Chương 16: Rối rồi
" Làm sao tin em ? "" Cậu lập lại câu vừa rồi của cảnh du "
" Em không đáng để anh tin dù chỉ 1 chút ? "
" Đừng có hỏi ngược lại anh , là do em khiến anh không thể tin được "
" Em có gì khiến anh không tin ?"
" Là vì trước tới giờ em chưa yêu anh "
" Anh nói bậy gì vậy ? Hôm sinh nhật không phải "
" Là vì anh tổ chức cho em , bày trò vui cho em nếu không , có cho em cũng không thèm yêu "
Cảnh du bực bội tăng cao , ném cả mấy sấp hồ sơ , làm cậu nước mắt rơi không thôi .
Thì ra mình yêu anh đối với anh chỉ là câu nói vui , mình tệ tới mức khiến anh...
" Em không có , em yêu anh thật mà "
" Dẹp ngay đi "
Anh tuyên bố bác bỏ làm cậu ngạc nhiên .
" Em xem , hoa lại được đưa tới , đêm qua em xém cùng người khác lên giường.... "
" Anh nín ngay cho tôi "
" Anh tới được đó , anh không thấy tôi bị bỏ thuốc sao ? "
Cậu tức giận quát lại anh , giờ này không cần khóc nữa mà là nổi giận thay thế trong lòng cậu
" Vậy em vào khách sạn làm gì để bị bỏ thuốc ? "
" .... "
Cậu thật không thể nói với anh
" Em biết không ? Người ta nhắn với anh là muốn xem vợ anh diễn kịch hay thì mau vào khách sạn GL . Anh sợ em buồn , anh sợ em tổn thương nên mới nói gạt là vào cứu em.....em làm việc tốt bị người khác biết đó . Nhục không ? "
Cậu bị anh nói tạc mặt , đau đớn , thật vọng tuyệt vọng tất cả mọi thứ làm câụ túng quẫn . Cậu cũng sớm hiểu được tin đó là do ai nhắn rồi
" Du....cảnh du...tin em đi.... "
Cậu mô run run chữ đặng chữ được thốt ra xin anh
" Anh không biết nữa "
Cậu mệt mỏi , chạy ra khỏi phòng hướng thẳng vào nhà vệ sinh , chạy vào đó mà khóc . Anh thấy vậy rất đau , vài phút suy nghĩ cũng chạy theo .
" Châu châu "
Cậu ngước lên không phải cảnh du mà là Neil...
" Anh vui rồi chứ ! Thành công bước đầu rồi "
Hắn ta kéo cậu dậy , áp sát cậu vào bồn rửa mặt mà hôn , hai tay để ngang eo mình , làm cậu khó xô hắn ra .
" Ư...bỏ ra..."
Cảnh du lúc này đẩy cửa nhà vệ sinh vào toàn bộ chứng kiến sự việc
" Hai người..... "
Anh nói nhỏ nhưng câụ lại nghe được , cứng đờ tại chỗ , còn hắn nhìn thấy anh cười cợt địu khinh rẽ vì vợ mình thông gian . Hôn lên trán cậu trước mặt anh rồi đi ra , còn cố ý đυ.ng vai anh .
" Giữ vợ kỹ vào "
" Châu châu , tôi tưởng em đau lắm định vào an ủi em nhưng..."
Anh đi lại gần cậu , nhỏ nhẹ nói với cậu , vẻ mặt thất vọng . Đau đớn khi bị phản bội .
" Du...không phải như vậy...du..."
Câụ khóc lóc nắm tay anh van xin
" Nhưng em lại vào đây kím tình nhân "
" Du...."
Anh bác bỏ tay cậu ra .
" Em muốn tôi nghĩ đây ? "
" Du...anh ta....anh ta...."
" Anh ta ? Gọi thân tới mức đó sao ? "
" Du...."
Anh ta giơ tay làm hiệu cho cậu không cần nói nữa , rồi bỏ đi
" Du...."
Cậu quỳ sụp xuống khóc tại chỗ như mưa .
" Em làm sao đây ? Em không thể nói ra được mà ? Sao anh không tin em , không nghe em giải thích...du em cũng đau lắm du à"
Cậu khóc mãi cho đến khi điện thoại reo lên . Mở lên là số của Ba mình .
Nội dung cuộc đối thoại là bảo cậu về nhà thôi
[ Hôm nay chẳng biết bị chạm dây gì cứ muốn đăng......]