Chương 26
“Chấp hành trưởng! phòng bệnh của cô hai xảy ra chuyện rồi!” Phương Tư Nặc đang ở trong tập đoàn Phương Kiều xử lý đề án nghe được tin tức này, bất chấp đề án này mấy chục tỷ, lấy áo khoác ở trên ghế xông ra khỏi phòng làm việc“Alo? Hán Văn! anh là trông coi người làm sao vậy?, tại sao phòng bệnh của em gái tôi xảy ra chuyện! bây giờ tôi muốn anh qua bệnh viện Tề Nhân!, anh mau thông báo ba má tôi để họ đến bệnh viện! mau lên!” Phương Tư Nặc tức giận nói xong thì lấy tai phone bỏ sang một bên, tâm trạng lo lắng tự nhiên mà sinh ra, anh ấy hận bản thân vô năng, hận bản thân sao không chăm sóc tốt cho em gái! sau khi chỉnh lý xong tâm trạng, Phương Tư Nặc thì chạy xe đến thẳng bệnh viện
Thời gian đầu tiên sau khi chuyện xảy ra, Hán Văn tuy nhanh chóng đến hiện trường, nhưng mà người mình sắp xếp toàn bộ bị ngất xỉu, đột nhiên nhận ra chuyện không ổn, thì lập tức gọi điện cho Phương Tư Nặc và người Phương gia đến, sau đó gọi điện thoại cho Kim Bội Phương điều máy camera của bệnh viện
Sau đó không lâu, anh ấy thì nhận được thông báo của Trang Cường Sâm và cùng bước vào trong phòng bệnh, chỉ thấy chiếc tủ của phòng bệnh bị tan vỡ đến khó coi, phía trước thấy được dưới đất khá là hỗn loạn còn có bình nước rơi rãi, không chú ý đến sự hoang man sợ hãi, hai người ngẩng đầu thì thấy Phương Tư Dao nằm ở trên giường, mặt nạ oxy đã không ở đúng vị trí ban đầu? còn người trên giường yếu ớt vì cơn đau mà cuộn tròn người lại
Trang Cường Sâm nhanh chóng xông đến trước mặt của Phương Tư Dao, xác nhận ý thức của cô ấy, không ngờ Phương Tư Dao lại phát ra tiếng yếu ớt nói với anh ấy “bác sĩ Trang……mặc kệch tôi……Hiểu Đình……..Hiểu Đình bị…….bắt đi rồi” sau khi nói xong câu này, Tư Dao thì hoàn toàn mất đi ý thức, còn Trang Cường Sâm thấy được Phương Tư Dao tuy tỉnh lại nhưng cơ thể vẫn là yếu ớt cực độ, cho nên vội vã mời Hán Văn và người không liên quan lui khỏi phòng bệnh, lập tức giúp Tư Dao tiến hành kiểm tra
Trong lúc này, Phương Tư Tình vốn dĩ thì ở khách sạn gần đó chạy nhanh đến, khi cô ấy thấy Hán Văn ngoài cửa, chạy nhanh qua lay bờ vai của anh ấy hỏi “anh Hán Văn! bây giờ tình trạng thế nào rồi? anh vội vàng gọi cho em, dọa chết em rồi!” Hán Văn sau khi vỗ vỗ lên đầu của Tư Tình thì dự tính muốn an ủi tâm trạng của cô ấy, nhưng mà trước mắt hiện trường hỗn loạn như vậy, nhất thời trong não cũng là một mảng trống rỗng
“Tư Tình! chị em sao rồi?” ở phương xa truyền đến tiếng nói của Phương Tư Nặc, anh ấy thở hỗn hển đến hiện trường, chỉ thấy cửa phòng của Phương Tư Dao đóng chặt, sắc mặt của Hán Văn cũng không phải rất tốt, luôn cảm thấy có chuyện, tâm trạng mất khống chế hỏi Hán Văn “Hán Văn nói! rốt cuộc xảy ra chuyện gì! em tôi rốt cuộc có chuyện gì không?”
