không ý thức được nói "Cua bự...cua bự ta thách ngươi đó"
Hắn có chút kinh ngạc nhưng liền nhếch mép cười môi hắn bắt đầu áp vào môi cậu, khi hôn rồi hắn không ngừng được liền gặm cắn đôi môi của cậu, vẫn không đủ cắn vào môi dưới cậu liền khẽ la hắn lợi dụng đưa lưỡi vào bắt đầu càn quấy. Cậu càng lúc càng không thở được bừng tỉnh thì thấy mình và hắn đang hôn nhau trừng mắt cậu lấy tay đánh vào lưng hắn, hắn mới ý thức được mình đang làm gì liền rời khỏi môi cậu nhưng vẫn mặt đối mặt với cậu.
Mặt cậu vừa đỏ vừa tức giận "Vương Tuấn Khải anh là đồ khốn khϊếp" vừa nói vừa đánh loạn trên người hắn.
Hắn mặt lạnh bắt được hai cái tay đang đánh loạn trên người mình lại nói "Em mà còn nháo tôi sẽ hôn em tiếp". Cậu liền bất động hắn nói tiếp "Tôi xin lỗi". Hắn vừa nói xong cậu liền khóc òa lên trong rất đáng thương vừa khóc vừa nói "Đó là...đó là...nụ hôn đầu của tôi sao..sao anh lại...lại...hức hức" cậu khóc càng lợi hại hơn.
Hắn có chút vui khi biết đó là nụ hôn đầu của cậu nhưng vẫn ôm cậu vào lòng dỗ cậu "Được rồi tôi là đồ khốn khϊếp, em mau nín đi em không muốn đi học sao"
"Không muốn, hôm nay chỉ muốn ngủ"- hôm nay cậu không muốn đi học cậu muốn ngủ.
"Ngủ nhiều không tốt giờ tôi sẽ đưa em đến công ty của tôi"- hắn dịu dàng nói.
Cậu bây giờ không muốn đi học nên gật đầu đi đến công ty với hắn. Hắn thấy cậu đã nín khóc nên ôm cậu vào phòng tắm làm vscn.
Cậu nhận ra mình chỉ mặc một cái áo sơ mi mà còn bị hắn nhìn thấy nhất thời mặt đỏ lên vùng vẫy không cho hắn ôm mình nữa "Anh bỏ ra tôi tự đi được, anh mau đi ra đi"
Hắn cười lưu manh với cậu rồi rời đi, cậu quá xấu hổ nên chui vào phòng tắm ngay sau đó.
End chap 15