Dạy "Hư" Em Trai Mất Rồi Phải Làm Sao Đây?

Chương 65

CHƯƠNG 65

Một đám sư huynh sư tỷ xung quanh đều là tinh anh, người có thể giành được cơ hội lần này ai nấy đều là đệ tử sủng ái nhất của các sư thúc sư tổ. Chẳng ai muốn nhiều chuyện đi báo cáo sự vụ này, phải biết rằng đắc tội những đệ tử này, cũng có nghĩa đắc tội với sư phụ sau lưng bọn họ.

Lại chờ trong chốc lát, liền có một tu sĩ dáng người tầm thước ngự kiếm mà đến, y thấy người chốn này đã muốn đông đủ, liền phi ra một chiếc thuyền mây.

Thuyền mây bạch sắc dưới sự thúc đẩy của pháp quyết phút chốc biến lớn, từng đám mây trắng bồng bềnh bên dưới thuyền mây, nhẹ nâng thuyền mây bập bềnh.

Loại pháp khí phi hành này vẫn luôn là pháp bảo thiết yếu để đi xa, chư vị đệ tử cũng đều quen thuộc, bước lên thuyền mây.

"Kỳ Liên, lại đây." Vị nam tu sĩ này tựa hồ nhận thức Kỳ Liên Hồng Vân, sau khi lên thuyền liền gọi gã qua.

"Thất Huyền sư thúc." Kỳ Liên Hồng Vân cười hì hì sáp lại chào hỏi.

Thất Huyền thấy vậy cũng không sinh khí, thoạt nhìn tính cách rất tốt, y lấy ra một quả quang cầu trong suốt đưa cho Kỳ Liên Hồng Vân."Cầm lấy, chuyển linh lực vào đây đi."

"Vâng." Kỳ Liên Hồng Vân nghe lời cầm lấy quang cầu kia, sau đó đưa linh lực của bản thân vào.

Quang mang trong quang cầu dần dần nhạt đi, bên trong hiện ra một cây kim chỉ dẫn thanh sắc, cây kim xoay mấy vòng, sau cùng đứng yên bất động tại một phương hướng.

Thất Huyền thấy vậy, liền điều khiển thuyền mây bay lên, hướng về phương hướng kia.

"Tuyết Nhạn,Tư Mã Huy, các con cũng đến đây." Thất Huyền sau khi thiết lập phương hướng cho thuyền mây xong, liền gọi một thiếu nữ tuyệt mĩ cùng một tráng hán cao lớn đến. Nói với bọn họ khi linh lực của Kỳ Liên không còn đủ, thì sẽ do hai người bọn họ tiếp nhận.

Quả Tầm cảnh cầu* này cũng không cần tiêu tốn quá nhiều linh lực, với tu vi Trúc cơ hậu kỳ của ba người bọn họ, tuyệt đối có thể thoải mái chống đỡ hành trình này.

*Tầm cảnh cầu ( 寻境球): Cứ hiểu là dạng google map của thế giới tu chân đi.

Tính cách vị Thất Huyền sư thúc này rất hòa ái, ngoại trừ bọn Kỳ Liên, đám sư huynh sư tỷ tựa hồ cũng rất quen thuộc với y.

Chỉ có bầy tiểu sư đệ mới nhập môn bọn họ là chưa quen thuộc với y, bởi vậy, sau khi y tự giới thiệu, bọn họ cũng cũng không có lập tức tiến lại gần.

Vệ Kình cùng Lặc Hổ tuy rằng không động thủ nữa, nhưng vẫn như cũ trừng mắt nhìn đối phương.

Từ Tử Nham thấy hai chú gà chọi này không có ý gây sự nữa, cũng đi cùng bọn họ.

Trong mắt anh, nam hài tử ấy mà, đánh lộn một hồi sẽ liền đánh ra cảm tình. Chính là cái gọi là không đánh không quen biết đó mà.

Bởi vì bên này đều là nam nhân, hơn nữa Hạ Hầu liên cùng Vệ Kình còn có điểm không hợp, bởi vậy nàng vẫn đứng chờ ở bên kia cùng một vị sư tỷ dung nhan thanh tú.

