Chương 31
Cảnh báo có H nha.Sáng hôm sau Vương Nguyên tỉnh dậy rất sớm, thấy bên mặt mình lạnh lạnh nhìn qua mới phát hiện Vương Tuấn Khải không mặc áo mà để trần ôm cậu ngủ. Đưa tay lên sờ khuôn ngược rắn chắc của anh, vuốt lên, vuốt xuống. Nhịn không được đưa miệng vào ngậm đầṳ ѵú của anh mυ'ŧ nhẹ.
Vương Tuấn Khải đang ngủ cảm thấy khuôn ngực của mình ươn ướt, cứ nghĩ là do cậu ngủ say quá chảy nước miếng nên cũng không mở mắt ra. Một lúc sau lại thấy một bên đầṳ ѵú mình rất nhột, còn một bên thì được cái gì đó xoa nắn làm dậy lên kɧoáı ©ảʍ của một người đàn ông. Từ lúc cậu mang thai cả hai chưa từng quan hệ vợ chồng với nhau bởi vì sợ ảnh hưởng với đứa bé mặc dù bác sĩ nói không sao. Cũng đồng nghĩa với việc anh đã nhịn mấy tháng qua, lúc trước chưa quen cậu thì có thể đi ra ngoài tìm người để phát tiết rồi quăng tiền cho họ là được rồi, còn bây giờ thì khác. Mở mắt anh thấy cậu anh ngậm đầṳ ѵú mình mυ'ŧ ngon lành.
Đưa bàn tay luồn vào áo cậu, bắt lấy khỏa đào anh xe, Vương Nguyên rên nhẹ một tiếng. Chủ động dâng nụ hôn lên cho anh, cả hai người cùng nhau cháo lưỡi, lấy lưỡi liếʍ nhẹ môi cậu rồi từ từ trượt xuống cổ, cắn lên xương quai xanh của cậu tạo ra những dấu đỏ đỏ.
Cởi hẳn áo cậu ra cúi xuống ngậm đầṳ ѵú của cậu vào miệng mình, mυ'ŧ chùng chụt. Miệng Vương Nguyên luôn phát ra những tiếng ái muội. Bàn tay của anh dần dần đi xuống phía dưới luồn tay vô qυầи ɭóŧ của cậu, nắm lấy tiểu Nguyên mà trêu nghẹo. Dưới sự trêu ghẹo của anh tiểu Nguyên của cậu liền rỉ ra những giọt nước màu trắng đυ.c trên bao đầu quy.
Vương Tuấn Khải không nói gì mà ngậm tiểu Nguyên vào họng mình, mυ'ŧ lên mυ'ŧ xuống. Tay kia vân vê đầṳ ѵú đang sưng lên vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
- Ưʍ... Khải... mạnh lên...
Vương Nguyên luồn tay vô tóc anh, nhấn đầu anh sâu hơn vào giữa háng của mình.
- Khải lấy ra... ư lấy.. ra.... ưʍ...
Vương Nguyên cố đẩy đầu anh ra thì anh càng ra sức mυ'ŧ mạnh hơn, làm cậu chịu không được mà bắn vào họng anh. Vương Nguyên đưa tay mình đến trước miệng anh
- Nhã ra đi.
- Ực...
Không thèm để ý đến cậu, anh nuốt xuống hết mà không còn chừa miếng nào. Còn cố vươn lưỡi ra liếʍ miệng kɧıêυ ҡɧí©ɧ cậu.
- Của em rất ngọt.
Mặt Vương Nguyên đỏ lê một mảnh, không dám ngước mặt lên nhìn anh. Vương Tuấn Khải lấy cái gối kê dưới lưng cho cậu, tuột quần cậu xuống. Bốp một ít kem bôi trơn lên tay rồi trường vào cúc huyệt của cậu khuyết trương.
- Ưʍ.. ư....ưʍ...
Một ngón, hai ngón, ba ngón, sau khi cảm thấy đã đủ anh đứng lên cở quần áo của chính mình. Để vật cứng rắn của mình trước cúc huyệt của cậu từ từ đi vô.
- A.... đau... đau... quá...
Anh không động liền mà để im một chổ cho cậu thích nghi. Trên trán anh đổ đầy mồ hôi do chịu đựng.
- Khải động.... động...
Anh từ từ di chuyển vật thể đó vào, vào rồi lại ra, càng ngày tốc độ càng tăng nhanh hơn.
- Khải em bắn ... ưʍ....
- Cùng nhau....
Nói rồi cậu một dòng tinh thể màu trắng bắn lên bụng anh và cậu, còn anh thì bắn thẳng vào trong cơ thể của cậu.
________
Vẫn lời nói cũ chap này có H không phải ta viết.
Sao vàng and follow me.