[Thế Gian Tình] Xin Lỗi, Em Nhất Định Phải Hạnh Phúc

Chương 63

Chương 63
Đông đi xuân đến, không khí lạnh bên ngoài lùi đi mấy phần, chồi hoa đang nhô lên chuẩn bị lần nữa khoe sắc, chồi xanh nổ lực nảy mầm chuẩn bị bổ sung thêm phần xuân sắc, còn trong bệnh viện trắng tinh này lại có chút phiền muộn, tồn tại lại một ít mùa đông

“Ah…..Tư Dao, chị lại nghịch ngợm bắt đầu ngủ rồi. Như vậy không quá tốt đó ? thời gian hai chúng ta chung sống với nhau là có hạn, chị mỗi ngày cứ ngủ như vậy, cuối cùng có một ngày sẽ đem thời gian đó ngủ hết mất ! các con nói đúng không ?” “đúng !” có lẽ là quá quen thuộc về người yêu của mình, từ sau khi hai người trùng phùng, đại đa số thời gian đều nằm ở trên giường bệnh, lần này biểu hiện của Giang Hiểu Đình rất bình tĩnh

Lần này cô ấy cũng không có gánh vác một mình, hai đứa con cứ làm ồn nói muốn thăm mammi Tư Dao, không thể từ chối được lời yêu cầu của hai đứa nhỏ, Hiểu Đình cũng cùng tụi nó ước pháp tam chương. Không thể đυ.ng lung tung vào máy móc điều trị, không thể lớn tiếng làm ồn, phải ngoan ngoãn ăn cơm, ngủ sớm mới có thể thăm mammi Tư Dao.Nội dung của ước pháp tam chươg này lại vô tình hai đứa nhỏ này tuân thủ rất tốt

“Má, mammi Tư Dao khi nào mới tỉnh a ! mammi ngủ rất lâu rồi đó ~” Hiểu Nghiêu ngồi ở bên giường chơi với cái đuôi tóc của Phương Tư Dao, Giang Tư Đình ngồi một bên nói” đúng đó, đợi mammi Tư Dao tỉnh lại, chúng ta cùng đi công viên chơi được không ~” Tư Đình kéo lấy tay của Phương Tư Dao ngây thơ nói. Chỉ thấy Hiểu Đình cười đến cong cong đôi mắt, dựa gần bên tai của Tư Dao nói nhẹ ” hah, chị rốt cuộc là rất mệt sao ? chị nằm lì như vậy ở đây nữa, em thì kêu Tư Đình và Hiểu Nghiêu lấy bút vẽ lên mặt của chị đó !”

Hiểu Đình véo véo lấy gương mặt bánh bao, dường như đây là lời nói bình thường không chút lo âu, chỉ là người nằm trên giường lựa chọn im lặng. Thực ra, cô ấy cũng sợ Phương Tư Dao sẽ không tỉnh lại, nhưng Hiểu Đình nhớ lại Tư Dao điên cuồng lúc đó, lúc này lại nằm ở trên giường ngủ đến khoan thai thoải mái, lại không có bất cứ nguy hiểm tính mạng nào, lại sản sinh ra một cách nghĩ cho rằng như vậy cũng tốt

Trang Cường Sâm, Thư Vân Thanh và Dr.Walker đều đã đánh giá qua sức khỏe của Tư Dao không có bất cứ trở ngại lớn nào, có thể chỉ là vì nhân tố tâm lý mới hôn mê, Hiểu Đình có thể lý giải. Đương nhiên cô ấy cũng từng khóc lớn, từng sụp đổ, nhưng mà cô ấy rất nhanh thì ý thức được bản thân là một người mẹ, cuộc sống khó khăn hơn thế nào nữa vẫn phải sống

Hai đứa nhỏ đó rất sắc xảo, trong ngày đầu tiên Phương Tư Dao bị cưỡng chế điều trị dường như có cảm ứng được, ngoan ngoãn ở Phương gia đợi Hiểu Đình đến đón tụi nó, sau đó cùng lúc đợi Hiểu Đình đến đón lại cùng nhau lên tiếng hỏi “mammi Tư Dao có phải làm sao rồi không ? bị bệnh rồi sao ?” Hiểu Đình không có gạt tụi nó rồi gật gật đầu. Ai ngờ hai đứa nhỏ này lại lên phía trước ôm lấy bản thân, vỗ vỗ lưng của bản thân, an ủi bản thân nói “không sao đâu, vậy đợi mammi Tư Dao tốt một chút tụi con có thể đi thăm má ấy không ?”