Từ Tử Dung giống như cái đuôi gắt gao bám sát theo sau Từ Tử Nham, thi thoảng có sư huynh sư tỷ có ý trêu đùa tiểu hài tử dung mạo tinh xảo này một chút, đều chỉ nhận được một ánh mắt lạnh như băng.......

( Nhóm sư huynh sư tỷ: Oa oa, tiểu sư đệ này thật chẳng đáng yêu! ! ! )

Đoàn người trên đường cũng không tiêu phí quá nhiều thời gian.

Ước chừng khoảng bảy ngày, bên trong Tầm cảnh cầu được duy trì trong tay tráng hán cao lớn danh xưng Tư Mã Huy, bắt đầu thoáng ẩn thoáng hiện hào quang.

"Tới rồi." Thất Huyền sư thúc hất tay dừng thuyền mây, cúi đầu quan sát cảnh vật bên dưới.

Phía dưới là một mặt hồ nước xanh lam, cách bọn họ phía tây là một hòn đảo nhỏ.

Thất Huyền điểu khiển thuyền mây hạ xuống, chưa kịp đến nơi, liền nghe thấy một trận tiếng cười lanh lảnh : "Không biết là vị trưởng lão Lưu Quang Tông nào với vậy? Tại hạ Cửu Hương Các Thích Uyển Tuệ, xin được nghênh đón."

"Nguyên lai là Thích chân nhân của Cửu Hương Các, Thất Huyền hữu lễ." Thất Huyền từ xa vọng lại.

"Ha ha, Thất Huyền chân nhân khách khí ." Một nữ tử xinh đẹp mặc váy lụa hoàng sắc ngự kiếm bay tới, tại đầu thuyền mây cười tủm tỉm chào hỏi cùng Thất Huyền.

Cửu Hương Các là một tông môn hạng trung, đệ tử môn hạ toàn bộ đều là nữ tính.

Tuy rằng tông môn này tại các phương diện cũng không nổi bật, nhưng cho tới bây giờ không ai khinh thường môn phái này.

Nguyên nhân không gì khác, chính là cái gọi là yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, nữ đệ tử Cửu Hương Các ai nấy đều trẻ trung xinh đẹp, có lời hẹn đính ước với rất nhiều môn phái. Có lẽ sức chiến đấu của bọn họ không xuất sắc, nhưng bởi sự tồn tại của những mối quan hệ thông gia này, giả như tông môn gặp rủi ro, khẳng định sẽ có rất nhiều môn phái viện trợ.

Thất Huyền đối với vị Thích chân nhân của Cửu Hương Các cũng thực khách khí, dẫu sao một vài tu sĩ Lưu Quang Tông, cũng cùng các nữ tu Cửu Hương Các kết thành đạo lữ. Có thể nói, trong Huyền Vũ Vực này, cơ hồ mỗi môn phái ít ít nhiều nhiều đều từng có quan hệ thông gia cùng Cửu Hương Các.

Hai người khách sáo một phen, Thất Huyền cũng không có cự tuyệt đề xuất mời bọn họ cùng dựng trại đóng quân của Thích chân nhân. Trong mắt y, sau khi tiến vào Thanh linh bí cảnh, nếu hai phái cùng hành động, hệ số an toàn cũng có thể tăng lên một chút.

Lại nói, đệ tử y mang theo chuyến này đều là tinh anh môn nội, có thể thấy Cửu Hương Các cũng tất nhiên là như thế, tinh anh song phương kết hợp trong mắt cao tầng bọn y quả là chuyện rất đáng vui.

Dù sao xuất giá theo chồng, tinh anh Cửu Hương Các nếu gả vào Lưu Quang Tông, thì cũng liền biến thành tinh anh của Lưu Quang Tông.

Trong thời gian hai người Thất Huyền chân nhân cùng Thích chân nhân trò chuyện, thuyền mây đã muốn đáp xuống hòn đảo.

Thích chân nhân nâng tay đánh ra một pháp quyết, mấy vệt hào quang sắc đỏ giữa không trung chợt lóe rồi biến mất.

Thích chân nhân cười nói: "Chúng ta tới nơi này trước, liền làm một chút phòng hộ, một lát nữa sẽ trao pháp quyết cho các ngài. Kỳ thật tầng bảo vệ này cũng không lực sát thương gì, chủ yếu chính là nhắc nhở đệ tử canh giữ, có người tiến vào thôi."