“Chấp hành trưởng……xin lỗi! là tôi không có năng lực! mới để phòng bệnh của cô hai có người vào……cô hai vừa rồi tỉnh lại, xem ra không có ngoại thương gì, trước mắt Trang Cường Sâm đang giúp cô ấy kiểm tra” khi Hán Văn nói ra, Tư Tình và Tư Nặc đều tạm thời bỏ xuống cục đá trong lòng, nhưng Hán Văn lại ở phía sau bổ sung thêm một câu nói
“Nhưng mà…….vừa rồi cô hai nói……Giang Hiểu Đình bị người bắt đi rồi!” Tư Tình và Tư Nặc kinh hoàng nhìn đôi bên, hai người nhìn nhau mà đoán, trong đầu lộ ra bóng dáng một người
“Ba!” anh em cùng đồng tiếng la lên, hai người sốt ruột ở trước cửa đi tới đi lui, nếu như thật sự là ba, vậy thì thảm rồi, nhưng hai ngươi lại âm thầm cảm thấy không đúng, nếu là Phương Sĩ Dục muốn đưa Giang Hiểu Đình đi, không cần phải đem hiện trường làm đến lộn xộn và khó coi như vậy? vấn đề này rốt cuộc xảy ra chỗ nào chứ?
Khi Phương Tư Nặc và Phương Tư Tình cứ suy nghĩ mà không có được lời giải thì Trang Cường Sâm từ phòng bệnh của Tư Dao đi ra, Tư Tình nhanh chóng đi đến trước mặt của Trang Cường Sâm dò hỏi “bác sĩ Trang! chị Tư Dao còn khỏe không?” Trang Cường Sâm nhìn nhìn Tư Tình và Tư Nặc, tháo khẩu trang xuống tràn đầy nụ cười nói “chúc mừng! bệnh của Tư Dao cuối cùng ổn định hơn rồi……hơn nữa đã kiểm tra kĩ rồi, mắt của Tư Dao cũng phục hồi rồi, chỉ là…….sức khỏe cô ấy còn rất yếu, trước mắt vẫn đang nghĩ ngơi”
Tư Tình vui vẻ ôm lấy Tư Nặc hoan hô, chỉ là ngoài hoan hô, Tư Tình bổng nhiên dùng sức kéo cổ áo của Tư Nặc nói “anh! không tốt rồi, chuyện của chị Hiểu Đình……”Phương Tư Nặc âm âm thầm thở dài, tỉ mỉ suy đoán, người biết thời gian Hiểu Đình xuất hiện ở trong phòng bệnh VIP ra, ngoại trừ Kim Bội Phương chỉ còn lại người đáng nghi cuối cùng…..
Ba má họ
“Hán Văn, gần đây ba tôi đang bận chuyện gì? anh biết không?” chỉ thấy Hán Văn cuối đầu trầm tư một chút, bổng nhiên nghĩ đến một số chuyện rồi ngẩng đầu nói “ba anh gần đây nhận được bưu phẩm của trung tâm y học trung ương Mỹ quốc, hình như…….có dự định đem cô hai đưa qua đó trị liệu!”
Hán Văn còn muốn tiếp tục nói tiếp, không ngờ…….”Hán Văn! ai kêu cậu nhiều chuyện như vậy?”
Tiếng của Phương Sĩ Dục truyền vào trong tai của anh em họ, hai người ăn ý lùi qua một bên, Tư Tình thấy Phương Tư Nặc cũng không có hé môi chút nào, nhíu chặt mày lún vào trầm tư, thấy anh và ba đều luôn bình thản không phát ngôn, cô ấy chỉ đành im lặng lùi ra một bên
“Thế nào? tiểu Dao tốt không?” Hán Văn gật gật đầu, đem lời nói của Trang Cường Sâm vừa nói nói lại một lần nữa, chỉ thấy Phương Sĩ Dục lộ ra nụ cười gian xảo nói “rất tốt, đợi tình hình của cô hai ổn định chút, chúng ta trở về nước Mỹ để nó cố gắng tịnh dưỡng!”
Lúc này Tư Tình cũng nhịn không nổi nữa, lớn tiếng la lên với Phương Sĩ Dục
“Ba! chị Hiểu Đình bị bắt đi rồi ba biết không? ba còn nhân cơ hội này đem chị Tư Dao đưa đi?”
Phương Sĩ Dục không có quay đầu, chỉ lạnh lùng nói “ba quan tâm, luôn đều là con gái bảo bối của ba, có sai không?”