Em Mới Là Người Nắm Giữ Trái Tim Anh [Khải Nguyên]

Chương 32

Chương 32: Món quà giáng sinh
Anh bế cậu lên phòng, hai vệ sĩ thấy vậy thì một trong hai người bước đến mở cửa phòng cho anh.

Nhẹ nhàng đặt cậu lên giường và nói:"Bảo bối. Hôm nay em thật đẹp"

Cậu đưa tay ôm cổ anh:"Bình thường em không đẹp?''

Anh cắn vào hai bên má cậu, cười nói:"Ngày thường cũng rất đẹp nhưng đẹp nhất chính là lúc... không mặc gì"

Vương Nguyên nghe xong liền đánh lên ngực anh:"Háo sắc"

Anh cười nói:"Em ngày càng hung dữ nha"

Cậu đánh thêm vài cái rồi nói:"Đánh anh, đánh anh, đánh chết anh"

Anh giữ tay cậu, cắn cắn mấy ngón tay thon dài và hỏi:"Xem ra em không thương anh chút nào. Ai cũng có quà sao anh lại không có hửm?"

Cậu bĩu môi hờn dỗi:"Anh cũng đâu có chuẩn bị quà cho em"

Anh mυ'ŧ ngón tay cậu và nói:"Em muốn gì anh đều cho em"

Cậu tinh nghịch nhướn mày hỏi:"Thật không?"

Anh gật đầu:"Tất nhiên thật"

Cậu thu tay về không cho anh gặm cắn nữa, xoay ngược tình thế nằm đè lên người anh.

Anh cười trêu cậu:"Em muốn đảo chính?"

Cậu nghe anh hỏi như vậy thì phụt cười lắc đầu rồi nằm xuống ôm lấy anh.

Nhẹ nhàng đặt bàn tay đặt lên ngực trái của anh rồi xoa xoa mấy cái và nói:"Em muốn thứ ở trong này. Anh có cho em không?"

Anh siết chặt vòng tay ôm lấy cậu:"Cho em, cho em. Tất cả đều cho em"

Cậu nghe vậy thì hài lòng hôn môi anh một cái, còn thì Anh nhìn cậu say đắm hỏi:"Vậy quà của anh đâu?"

Cậu nói nhỏ vào tai anh:"Lấy chính em làm quà cho anh có được không?"

Anh cười nói:"Được. Tất nhiên là được"

Sau đó vỗ mông cậu một cái, trêu chọc:" Xem ra món quà này rất nặng nha. Đè lên anh nãy giờ làm anh thở không nổi luôn rồi"

Cậu lại đánh vào ngực anh:"Đáng ghét. Là ai ngày nào cũng ép em uống đồ bổ hả. Sắp thành heo rồi này"

Anh lại xoa xoa cái mông căng tròn của cậu rồi nói:"Nhưng anh rất thích như vậy" sau đó xoay người nằm đè lên cậu.

Hai người bắt đầu hôn sâu, vừa hôn vừa cởi y phục cho nhau.

Anh bắt đầu hôn khắp người cậu từ trên xuống nói:"Bảo bối. Anh yêu em. Yêu em muốn chết đi được"

Vương Nguyên nằm thở hổn hển mặc anh làm loạn "tiểu nguyên", bàn tay ma quái của anh còn xoa hai quả cầu nhỏ làm Cậu không nhịn được phóng thích tất cả vào tay anh.

Anh dùng yêu dịch của cậu làm ướt hậu nguyệt hồng hồng sau đó hôn môi cậu nói:"Anh muốn em, rất muốn em. Bảo bối".

Cậu hôn đáp lại anh:"Em cũng muốn anh. Ông xã"

Anh hài lòng cắn nhẹ mũi cậu:"Ngoan. Ông xã sẽ hảo hảo yêu thương em" sau đó liền cho tính khí to lớn tiến vào và không ngừng vận động.

Cậu ôm cổ anh nói:"A...ông xã...hôn em...ân...em muốn anh hôn em...ân..."

Ah cúi xuống hôn cậu thật sâu còn phía dưới không ngừng ra ra vào vào khiến cậu sắp bùng nổ chỉ có thể phát ra âm thanh đứt quản :"ưʍ....a....ông xã....em...muốn...oh..."

Anh dùng tay bịt miệng nhỏ " tiểu nguyên" lại làm Vương Nguyên mặt đỏ bừng, không ngừng thở gấp:"a...ông xã...em muốn...a...em không chịu nổi...buông ra"

Anh cũng thở gấp mồ hôi ướt sũng:"Ngoan, đợi anh. Chúng ta cùng nhau".