Thất Huyền chân nhân gật gật đầu, đổi là y đến nơi đây trước, khẳng định cũng sẽ làm chuyện tương tự, chính là cẩn tắc vô áy náy*, nếu thực sự bị kẻ nào mò lên đảo, gϊếŧ chết một hai đệ tử, vậy bọn họ quả thật không còn mặt mũi nào gặp người .

*Nguyên văn: 防人之心不可无 (Phòng nhân chi tâm bất khả vô): Không thể không có sự phòng bị = Cẩn thận không thừa.

Thuyền mây sau khi hạ xuống, Thất Huyền chân nhân liền thu nó lại.

Thích chân nhân ở phía trước dẫn đường, rất nhanh liền tiến nhập một khu trại tạm thời.

Bên trong khu trại dựng mấy chiếc lều, vài thiếu nữ thanh tú khả ái đang ríu rít nói gì đó.

"Sư phụ." Một thiếu nữ hồng y dẫn đầu chứng kiến Thích chân nhân trở lại, vội vàng mang theo những người khác đi tới.

"Mấy vị này là đạo hữu từ Lưu Quang Tông, hai ngày nữa sẽ cùng các con tiến vào Thanh linh bí cảnh, các con trước làm quen với nhau một chút, sau khi tiến vào bí cảnh cũng có thể có thể phối hợp với nhau." Thích chân nhân dặn dò.

"Dạ vâng, sư phụ." Hồng y thiếu nữ kính cẩn đáp lời.

Thất Huyền chân nhân cũng dặn dò đám người Lưu Quang Tông những lời tương tự, đoạn đi theo Thích chân nhân tìm một chỗ luận đạo.

Chuyến này bọn họ là tiên phong, nhiệm vụ duy nhất là đảm bảo sự an toàn cho các đệ tử, còn về giao thiệp giữa các đệ tử, cũng không nằm trong phạm vi quản lý của bọn họ.

Bộ dáng Hồng y thiếu nữ đứng đầu ước chừng mười sáu mười bảy tuổi, tự nhiên phóng khoáng tiếp đón: "Đã từng được diện kiến qua vài vị sư huynh Lưu Quang Tông." Nói xong, nàng đem mục quang chuyển hướng Kỳ Liên Hồng Vân: "Kỳ Liên sư huynh, đã lâu không gặp."

Kỳ Liên Hồng Vân cười chắp tay với nàng, thoạt nhìn rất quen thuộc với hàng.

Song phương lấy Hồng y thiếu nữ cùng Kỳ Liên Hồng Vân dẫn đầu, lần lượt tự mình báo danh, đệ tử đôi bên cùng nhau chào hỏi, rất nhanh liền trở nên quen thân.

Từ Tử Nham giấu biến thân mình ở phía sau chư vị sư huynh sư tỷ, dùng hết khả năng hạ thấp xuống.

Đây cũng chẳng phải là anh có sở thích đặc thù gì, mà là anh không biết, bên trong mấy vị nữ đệ tử Cửu Hương Các này, có nữ ma đầu lừng danh tương lai kia hay không.

Sau khi Từ Tử Nham cùng Bạch Hoa quấn quýt chưa bao lâu, Huyền Vũ Vực liền xuất hiện một nữ ma đầu lợi hại. Thực lực nữ ma đầu này mạnh mẽ, hơn nữa còn sở trường Thải dương bổ âm thuật*, phàm là tu sĩ bị ả thải bổ, ai nấy đều hóa thành thây khô, chẳng những tu vi không còn, thậm chí ngay cả tinh hoa huyết nhục toàn thân cũng bị rút cạn.

*Thải âm bổ dương: một loại phương pháp tu luyện đạo giáo, chỉ việc nam nữ thông qua sự kết hợp thể xác để đạt được sự cân bằng âm dường trong cơ thể. Biết thế là được rồi nhá, cần gì thêm xin hãy wiki.

Nghe nói nữ ma đầu kia từng là đệ tử Cửu Hương Các, hơn nữa còn từ trong cấm địa Cửu Hương Các phát hiện một cuốn công pháp tà ác Thải dương bổ âm.

Dựa vào cuốn công pháp, nữ ma đầu này tàn sát vô số tu sĩ, thậm chí còn chặn đường hạ thủ với Bạch Hoa. Lúc đó Bạch Hoa vì giận hờn với nguyên thân mà ly khai hắn, đi tìm Lâm Khiếu Thiên, kết quả giữa đường, đã bị nữ ma đầu chặn lại.