Hiểu Đình thì đồng ý, chỉ là sau đó Tư Dao thì cứ như vậy mà ngủ, ngủ đến điềm tĩnh, trong đêm trước thường chau mày nhăn mặt, mấy ngày qua cũng không có, dường như đây thật sự là Phương Tư Dao một lần liên tục ngủ mấy ngày cho đến tốt nhất. Giang Hiểu Đình nghĩ đi nghĩ lại, cũng có một cách nghĩ như vậy, cứ để người mình yêu…….cố gắng ngủ một giấc đi ? chỉ cần lần này cô ấy thật sự tỉnh lại, Giang Hiểu Đình quyết định hai người thì đi nước ngoài kết hôn, thật sự nương tựa vào nhau cả đời

Tư Đình và Hiểu Nghiêu hai đứa cũng rất ngoan ngoãn lại tinh nghịch, có khi dẫn hai đứa nó vào phòng bệnh của Tư Dao, thường thấy được tụi nó muốn giúp đỡ lại không cẩn thận mà phá hư chuyện. Ví dụ như tụi nó có khi muốn giúp lao người cho Tư Dao, nhưng cơ thể nhỏ xíu đều phải leo lên trên giường mới có thể không bất lực lao cơ thể; có khi muốn giúp rót nước nhưng thường không cẩn thận làm đổ nước. Sau đó lại nghịch ngợm chọc lét bàn chân của Tư Dao, nựng lấy má của Tư Dao, lén hôn Tư Dao v…v…

Nhưng hôm nay để Hiểu Đình cảm động nhất là hai đứa nhỏ ở trong phòng của Tư Dao chơi đùa chờ đợi, khi trong lúc Hiểu Đình ở bên ngoài thảo luận xong với bác sĩ về tình trạng của Tư Dao trở về phòng lại thấy được hai đứa nhỏ tựa đầu gần vào bên cạnh của Tư Dao, mỗi người nắm một tay mệt mỏi ngủ đi, gương mặt ngủ của ba người hòa hợp vào thành một gia đình, chỉ là cô ấy lại ham ngủ hơn đứa nhỏ. Sau khi Hiểu Đình im ắng giúp hai đứa nhỏ đắp chăn xong, thì ngồi ở một bên trên ghế nhìn ba người, cô ấy âm thầm hôn Tư Dao, lần nữa hôn lên mi tâm của cô ấy

“Phu nhân Giang thân yêu của em, nên tỉnh lại rồi đó ! nếu như chị là người đẹp ngủ trong rừng, em cũng hôn chị mấy trăm lần rồi~ xem sau khi chị tỉnh lại, em làm sao trừng phạt chị ! đúng rồi, đừng để con tụi nó thất vọng, chúng ta cũng cùng hứa với tụi nó phải đi công viên cùng tụi nó thả diều, bên tụi nó chơi cầu tuột, đá cầu đó. Phải mau tỉnh lại đó~” tiếng nói ngọt ngào và ấm áp vang lên bên tai của Phương Tư Dao, nhẹ nhàng mềm mại kêu lấy người đang trong mộng đó

Hiểu Đình cẩn thận tỉ mỉ đem tay cố định xong ở bên giường bệnh, điều chỉnh ống thở của Tư Dao, xác nhận hai anh em không vì hành động trở người mà làm hại đến Tư Dao hoặc không cẩn thận làm rơi xuống giường, rồi cũng địch không lại sự buồn ngủ mảnh liệt, thì cứ như vậy ở trên giường bệnh giành cho người nhà nhìn ba người rồi từ từ vào mộng cảnh

Lúc này hai đứa trên giường ngủ đến say xưa đang bập bẹ thấp giọng

“Mammi Tư Dao~ má Hiểu Đình~ haha….haha….con muốn ăn~”

“Phương Tư Đình, em cũng muốn~ huh….”

Hai đứa trẻ bất tri bất giác dựa càng gần Phương Tư Dao, Phương Tư Dao trong lúc ngủ say cũng hình như có thể cảm giác được hai đứa nhỏ, gương mặt ngủ cũng càng hòa bình ấm áp thả lỏng hơn