Cậu không chịu nổi cảm giác kɧoáı ©ảʍ cùng bức bách này nên tay siết chặt ga giường, mồ hôi ướt sũng làm thân thể càng thêm mị hoặc.

Anh bị kɧoáı ©ảʍ đến phát hỏa, không ngừng ra vào mỗi lúc một kịch liệt hơn. Cuối cùng anh cũng buông tayđể cậu và anh cùng nhau tận hứng.

Trận hoan ái vừa đi qua khiến xúc cảm cả hai vẫn còn dạt dào, anh ôm cậu vào lòng:"Bảo bối. Anh yêu em"

Cậu ôm thắt lưng anh:"Em cũng yêu anh"

Cảm giác lâng lâng đi qua thì anh hôn trán cậu:"Chúng ta đi tắm"

Cậu gật đầu ôm cổ anh để anh bế vào phòng tắm.

Vệ sinh sạch sẽ rồi giúp cậu mặc áo anh mới bế cậu về giường đắp chăn lại cho cậu.

Lúc này anh mới lấy từ trong tủ ra một hộp nhung màu đỏ đặt lên tay cậu và nói:''Quà của em"

Cậu nhìn anh sau đó mở hộp ra, bên trong có một cái vòng đeo tay bạch kim được đính đầy kim cương sáng lấp lánh, kiểu dáng đơn giản nhưng điểm khiến người ta chú ý chính là có một trái tim mà bên trong trái tim là hình một chiếc chìa khóa nhỏ.

Anh đeo vào tay cậu sau đó hôn trán cậu và nói:"Anh giao tim anh cho em. Chỉ có em mới có chìa khóa mở nó"

Cậu nghe anh nói như vậy thì sóng mũi cay cay, hốc mắt liền đỏ lên.

Anh hôn lên khóe mắt cậu:"Không được khóc. Anh sẽ đau lòng".

Thế là hai người hôn nhau thật sâu thật lâu mới chịu rời ra.

Anh ôm cậu vào lòng rồi đắp chăn lại:"Ngủ đi bảo bối. Cả ngày hôm nay em đã mệt lắm rồi"

Cậu gật đầu rồi ôm anh rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Giáng sinh năm nay thật sự là rất ấm áp, rất an lành...

Sáng hôm sau cậu thức dậy thì thấy anh đang thắt caravat, bước xuống giường ôm lấy anh từ phía sau:"Tuấn Khải..."

Anh xoay người lại ôm lấy eo nhỏ rồi hôn trán cậu:"Em ngủ thêm một lát đi''

Cậu lắc đầu rồi cứ an tĩnh ôm lấy anh như vậy.

Anh nói:"Sáng sớm đã làm nũng. Em như vầy thì sao anh nỡ đi làm?"

Cậu nghe vậy thì liền buông ra, nhìn anh nói:"Em cũng có quà cho anh"

Anh nghe vậy thì cười cười rồi nhấc bổng cậu lên:"Đây không phải quà của anh sao?"

Cậu bật cười:"Bỏ em xuống. Em nói nghiêm túc mà"

Anh để cậu xuống thì cậu mở tủ ra sau đó đưa cho anh một cái hộp nhung màu đen có thắt nơ mà xanh lục:"Là em dùng tiền của mình mua đó. Anh xem có thích không?"

Anh ôm cậu nói:"Chẳng phải anh đã đưa thẻ VIP cho em hay sao? Sao lại không dùng hửm"

Cậu trả lời:à quà tặng anh tất nhiên phải dùng tiền của em mua. Như vậy mới có giá trị chứ"

Anh hôn trán cậu:"Yêu em" sau đó mở hộp ra xem.

Đưa tay sờ lên dòng chữ :"Khải Nguyên chân ái" thì cười nói:"Anh rất thích''

Cậu nói:"Hi vọng nó sẽ giúp anh ký được nhiều hợp đồng giá trị"

Anh vắt cây bút vào túi trong của áo vest rồi nói:"Anh sẽ luôn mang theo nó. Nhìn thấy nó sẽ nhớ đến bảo bối được chưa?"

Cậu mỉm cười thì Anh ôm cậu về giường nói:"Còn sớm. Ngủ thêm một chút nữa. Cả ngày hôm qua em đã bận rộn rồi''

Cậu gật đầu:"Dạ"

Anh hôn trán cậu:"Ngủ ngon bảo bối" sau đó đi làm.

****CHO EM CHO EM TẤT CẢ ĐỀU CHO EM*** Có ai nhớ anh nhà đã nói câu này với bé vào lúc nào không?