Tiếp đó có lẽ hào quang nam chính của Bạch Hoa phát huy tác dụng. Khi nữ tu kia tính toán hấp thụ công lực của Bạch Hoa, tà pháp kia thế nhưng đột nhiên xảy ra vấn đề, ả chẳng những không hút được công lực Bạch Hoa, ngược lại đem toàn bộ tu vi của mình dâng hết cho Bạch Hoa, khiến thực lực của gã nháy mắt đột phá, trực tiếp từ Ngưng mạch hậu kỳ, đột phá tới Kim đan kỳ.

Nữ ma đầu không còn tu vi bị Bạch Hoa dễ dàng gϊếŧ chết, mà nguyên thân kịp thời đuổi đến, chỉ còn nhìn thấy một thây khô héo rũ.

Dựa vào một cái xác khô muốn nhận ra người này bộ dáng thế nào thật sự là có điểm khó khăn, hơn nữa Từ Tử Nham cũng không dám cam đoan, giờ này khắc này nữ tu kia có phải đã bắt đầu tu luyện loại tà công này không.

Bởi vậy, đối với những nữ đệ tử Cửu Hương Các, anh buộc phải dùng hết khả năng tránh xa. Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, đương thời nữ ma đầu kia chính là đã gây ra một trận huyết vũ tinh phong kéo dài, ai biết ả hiện tại có phải đã bắt đầu nghĩ cách, tìm kiếm nạn nhân hay không? ╮(╯_╰)╭

Mấy vị sư huynh Lưu Quang Tông tính toán cùng tâm sự với mấy vị nữ tu, mà các sư tỷ thì không có hứng thú đó, liền tìm một mảnh đất trống sạch sẽ, ngồi xuống tu luyện.

Từ Tử Nham nhìn trái nhìn phải, các sư huynh sư tỷ đều đã kiếm được việc dể làm, hiện giờ chỉ còn lại có bốn bọn họ ngơ ngác đứng ở chỗ này.

Từ Tử Nham không tính toán quá thân cận cùng những nữ tu này, Từ Tử Dung liền thầm cao hứng, đương nhiên không khả năng mở miệng khuyên anh đi tới.

Vệ Kình cùng Lặc Hổ rốt cục không còn tình trạng giương cung bạt kiếm của hai ngày trước, hiện giờ chỉ sử dụng ánh mắt mơ hồ chém gϊếŧ lẫn nhau.

Có lẽ chính vì lực chú ý của hai người bọn họ đều nằm trên người đối phương, bởi vậy cũng không chú ý đến những nữ tu đó. Từ Tử Nham nghĩ nghĩ, liền dẫn hai người bọn họ tìm chỗ đất trống, trước dựng lều trại lên.

Lều trại bọn họ chuẩn bị đều là do Lưu Quang Tông phân phối, cũng tính là một loại pháp khí. Chỉ cần đem một khối linh thạch hạ phẩm khảm vào đó, liền có thể rất dễ dàng dựng được một căn lều.

Bên trong lều sử dụng pháp thuật cùng loại với túi Càn Khôn, không gian cực đại, đủ để cho mười người đang bên trong mặc sức sinh hoạt, mà vẫn còn dư dả.

Nguyên bản lều trại là được phân phát theo đầu người, song Từ Tử Dung hiển nhiên sẽ không tách khỏi ca ca, vì thế liền đúng lý hợp tình vào theo.

Về phần Lặc Hổ cùng Vệ Kình, hai người bọn họ đương nhiên sẽ không chen chúc cùng huynh đệ Từ gia, cùng hừ lạnh một tiếng, đoạn một trái một phải, dựng lều trại của mình bên cạnh lều của Từ Tử Nham.

Đợi bảy ngày trong doanh trại, trong thời gian đó, lại có đội ngũ của mấy tông môn đến nơi này. Đệ tử những tông môn này mang đến có ít có nhiều, nhiều thì tương đương Lưu Quang Tông, mười mấy người, mà ít thì chỉ có một.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Cuối cùng cũng tiến vào bí cảnh rồi...._(:з" ∠)_....

-----------------------------

CHƯƠNG 66