Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh [Khải Nguyên]

Chương 12

Chương 12
Hôm nay vẫn giống như mọi ngày sau khi ăn sáng cậu cùng hắn bước lên chiếc xe BMW đi đến trường. tuy bọn họ chưa từng xác định quan hệ giữa hai người nhưng trong lòng hắn luôn có hình bóng của cậu đang đậm lên từng ngày, càng ngày càng đậm. Còn cậu dần bị sự dịu dàng và ôn nhu của hắn làm cho cậu dần ỷ lại vào hắn, cậu biết sự ôn nhu đó chỉ dành cho cậu những tình nhân trước của hắn chưa một ai nhận được sự ôn nhu này. Mà hình như khi ở với cậu hắn không đi tìm tình nhân nữa thì phải.

" này Vương Nguyên, cậu đang nghĩ về người yêu của cậu à." Giọng nói cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu. Cậu ngẩng lên nhìn người phát ra tiếng kia, thì ra là Lưu Chí Hoành cậu bạn mới chuyển đến cách đây một tuần trước.

------------ một tuần trước--------------------

Vương Nguyên đang đi về phía phòng học của mình thì có một người chắn trước mặt mình, cậu nhìn người trước mắt cười hì hì.

" cậu có thể chỉ cho mình phòng hiệu trưởng ở đâu không ? Mình mới chuyển đến không biết đường." Cậu bạn mắt mong chờ nhìn cậu.

" cậu đi thẳng rồi rẽ trái, rồi rẽ trái tiếp, cuối cùng rẽ phải rồi cậu sẽ thấy phòng hiệu trưởng." Sau khi nhận xét bạn học này Vương Nguyên mới trả lời rồi bước đi.

" khoan đã, mình là Lưu Chí Hoành còn cậu tên gì?" Thấy Vương Nguyên rời đi nó kéo cậu lại hỏi.

" Vương Nguyên." Gỡ cái tay đang kéo lấy tay mình ra nói.

" hahaha chúng ta làm bạn được không." Nó cười haha nói.

" có thể." Nói rồi bước đi không quay đầu lại,từ đó Lưu Chí Hoành thường đi theo Vương Nguyên.

--------- hiện tại ------------------------------"

" người yêu cái đầu cậu." Nói rồi " cốc" lên đầu nó một cái.

" nha không phải cậu đang nghĩ đến người yêu thì cậu đang nghĩ gì chứ." Nó vừa ôm đầu nhìn cậu ai oán nói.

" mình đang suy nghĩ xem trưa nay nên ăn món gì. Đi thôi." Cậu nói dối không chớp mắt kéo nó xuống căng tin ăn trưa.

-------- dải phân cách đáng yêu------------------""

   

Vương Tuấn Khải đang ngồi trên ghế chủ tịch nhìn tấm thiệp mời trên bàn, Hoàng Ưng và Hồng Ưng đang đứng bên cạch.

" lão đại người có định đi không ạ." Hồng Ưng lên tiếng hỏi.

" tại sao lại không đi." Hắn nhìn tấm thiệp âm trầm nó. Đó là thiệp mời của Âu Dương Phong tổng tài của Âu thị mời hắn đến tham dự tiệc sinh nhật của con gái duy nhất của lão ta Âu Dương Na Na.

Hồng Ưng và Hoàng Ưng ra ngoài hắn mới rút điện thoại ra gọi cho cậu.

" Nguyên Nhi, em ăn trưa chưa?" Hắn dụi dàng hỏi cậu, trong mắt muốn có bao nhiêu ôn nhu thì mấy ôn nhu.

" ừm em đang ăn." Câu vừa ăn vừa nói.

" tối có muốn cùng anh đi một buổi tiệc không ?" Hắn biết cậu không thích những buổi tiệc, nên hỏi cậu có muốn đi không.

" là tiệc gì ạ?" Cậu hỏi hắn có chút tò mò.

" tiệc sinh nhật của con gái Âu Dương Phong." Hắn biết cậu biết lão ta.

" được rồi tối em đi cùng anh." Nói rồi cúp máy luôn, con gái của Âu Dương Phong không phải là Âu Dương Na Na sao. Có trò hay để xem tại sao không đi chứ, nghĩ đến đây cậu nở nụ cười giảo hoạt làm cho nó đang ăn cơm đối diện phải rùng mình ( cậu còn có cả mặt này sao nó bây giở mới biết.).